Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1071: Chỉ có bọn họ là vui vẻ thôi, ta không có cái gì cả…

- Vui lòng thanh toán tiền trước!
Trần Thư cưỡi Lôi Điểu xuất hiện trước mặt Vương Cấp Ngự Thú Sư của Liên minh.
Bren suy nghĩ một lúc rồi chậm rãi nói:
- Một người đi ra thì ta đưa một phần tiền!
- Cảnh giác như vậy luôn à?
Trần Thư nhướng mày mà nói:
- Ngươi không tin vào uy tín của Hoa Hạ học phủ bọn ta sao?
- Không, không, không!
Vương Cấp của Liên minh lắc đầu rồi nói thẳng:
- Chỉ đơn giản là ta không tin ngươi thôi!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, trong mắt hiện lên ý nghĩ: Có ai đã để lộ tiếng gió rồi à…
Bren kiên quyết mà nói:
- Được rồi, có ai đi ra thì ta sẽ đưa tiền ngay, không thể nhượng bộ thêm nữa!
Ngân Hồ gật đầu, ngược lại không sợ đối phương quỵt nợ mà mở rộng toàn bộ Không Gian Thông Đạo ra.
Nó nói:
- Ta không thể giữ được quá lâu đâu, các ngươi có cách nào triệu tập bọn họ được không?
Vương Cấp của Liên minh gật đầu, trong tay cầm một thiết bị công nghệ màu đen, sau đó hắn ta cất bước đi vào Địa Hỏa Bình Nguyên…
Lúc này, Trần Thư bỗng dưng nghĩ đến cái gì đó bèn tiến tới bên cạnh Ngân Hồ rồi nhẹ giọng nói:
- Đại tỷ, bên trong còn có một đại chủ giáo của Cứu Thế Giáo Hội nữa đấy!
- Hả?
Ngân Hồ quay đầu trừng hắn rồi mới bất mãn mà nói:
- Ngươi mới là đại tỷ ấy!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật mà nói dò:
- Đại mụ…
Vẻ mặt mấy người Tần Thiên lập tức chấn động, tính chiến thuật lùi lại một bước, trong mắt tràn ngập hoảng sợ. Tiểu tử ngươi cũng biết tìm đường chết thật đấy!
- Ha ha…
Trong mắt Ngân Hồ có một ý cười khẽ rồi đột nhiên phóng một kỹ năng ra.
Trong phút chốc, dưới chân Trần Thư bỗng xuất hiện một Không Gian Thông Đạo, cả người hắn trực tiếp rơi vào trong đó, mà một đầu khác của Thông Đạo lại ở vị trí năm trăm mét trên cao.
Thế là, Trần Thư bắt đầu rơi vào một vòng lặp vô tận mà rơi xuống…
- Ôi… mẹ… ơi…
Trần Thư trợn tròn mắt, không ngờ còn có một chiêu như thế này…
- Hừ!
Ngân Hồ ngạo nghễ hừ mạnh, nhưng trong mắt lại có chút suy tư.
- Đại chủ giáo à?
Đôi mắt của nó phát sáng rồi sau đó thêm một thứ gì đó vào bên trong Không Gian Thông Đạo ở đằng trước.
Bên trong Địa Hỏa Bình Nguyên, tại một khu vực hẻo lánh, mấy người Viêm Vương đang tập hợp cùng một chỗ. Đã vài ngày trôi qua, tác dụng của Dẫn Dụ Dược Tề đã biến mất từ lâu rồi.
- Viêm Vương, thật sự sẽ có cứu viện chứ?
Một Hoàng Kim Ngự Thú Sư thận trọng hỏi, thậm chí trong giọng nói còn có chút tuyệt vọng.
- Nói thừa! Liên minh có thể không cứu các ngươi nhưng sao có thể không cứu ta chứ?
Vẻ mặt Viêm Vương bình tĩnh mà dùng ngữ khí chắc nịch trả lời.
Điều lão ta đang suy nghĩ không phải là liệu sẽ có ai đó đến cứu bọn họ hay không, mà là sau khi rời khỏi đây thì nên ăn nói như thế nào cho hợp lý?
Hai Vương Cấp bị một vãn bối Bạch Ngân lừa thảm, đến lúc đó biết đối mặt với phụ lão hương thân như thế nào đây?
Không phải là sẽ lập tức trở thành trò cười trong giới Ngự Thú rồi à?
Hoàng Kim Ngự Thú Sư thở dài, sau đó lẩm bẩm:
- Hầy, nếu mà biết trước sẽ như thế này thì ta đã không nhằm vào người kia rồi.
Người luôn mang theo bom hạt nhân bên mình sao có thể là hạng người đơn giản được chứ?
E là tìm khắp Lam Tinh cũng không tìm ra được mấy người ấy chứ?
Trong khi mọi người ở đây đang chờ đợi, trên không trung ở đằng xa đột nhiên xuất hiện một tia sáng màu đỏ chói lọi, giống như một mặt trời màu đỏ vậy.
- Ồ? Người của Liên minh đến rồi đúng không?
Vẻ mặt tộc trưởng Bell chấn động, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng thì cũng có thể thoát ra khỏi nơi quái quỷ này rồi!
- Đi thôi!
Viêm Vương lên tiếng đầu tiên:
- Tất cả đi theo ta!
Dứt lời, lão ta lập tức cưỡi Khế Ước Linh dẫn đầu, đi thẳng đến phương xa.
Bây giờ, Địa Hỏa Bình Nguyên đã yên tĩnh trở lại, Ngự Thú Sư nhân loại tổn thất nặng nề, hung thú cũng thương vong vô số.
Vị trí của Không Gian Thông Đạo cách không xa bọn họ lắm.
Một tiếng sau, cuối cùng thì mấy người Viêm Vương cũng đã đi đến gần Thông Đạo.
Bren của Liên minh Tự Do vừa thấy mọi người thì lập tức bật thốt theo bản năng:
- Dân tị nạn từ trại nào thế?
- ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận