Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 312: Cầu xin ngươi làm con người đi… (2)

Trần Thư gật đầu nhìn Tạ Tố Nam và nói:
- Lão Tạ, phải nhờ vào ngươi rồi!
Lúc này, vùng đất phía dưới dần trở nên hoang vắng.
Xung quanh vắng vẻ người, cỏ dại mọc um tùm, cao lớn cỡ bằng một người.
Nếu Hắc Trảo Thú ẩn nấp trong bụi cỏ dại thì không một ai có thể tìm ra được.
Tạ Tố Nam gật đầu một cái rồi triệu hồi Trùng Điệp ra.
Trùng Điệp đậu trên vai hắn ta, không ngừng tỏa ra một năng lượng từ trường, dò la vị trí của hung thú.
- Dò tìm Khế Ước Linh sao?
Phương Tư nhíu mày, chẳng trách hắn ta có thể làm bạn cùng phòng với Trần Bì, hóa ra cả hai bọn họ đều mang tuyệt kỹ.
Mười phút sau.
Tạ Tố Nam bỗng nhiên nói:
- Phía dưới có tung tích của Hắc Trảo Thú, mọi người cẩn thận chút!
Phía dưới chỉ toàn cỏ dại, xa xa có đồi núi hoang vu, bốn bề yên tĩnh vô cùng, không hề có tiếng thú gầm hay gì.
Năm người ngay lập tức cảnh giác hơn, nhưng lại không triệu hồi Khế Ước Linh của mình ra.
Biến Dị Lôi Điểu vốn đã chở theo năm người, giờ còn chở thêm một Khế Ước Linh, chắc chắn sẽ trực tiếp rơi xuống.
- Tìm thấy rồi!
Hai mắt của Trùng Điệp đột nhiên phát ra lục quang chói mắt, nó chiếu lục quang xung quanh, tựa như có linh tính mà vội vã tiến về phía trước.
Cuối cùng, lục quang chiếu rọi lên bụi cỏ cao tận hai ngàn mét.
- Nhanh như vậy sao?
Phương Tư chợt giật mình, nàng không ngờ rằng năng lực tìm kiếm của Tạ Tố Nam lại tốt đến vậy.
- Bay cao lên một tí!
Hắc Trảo Thú không có khả năng phi hành nên mọi người đứng trên lưng Biến Dị Lôi Điểu cũng sẽ không có nguy hiểm gì.
Biến Dị Lôi Điểu vỗ vỗ hai cánh, nó bay lên cao một cách khó khăn.
Khoảng cách với hung thú ngày càng được rút ngắn.
Nhóm Hắc Trảo Thú ở phía trước, Hắc Trảo Thú Lãnh Chúa có thân hình cao lớn và tứ chi tráng kiện, dường như nó đã phát giác được điều gì đó.
Đột nhiên nó ngẩng đầu lên, trừng lớn mắt nhìn.
Mẹ nó, đó là cái quái gì vậy? Sao lại chói mắt như vậy chứ?
Tuy nó không rõ Ái Quang Mang, nhưng bản năng cảm thấy khó chịu nên nó lệnh cho toàn bộ quần thể tăng tốc.
- Quả nhiên là bọn chúng ở phía trước!
Bằng mắt thường của mình, Phương Tư đã nhận thấy có đám cỏ dại đang lung lay rõ rệt, chắc chắn là bọn hung thú đang ẩn nấp ở đó.
- Bà mẹ nó, sao đông dữ vậy?
Trần Thư vô cùng tinh mắt, thoáng chốc đã nhìn thấy một đám cỏ.
Gần như theo bản năng, hắn lôi một bình Dược Tề màu xám ra…
- Mẹ kiếp! Đại gia!
Tạ Tố Nam và Từ Tinh Tinh run lên bần bật, suýt chút đã tè ra quần.
Cầu xin ngươi đấy, làm con người đi!
Mẹ nó, không nói hai lời mà moi bom hạt nhân ra vậy sao?
Phương Tư và Trương Đại Lực chợt ngẩn người, hoang mang không hiểu vì sao hai người bọn họ lại phản ứng gay gắt như vậy.
- Phương Tư tỷ, mau ngăn hắn lại! Cả Hàn Băng Hạp Cốc và Thái Bình Sơn đều bị hắn làm cho nổ tan tác đấy!
Dứt lời, Phương Tư ngay lập tức bị làm cho kinh ngạc.
- Bà mẹ nó, thật đúng là ngươi sao?
Nàng đã xem qua tin tức về vụ nổ ở Hàn Băng Hạp Cốc được đưa trên TV, nội bộ của Ngự Long Vệ cũng xôn xao chấn động, không ngừng điều tra nguyên nhân của sự việc này.
Nhưng nàng chưa từng nghĩ rằng Trần Thư lại chính là người đã gây ra vụ nổ đó!
- À ừ… Đó chẳng qua chỉ là một tai nạn thôi…
Nhìn thấy ánh mắt của bốn người bọn họ, Trần Thư lập tức thu Bạo Tạc Dược Tề vào.
Gầm!
Trong lúc mọi người đang bàn luận, Hắc Trảo Thú đã phát hiện ra tung tích của bọn họ ở phía trước.
Lãnh Chúa Hắc Trảo Thú nhảy lên một cái, khả năng bật người của nó mạnh đến kinh ngạc.
Móng vuốt của nó phát ra u quang, chém tới tấp về phía Biến Dị Lôi Điểu.
- Hừ!
Phương Tư mặt không đổi sắc, không gian phía trước đột nhiên bị nổ tung, hai Khế Ước Linh hệ Long trông vô cùng đáng sợ lập tức xuất hiện.
Xích Viêm Long phun ra một khỏa hỏa cầu nóng rực, trực tiếp khiến ép bức Hắc Trảo Thú Lãnh Chúa phải rút lui!
- Các ngươi tự lo cho mình đi!
Phương Tư mở miệng nói, nàng hết sức tập trung tham chiến.
Sức công kích của Xích Viêm Long cực kỳ mạnh, chỉ cần nó vỗ hai cánh thì cũng đã đủ lực phi hành ở tầm thấp rồi.
Gầm!
Một ngọn lửa đỏ được phun ra, tựa như như một con ác long đang đốt cháy cả đại địa, nó đi đến đâu ngọn lửa bùng lên thiêu rụi cỏ cây đến đó.
Vô số Hắc Trảo Thú quằn quại gầm lên đầy đau đớn.
Hắc Trảo Thú bình thường chỉ là hung thú cấp chín, so với Hắc Thiết Cấp Tam Tinh Xích Viêm Long thì còn cách khá xa, nếu chạm mặt nó sẽ bị thảm sát ngay lập tức.
- Đại Lực! Ngươi đi chuẩn bị nồi! Ta sẽ chuẩn bị gia vị!
Trần Thư vừa nói vừa nuốt nước bọt.,
Vừa mới ăn xong nồi lẩu, bây giờ khắp nơi lại có hung thú, cứ coi như là nướng thịt ngoài trời đi, không thơm sao?
Gầm!
Hắc Trảo Thú Lãnh Chúa nổi giận đùng đùng, mắt đỏ như máu, như thể nó đã mất đi lý trí.
Trong chốc lát, nó ngửa mặt lên trời gào thét, thân thể bị hắc quang chiếu dần dần tách ra.
Từ trong tia Hắc Quang ngưng tụ lại, Hắc Trảo Thú dần dần xuất hiện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận