Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 765: Trăm phần trăm tránh túi phân Urea

- Liễu lão sư, hiệu trưởng Tần, ta muốn yên tĩnh một chút, các người đi trước đi!
Trần Thư nói, chuẩn bị suy nghĩ kỹ càng về Không Gian Dược Tề.
- Haizzz!
Liễu Phong vỗ vỗ vai hắn, liếc nhìn Thỏ Không Gian rồi khẽ liếm môi nói:
- Trần Bì, nếu thực sự không được, chúng ta nướng nó lên ăn đi…
- Chít chít chít!
Thỏ Không Gian trợn to hai mắt, bộ dạng vô cùng tức giận.
Mẹ nó chứ, người gì thế này? Mở miệng ngậm miệng toàn là muốn ăn thịt thỏ?
- ?
Trần Thư cũng bày ra bộ dạng vô cùng ngơ ngác. Dù có nướng ta lên thì cũng không thể làm thịt nó được đâu!
Điểm hạn chế của Không Gian Quyền Cố Giả về cơ bản thì không là gì đối với hắn cả, hơn nữa vì hệ thống mà các thuộc tính không gian của nó còn có thể được cải thiện gần như không có giới hạn.
Thỏ Không Gian đã được trù định là sải rộng cánh bay lên từ trong tay hắn rồi.
Ngay khi Trần Thư đang tận hưởng tương lai thì Thỏ Không Gian trong lòng hắn đã biến mất không thấy đâu nữa, sau đó lại xuất hiện trên vai Trần Thư.
- Này thì muốn ăn bổn đại gia này!
Thỏ Không Gian nhìn theo bóng lưng của Liễu Phong, yên lặng mở túi tác chiến của Trần Thư ra. Đồng thời, nó cũng lấy ra một vật mà nó xác định là thần khí của Lam Tinh: Túi phân urê …
Khoảnh khắc tiếp theo, ánh sáng kỹ năng bỗng lóe sáng lên trong mắt nó, trực tiếp phóng thích ra Không Gian Định Vị
Một Không Gian Thông Đạo lập tức kết nối nó với Liễu Phong.
Ý cười hiện lên trong mắt Thỏ Không Gian. Nó mở túi phân urê ra rồi ném về phía Không Gian Thông Đạo.
Trong nháy mắt, túi phân ure với sự trợ giúp của Không Gian Thông Đạo mà lập tức xuất hiện trên đầu của Liễu Phong.
- Hả? Mẹ ơi!
Thân thể Trần Thư chấn động, cũng không tiếp tục thất thần nữa. Hắn lập tức nhìn thấy nửa túi phân urê đã hiện lên trên đầu của Liễu Phong…
Mà nửa túi còn lại thì đang ở trên tay của Thỏ Không Gian.
Vẻ mặt của Liễu Phong bỗng thay đổi, hắn ta khịt khịt mũi, nói:
- Hử? Mùi gì vậy?
- Mẹ nó!
Liễu Phong lập tức tỉnh hồn lại, gần như theo bản năng mà vươn hai tay ra ôm về phía đầu mình.
Quả nhiên, thoáng c hốc mà đã chạm phải được túi phân Urea quen thuộc.
- Trần Thư, mẹ nó ngươi đang muốn tìm cái chết phải không?
Thấy vậy, Thỏ Không Gian lập tức thả túi phân Urea xuống, đồng thời cũng quay trở lại vòng tay của Trần Thư.
Liễu Phong giật giật khóe miệng, hắn ta kéo túi phân xuống.
- Khụ khụ…
Hắn ta ho khan một tiếng, mặc dù không bị ụp đầu, thế nhưng mùi của phân Urea quả thật là quá hắc…
- Thật sự là tìm đường chết mà!
Trần Thư trợn tròn hai mắt, không ngờ rằng Khế Linh Ước lại có thể làm ra chuyện mà hắn không dám làm, suýt chút nữa là đã thành công rồi…
Lúc này, Liễu Phong đột nhiên quay lại, ánh mắt vô cùng sắc bén.
Sát khí… đang ngưng tụ!
- Ui… Lão sư… ta…
Trần Thư ấp a ấp úng. Hắn muốn giải thích, thật sự không phải hắn làm!
- Đây là đồ của ngươi sao?
Liễu Phong cầm lấy túi phân Urea màu xanh lam mà cất bước đi tới trước mặt Trần Thư, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng lại tràn đầy áp chế!
- Không phải!
Trần Thư nhún vai, trong lòng lại hoảng hốt, nhưng vẻ mặt vẫn giữ được bình tĩnh.
- Ngươi nói nó không phải của ngươi?
Lời nói của Liễu Phong dường như đang chế giễu hắn vậy:
- Cả trường học ngoài ngươi ra, còn ai mang theo túi phân Urea nữa hả?
- Có thể là người hâm mộ cuồng nhiệt của ta…
Trần Thư nhún vai nói:
- Lão sư, vừa rồi ta đứng cách ngươi ít nhất cũng phải 200 mét, không liên quan gì đến ta cả…
- Hình như cũng đúng…
Liễu Phong sờ sờ cằm, khóe mắt bỗng lướt qua Thỏ Không Gian trong tay hắn, hắn ta lập tức hiểu ra.
- Là ngươi bảo cái thứ đồ chơi này làm sao?
Trần Thư chuẩn bị mở miệng thanh minh.
Không ngờ tới Thỏ Không Gian lại lập tức đứng dậy “xoạt” một cái.
Nó vội vàng gật đầu, lập tức chỉ về phía Trần Thư mà tố cáo với Liễu Phong…
- ?
Trần Thư giật giật khóe miệng, hắn thốt lên:
- Mẹ nó!
- Trần Thư!
Trong mắt Liễu Phong tràn đầy sát ý, hắn ta trực tiếp nâng túi phân Urea trong tay lên, đi về phía Trần Thư.
- Khốn khiếp!
Trần Thư trợn to hai mắt, gần như là né tránh theo bản năng, hoàn mỹ mà tránh được công kích của Liễu Phong.
- Hả?
Liễu Phong hơi giật mình, hắn ta không ngờ tốc độ của Trần Thư lại nhanh như vậy, thật giống như hắn đã đoán trước được ý đồ của Liễu Phong…
- Lão sư, nghe ta giải thích đi!
Trần Thư vội vàng nói:
- Hành vi của Khế Ước Linh, xin người đừng vạ lên chủ nhân!
Liễu Phong không nói lời nào, lại ụp bao Urea lên.
Nhưng một lần nữa lại bị hắn né tránh được.
- Có vấn đề!
Liễu Phong không tin, hai tay hắn ta cầm túi phân urê mà liên tục ập về phía Trần Thư.
Hai bên giằng co cũng sắp kéo ra tàn ảnh rồi…
- Mẹ nó chứ, đây là màn đọ sức giữa hai Hoàng Kim Cấp sao?
Các học viên đi ngang qua đều sửng sốt, họ thực sự không hiểu làm cách nào mà Trần Thư lại có thể tránh được.
- Không chơi nữa! Cổ ta sắp chuột rút luôn rồi!
Trần Thư vội vàng xoay người, trực tiếp chạy trốn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận