Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1075: Đến lúc nào mới có thể tôn sư trọng đạo một chút

- Hạ ám thủ ư?
Ánh mắt của hắn ta thâm thúy, trong đầu lóe lên dáng dấp của một con Ngân Hồ.
Vương cấp Ngự Thú sư vốn không nhiều, mà có Không Gian hệ Khế Ước Linh lại ít càng thêm ít, hắn ta tự nhiên nghĩ đến vị Vương Cấp kia của Hoa quốc.
- Đệch mợ!
Sắc mặt Vũ kinh sợ, hắn ta nín nhịn quá nhiều rồi, cuối cùng cũng bộc phát ra.
Hắn ta chỉ vào người mặc hắc bào, quát lên:
- Ngươi đánh lén ta sao?
- Hả?
Người mặc hắc bào chớp chớp lông mày, nói:
- Đừng nói vừa, nếu ta mà đánh lén ngươi thì sẽ không đánh lén Khế Ước Linh của ngươi đâu!
- ...
Vũ hơi ngớ người, dường như có chút đạo lý.
Hắn ta nhíu mày, chất vấn:
- Tại sao lúc ngươi đi qua lại không có vấn đề gì chứ?
- Nói nhảm!
Người mặc hắc bào bình thản nói:
- Ta có không gian Khế Ước Linh, có thể đánh lén ta được chắc?
- ...
Vũ thoáng chốc trầm mặc, dường như lại có chút đạo lý!
- Thu Khế Ước Linh lại đi!
Trong mắt người mặc hắc bào có chút đồng tình.
Con hàng này mới nói là Bạch Long ở trạng thái hưng thịnh, kết quả thoáng chốc đã bị trọng thương rồi.
Chỉ có thể nói là sự bất ngờ tới quá nhanh!
Dựa vào trạng thái ba Khế Ước Linh của Vũ, e rằng trong hơn nửa năm cũng không khôi phục lại được.
Hơn nữa chỉ có ba Khế Ước Linh Vương cấp Ngự Thú sư, thoáng chốc trở thành cấp thấp nhất.
Vũ yên lặng không nói gì, dùng Khế Ước Linh thu hồi Ngự Thú Không Gian, đi tới trên lưng Khế Ước Linh của người mặc hắc bào.
Hai người lo lắng hấp dẫn sự chú ý của Liên Minh Tự Do, nhanh chóng rời khỏi đây.
Sắc mặt Vũ khôi phục bình thường, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ:
Sau này trở về, hắn ta nhất định phải in một vạn tấm ảnh của Trần Thư, treo đầy chỗ ở của mình…
Mỗi phút mỗi giây đều phải nhắc nhở chính mình, thù này không báo, thề không làm người!
...
- Hắt xì! Hắt xì! Hắt xì…
Trần Thư liên tục hắt xì mười mấy cái, giống như súng liên thanh, hoàn toàn không dừng lại được.
- Mẹ nó! Thể chất của ta mà cũng cảm mạo được sao? Không quen với khí hậu sao?
Trần Thư xoa xoa lỗ mũi, đầu óc nặng trĩu.
- Đừng nghĩ nhiều nữa!
Liễu Phong vỗ vỗ bờ vai hắn, nói:
- Có thể chỉ đơn giản là có người đang mắng ngươi mà thôi…
- ...
Khóe miệng Trần Thư co rút, nói:
- Không đến mức thế chứ?
- Ngươi cảm thấy thế nào!
Liễu Phong lắc đầu, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nói:
- Trần Bì, đồng ý với ta! Nếu như không có Vương cấp bảo vệ, đừng tới Liên Minh Tự Do!
Đám người Tần Thiên cũng đồng thời quay đầu nhìn lại, gật gật đầu.
Con hàng này vừa xuất ngoại không được mấy ngày, đã đắc tội quá nhiều người…
- Sợ cái gì chứ?
Trần Thư nhún vai, nói:
- Lần sau ta xuất hiện sẽ lấy thân phận thiên tài học sinh Trần Thư!
- ...
Mọi người lắc đầu, chính diện nhân vật và nhân vật phản diện đều cho ngươi đóng vai hết là được chứ gì..
- Đúng rồi!
Liễu Phong đột nhiên nghĩ đến cái gì, lại gần hỏi:
- Rốt cuộc trong di tích ngươi giành được bảo vật gì đấy?
Lời này vừa nói ra, ánh mắt của mọi người đều nhìn sang.
Đám người Tần Thiên thực lực mạnh mẽ, nhưng nhiều nhất cũng tham gia di tích được hai lần, đương nhiên là tương đối tò mò.
- Chỉ là chút đồ chơi thôi mà!
Trần Thư nhún vai, sờ tai Thỏ Không Gian bên cạnh.
Ào ào ào!
Trong nháy mắt, đủ loại dược liệu giống như trời mua, toàn bộ rơi xuống.
- Mẹ nó!
Đám người Liễu Phong mở to hai mắt nhìn, thoáng chốc nhận ra đẳng cấp của dược tề.
Dĩ nhiên ít nhất cũng là Bạch Ngân cấp, hơn nữa trong đó có không ít Hoàng Kim cấp!
- Hiện tại ta đã biết rõ tại sao đám người kia muốn cướp ngươi rồi!
Liễu Phong thở dài, trong mắt xuất hiện bản năng quang mang.
Một tên Bạch Ngân Ngự Thú sư có loại bảo vật này, không cần nói những người khác, ngay cả hắn ta cũng có ý nghĩ cướp đoạt.
- Đây không phải là trọng điểm!
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, nhìn thấy Vương cấp Ngự Thú sư ước ao như vậy, trong lòng không khỏi có chút đắc ý.
Đồng thời, tay phải của hắn xuất hiện một trái tim màu lam, tràn ngập khí tức thần bí.
- Hả? Một trái tim của hung thú sao?
Tổng đốc Nam Thương nháy mắt chấn động, tiến lại gần.
Sức chiến đấu trong trận đầu tiên của hắn ta là Thiên Băng Phượng Vương, đối với vật liệu thuộc tính Thủy đương nhiên càng quan tâm hơn.
Trần Thư chớp chớp lông mày, hỏi:
- Đây là vật liệu của quân vương ư?
- Có thể là vậy…
Tần Thiên sờ cằm, không xác định nói.
Bảo vật của phần thưởng di tích vô cùng kỳ quặc, đương nhiên không dám khẳng định.
Trần Thư vội vã truy hỏi tới cùng:
- Sao có thể nhìn ra được là kỹ năng gì vậy?
- Chúng ta là người, không phải biến thái!
Tần Thiên mở miệng nói:
- Thứ này chỉ có thể giao cho đơn vị chuyên nghiệp giám định, so sánh kho gen mới có thể suy đoán ra được.
- Được…
Trần Thư lắc đầu, bảo Thỏ Không Gian cất trái tim đi.
Bất luận là trái tim hay là dược liệu, thực ra đều không phải là phần thưởng chủ yếu của di tích.
Quan trọng nhất chính là thuộc tính Khế Ước Linh của hắn thuộc cấp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận