Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1185: Cái đó… gia gia ngươi không còn nữa…

Một bên khác, đám người A Lương cũng sốt ruột vô cùng.
- Các ngươi nói xem, rốt cuộc con hàng này chạy đến nơi nào rồi?
- Có thể xảy ra chuyện rồi.
Trong mắt Phương Tư tràn ngập lo lắng, không ngờ đang yên đang lành lại đột nhiên không thấy người đâu.
- Có phải có người bắt cóc hắn không?
Một tên tuyển thủ Hắc Thiết Tổ nói:
- Muốn lấy được khoản tiền chuộc kếch xù.
- Dẹp đi!
A Lương lắc đầu, nói:
- Hắn không bắt cóc người ta là tốt lắm rồi, ai dám bắt cóc hắn!
Bắt cóc tội phạm, chưa từng nghe qua chuyện nào ly kỳ như vậy.
- Đồng ý!
Vương Tuyệt cũng gật đầu, nói:
- Thật ra ta hoài nghi con hàng này đi ném hạt nhân…
- Có khả năng.
Từ Tinh Tinh nghiêm túc phân tích nói:
- Lần trước hắn xuất ngoại, có thể nói là mỗi ngày đều ném, bây giờ hắn vất vả lắm mới có được cơ hội, không ném đạn hạt nhân thì chắc tối đều không ngủ được.
- …
Khóe miệng mọi người giật giật, mặc dù cái này có hơi thái quá nhưng dường như lại rất đúng…
Trong lúc mọi người ở đây đang nghị luận thì một giọng nói âm dương quái khí vang lên:
- Tán gẫu đạn hạt nhân cái gì? Ta nói, con hàng này chính là sợ!
Chỉ thấy vẻ mặt Wil của Liên minh Tự Do tràn đầy vẻ không phục, giễu cợt nói:
- Vậy mà cũng có thể bắt nạt thiên tài phổ thông, thật sự gặp được cọng rơm cứng thì không phải cũng sợ sao?
- ?
Đám người Phương Tư quay đầu nhìn lại, trong mắt có vẻ khó hiểu.
Từ Tinh Tinh gãi đầu, nói:
- Con hàng này là ai vậy? Nhìn mặt có hơi quen! Chắc không phải lại là một người bị hại của đạn hạt nhân chứ?
A Lương nhìn đối phương, lập tức nghĩ ra, nói:
- Hình như trước đây có đối diện với Trần Thư, kết quả người kia bị giết trong một giây.
Lúc ấy, Trần Thư sốt ruột nghĩ cách cứu viện Liễu Phong, trực tiếp để Husky vung ra đủ loại kỹ năng, trực tiếp diệt gọn trong giây lát.
Vương Tuyệt bừng tỉnh, hiểu ra nói:
- Chẳng trách lại âm dương quái khí như vậy!
- Hừ! Hiện tại lời nói thật đã thành âm dương quái khí rồi sao?
Sắc mặt Will giận dữ, nói:
- Lúc ấy ta chỉ không phát huy tốt mà thôi.
- Được, ta thay mặt Trần Thư nói xin lỗi ngươi.
Vẻ mặt A Lương tràn đầy áy náy nói:
- Lúc ấy có thể do hắn sốt ruột nên mới không chú ý mà đánh ngươi.
- Nếu là bình thường thì chắc chắn hắn sẽ cho ngươi chút mặt mũi.
- …
Khóe miệng Will giật giật, chỉ cảm thấy phải nhận lấy vô vàn khiêu khích.
Hắn ta hừ lạnh một tiếng, nói:
- Có thể đánh thắng ta thì có gì tài giỏi? Dũng khí đối mặt với Lâm Hàn cũng không có.
Nhưng giọng nói của hắn ta vừa dứt thì một tên nhân viên đã chạy tới, la lớn:
- Trần Thư trở về! Ngay tại phía nam hòn đảo!
- Cái gì? Thật sao?
Vẻ mặt đám người Phương Tư chấn động, trực tiếp cưỡi Khế Ước Linh đi về phía nam.
Những người còn lại cũng ào ào tiến về đó. Thời điểm quan trọng như thi đấu thế giới mà cũng có thể biến mất ly kỳ thì chắc là thật sự có chuyện gì lớn!
- Cuối cùng đã tới rồi!
Trần Thư duỗi cái lưng đau mỏi, nhìn Liễu Phong bên cạnh, nói:
- Liễu lão sư, ngươi khá hơn không?
- Không có gì đáng ngại.
Liễu Phong nằm trên đầu Slime, trên người đã bôi dược thủy đặc chế, lại thêm hắn ta là thân thể Hoàng Kim Cấp nên không mất bao lâu sẽ khôi phục lại.
Hiện giờ nghiêm trọng nhất là Khế Ước Linh của hắn ta, toàn bộ bốn Khế Ước Linh đều bị thương nặng, e rằng phải mất một khoản chi phí lớn để chữa bệnh.
- Chỉ là trên người có hơi đau, tạm thời không cử động được.
Hắn ta thử di chuyển cơ thể nhưng lập tức tác động đến vết thương.
Trần Thư mỉm cười, nói:
- Cần ta giúp ngài giảm đau không?
- Ngươi có thể giảm đau sao?
Liễu Phong giật giật lông mày nói:
- Không có tác dụng phụ đấy chứ?
- Không có, tuyệt đối không có!
Giọng điệu Trần Thư chắc chắn nói:
- Hơn nữa quá trình còn rất hưởng thụ!
- Bây giờ còn có loại biện pháp này sao? Thế mà ta lại không biết!
Liễu Phong bất ngờ, trong mắt đã có vẻ tò mò.
- Đây là độc quyền của ta, hiện giờ trong nước không ai áp dụng cả nên ngươi chắc chắn không biết.
Trần Thư nhếch miệng cười một tiếng, trực tiếp lấy từ trong túi tác chiến ra… túi phân!
- Hả? Cái gì!
Con ngươi Liễu Phong trực tiếp co rụt vào, lập tức cố nén cơn đau mà kéo dài khoảng cách ra.
- Ngươi đang nói đùa đấy à? Dùng túi phân á?
- Lão sư, đừng sợ!
Trần Thư cười hê hê, nói:
- Ta đã thử qua, túi phân Urea có thể khiến dây thần kinh của ngươi trở nên chậm chạp, giảm đau gián tiếp, hơn nữa thật sự không có tác dụng phụ!
- Cút đi! Cách xa ta ra một chút!
Liễu Phong lúc này đã vô cùng hoảng sợ, chẳng mình thật sự sẽ bị Trần Thư trùm lại sao?
- Đừng sợ, rất nhanh thôi, không có chút đau đớn nào đâu!
Trần Thư cầm lấy túi phân, trên mặt nở nụ cười tà ác, bước từng bước tới gần.
Nhưng ngay trong lúc ngàn cân treo sợi tóc thì chợt vang lên một tiếng hét to:
- Ngươi bỏ túi xuống!
- Hả?
Trần Thư giật mình, sau đó liền thấy Tần Thiên vội vàng cưỡi Khế Ước Linh tới.
- Tiểu tử ngươi làm gì thế? Tôn sư trọng đạo à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận