Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 737: Có người nhất định là kiếp nạn… (2)

....
- Trần Hán Tam ta đã trở lại!
Trần Thư nhếch miệng, trên mặt có một nụ cười tội phạm.
Hắn đi tới hòn đảo lân cận, đồng thời thu hồi Slime, trong miệng nuốt vào một Dược Tề Truyền Tống.
Trong chốc lát, Trần Thư thuấn di đi tới hòn đảo phương Bắc.
- Hả? Tất cả đều bận rút lui sao?
Trần Thư nhìn cảnh tượng người người chung quanh vội vàng, thậm chí không ai nhìn hắn một cái.
- Lão ca!
Hắn trực tiếp ngăn một người qua đường, muốn hỏi thăm một chút đây tình huống gì.
- Cút đi! Ngươi mẹ nó tìm…
Ba!
Một cái đao mổ heo trực tiếp gác trên cổ đối phương.
Trần Thư bình tĩnh hỏi:
- Tìm cái gì?
- Tìm tiểu đệ…làm cái gì….
- Coi như ngươi thức thời!
Trần Thư gật đầu, mở miệng hỏi:
- Trên đảo xuất hiện tình huống gì?
- Hoa quốc có thể muốn tới, giáo hội để cho chúng ta thoát thân quan trọng hơn!
Nam tử mở miệng giải thích:
- Ngươi xem mọi người giáo hội đều khuân đồ!
- Ngược lại chạy rất nhanh.
Trần Thư nhíu mày, đáng tiếc là giáo hội gặp phải hắn…
Có người nhất định là kiếp nạn…
- Đại ca, có thể lấy đao ra không? Giết người kỳ thật có chút không tố chất…
- Ngươi mẹ nó đều lăn lộn đến trên đảo, còn giảng tố chất?
Trần Thư trực tiếp một cước đạp bay, khiêng đao mổ heo xoay người rời đi.
Hòn đảo khu Bắc, trên một góc đường không người.
Trong tay Trần Thư cầm một bình dược tề màu xám, bình tĩnh đổ trên mặt đất.
Cùng lúc, hòn đảo khu Nam cũng xuất hiện chất lỏng màu xám.
Nếu nổ nát hòn đảo, Trần Thư sẽ không keo kiệt, trực tiếp sử dụng hai bình Dược Tề Bạo Tạc.
Ngay lúc hắn bố trí đạn hạt nhân, người của giáo hội hoàn toàn không phát hiện.
- Không nghĩ tới Hoa Quốc tìm tới cửa nhanh như vậy, xem ra lão Lưu chết không oan!
Hai gã giáo chủ chính trên đảo tụ họp cùng một chỗ, nắm trong tay toàn cục.
Tuy rằng bây giờ sân Ngự Thú và phòng đấu giá đều bị hủy, nhưng tài phú chân chính của giáo hội đều bị giấu dưới đất Bắc khu.
- Ngươi nói chúng ta sẽ bị xử phạt sao?
- Không thể nào? Hoa Quốc tìm tới cửa, chúng ta đánh không lại là bình thường…
- Làm xong việc rút lui, giáo hội chắc hẳn sẽ không trách cứ chúng ta!
- Điều này cũng đúng, đại giáo chủ đuổi giết kẻ thù, trên đảo đã không có nguy hiểm, chúng ta có thể an tâm rút lui!
Hai tên giáo thủ thương nghị, khóe miệng nở nụ cười đã lâu không thấy.
Cuối cùng không còn sự kiện đạn hạt nhân khủng bố nữa…
Lúc này, một góc đường ở khu Bắc.
Trần Thư và Slime mắt to trừng mắt nhỏ, một dáng vẻ chết lặng.
Đạn hạt nhân đã chôn xong, nhưng hình như hắn…không có lửa!
- Tiểu Hoàng, ngươi có thể tạo ra lửa không?
Trần Thư sờ nhẹ lên đầu Slime, nói.
- Òm ọp!
Slime khẽ hừ một tiếng, tiếp đó bắt đầu ma sát qua lại trên đất.
- ....
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, lẩm bẩm:
- Là ta làm khó ngươi….
Hắn khiêng đao mổ heo, trực tiếp bắt được một tội phạm đi ngang qua.
- Người huynh đệ, ngươi có hút thuốc không?
- ??
Người nọ có chút ngây người, vốn muốn mắng ra tiếng, nhưng nhìn Slime bên cạnh lại nhịn được.
- Hút thuốc lá có hại cho sức khỏe, bớt hút một chút…
- ??
Trần Thư khẽ nhếch miệng, những lời này là tội phạm nói ra được?
- Ý của ta là, ngươi có lửa không?
Nam tử gật đầu nói:
- Có!
- Ngươi không hút thuốc lá, mang lửa bên mình làm gì?
Ánh mắt Trần Thư trừng lớn, đó là hành vi mê hoặc gì vậy?
- Có lúc ta cần chút bom, đương nhiên là phải mang lửa!
- ....
- Ngươi đây không biết, án nổ mạnh của Liên Minh Tự Do năm kia là do một tay ta bày kế!
Trần Thư khoát khoát tay, nói:
- Được rồi, cho ta mượn lửa một chút, không rảnh nghe ngươi khoác lác!
- Đúng rồi người huynh đệ, ngươi dùng lửa làm gì?
- Đốt chút đạn hạt nhân!
- Mọi người di chuyển từ từ, đừng hoảng sợ.
Lúc này hai vị giáo chủ vẫn chưa nhận ra sự nghiêm trọng của tình hình
Vương giáo chủ cầm loa kèn, giọng nói truyền ra khắp đảo:
Đại giáo chủ đang truy sát quân địch, hiện tại trên đảo an toàn tuyệt đối!
- Cho dù có chuyện gì xảy ra, hai vị giáo chủ của chúng ta đều có thể giữ cho mọi người được an toàn!
Rất nhiều người đều thở phào nhẹ nhõm, Đại giáo chủ đã ra tay, quả thực sẽ không còn nguy hiểm nào nữa.
- Các người chắc không?
Lúc này, Trần Thư mới nhìn phía trước đảo, khóe miệng mang theo ý cười
Cảm nhận sự đau khổ đi!
Hắn mỉm cười, trực tiếp châm ngòi vào một vũng chất lỏng bên cạnh.
Cùng lúc đó, cơ thể của hắn biến mất, đi đến Nam khu của hòn đảo, sau đó đốt cháy một phần Bạo Tạc Dược Tề khác…
Trong phút chốc, cơn ác mộng của Giáo Hội lại ập đến!
Trong khi hai giáo chủ đang trò chuyện, hai luồng sáng trắng chói lọi xuất hiện gần như đồng thời ở hướng Nam Bắc của hòn đảo.
Ánh sáng này là…
Hai người hơi giật mình, hai mắt co rụt lại, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ!
- Không phải lại tới nữa đấy chứ? Trên đảo có chôn bom hạt nhân à?
Cả hai đứng dậy ngay lập tức, cưỡi Khế Ước Linh đi về phía Nam Bắc.
Tốc độ của bọn họ thật đáng kinh ngạc, không có một chút ngừng nghỉ nào, thế nhưng cũng đã quá muộn …
Bạn cần đăng nhập để bình luận