Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 288: Điều thứ ba của quy tắc tội phạm (2)

Trong lòng Đường Liệt run lên, yên lặng ngồi xuống trong góc, một ngày chiến đấu rất nhanh đã sắp kết thúc.
Có sự chiếu cố đặc biệt của Thẩm Vô Song, không ít người đều vượt cấp mà chiến. Tuy là thảm bại, nhưng kinh nghiệm chiến đấu cũng tăng lên nhanh chóng.
Trần Thư căn bản không có áp lực gì, cũng không thể sắp xếp được cho hắn một Ngự Thú Sư Hắc Thiết sao?
- Thẩm lão sư, buổi tối ăn cái gì đây?
Trần Thư mở miệng hỏi, có trận giáo huấn ngày hôm qua, hắn quyết định phải theo kịp tiến độ cùng bộ phận đội ngũ.
- Ăn cái rắm, tự mình giải quyết đi! Ngày nào cũng đặt tiệc lớn như vậy thế?
Khóe miệng Thẩm Vô Song giật giật, ngươi đang coi ta là phiếu cơm đó sao?
Kinh phí trường học cho vốn chỉ có một chút thôi, thêm vào đó hắn ta còn phải tự bỏ một phần tiền túi của mình ra nữa.
Làm sao có thể có dư tiền như vậy chứ?
Trần Thư lắc đầu, nhìn phía Âu Dương Bảo:
- Bảo đệ, nhờ cả vào ngươi rồi!
- …
Bốn người cùng nhau đi trên đường phố, chuẩn bị tìm kiếm một nhà hàng để ăn tối.
Hiện tại đang lúc hoàng hôn, ánh sáng rực rỡ của mặt trời chiều mang đến một mỹ cảm khác lạ.
Trần Thư mắt sắc, lập tức la lớn:
- Wow, có đại điểu.
Ba người khác đồng loạt cúi đầu, không hiểu chuyện gì cho lắm.
- Con mẹ nó, ở trên trời!
Trần Thư giật giật khóe miệng, chỉ chỉ về phía trước.
Ba người vừa ngẩng đầu, quả nhiên một thoáng đã nhìn thấy đại điểu ở dưới mặt trời chiều.
Trần Thư cũng không để tâm gì lắm, đang muốn rời đi, trước mắt lập tức xuất hiện bảng tùy chọn.
【 Phương án một: Chạy! Trực tiếp chạy! Nhất định không được quay đầu lại huýt sáo! Phần thưởng hoàn thành: Một viên Cự Đại Hóa Quả cấp hai 】
【 Phương án hai: Trực tiếp xuất thủ, chém giết Thiết Vũ Thú lãnh chúa! Phần thưởng hoàn thành: Kỹ năng Bạo Lực Tọa Sát thêm một 】
【 Phương án ba: Không lo không sợ, lấy túi phân ra, bọc đầu của Thiết Vũ Thú lãnh chúa lại! Phần thưởng hoàn thành: Đại lượng Ngự Thú Lực 】
Đôi mắt của Trần Thư sững lại, thoáng cái đã khóa chặt từ then chốt: Thiết Vũ Thú lãnh chúa!
Hắn yên lặng lấy túi phân ra, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm đại điểu ở trên bầu trời.
- Tiểu Tinh, đợi lát nữa để Biến Dị Lôi Điểu của ngươi chở ta một chuyến! Ta phải để các ngươi xem xem cái gì mới là nam nhân đích thực!
Trần Thư nắm chặt túi phân, trong mắt tràn ngập lửa nóng của tinh thần chiến đấu.
Tội phạm Nam Giang, không lo không sợ!
Thiết Vũ Thú là lãnh chúa Hắc Thiết cấp, nhưng tốc độ của nó không nhanh, thân thể cũng có chút lung lay. Một cánh dường như đã bị gãy, ra sức duy trì trạng thái phi hành, hơn nữa còn không ngừng phun ra máu tươi.
Mà ở phía sau nó , lại có một con đại điểu màu vàng không ngừng truy đuổi, trên lưng chim đang có một tên Ngự Long Vệ.
Hiển nhiên là trong thành thị xuất hiện hung thú lãnh chúa, Ngự Long Vệ đang truy sát nó.
Thiết Vũ Thú tới gần thành phố Đại Hưng, thân thể của nó to lớn, hai mắt sắc bén, cánh giống như cương thiết, dưới ánh trời chiều chiếu sáng phản chiếu ra cảm giác của kim loại.
- Có hung thú! Chạy mau!
- Là một con Cương Thiết Đại Điểu, mọi người nhanh trốn hết đi!
- Mẹ ơi, có chim bay trên trời!
Trong lúc nhất thời, đám người náo loạn phát hiện mối nguy mà trở nên vô cùng hoảng loạn, chỉ có thể tạm thời trốn ở trong tòa nhà.
Trần Thư thấy rõ được hình thể của, Thiết Vũ Thú, hắn lại yên lặng thu hồi túi phân.
Hắn thở dài, thật ra có những lúc, Cự Đại Hóa Quả so với Ngự Thú Lực càng tốt hơn.
Nếu như hắn nóng lòng đột phá, chắc chắn nền tảng sẽ không vững vàng, có khả năng sẽ ảnh hưởng đến thành tựu của tương lai.
Ngoài ra, hệ thống giết ngàn đao, ngươi mẹ nó đang trêu đùa ta đấy sao?
Con chim lớn như vậy, túi phân làm sao có thể phủ trùm được chứ?
Miệng Âu Dương Bảo mở lớn, giống như nhi tử ngốc của nhà địa chủ, đứng thẳng tắp nhìn theo đại điểu ở trên bầu trời.
- Các đại ca, chúng ta làm thế nào đây?
Âu Dương Bảo dường như đã lấy lại được tinh thần, nhìn bốn phía xung quanh, trong lòng đột nhiên kinh sợ.
Con mẹ nó, người đâu?
Hắn ta xoay người nhìn lại, chỉ nhìn thấy một con Biến Dị Lôi Điểu màu xanh lam đang giương cánh bay cao, phóng như tên bắn về phía xa xa.
- Mẹ nó chứ!
Cơ thể Âu Dương Bảo run lên, nhịn không được mà gào thét một tiếng:
- Ta còn chưa cưỡi lên chim đâu!
- Hình như ta nghe thấy có người đang hô hoán?
Ánh mắt Từ Tinh Tinh sững sờ, nhìn về phía hai người khác.
- Có sao?
Trần Thư nhún vai, không rõ ràng cho lắm.
Mà Tạ Tố Nam cũng lắc đầu như vậy, đột nhiên hỏi:
- Đúng rồi, tối nay chúng ta ăn cái gì?
Ba người căn bản không hề chú ý đến con Thiết Vũ Thú kia, một con hung thú Hắc Thiết cấp xuất hiện ở trong thành thị, tuyệt đối sẽ bị giết chết ngay lập tức.
Đó là chuyện của Trấn Linh Cục và Ngự Long Vệ, cũng không có liên quan gì với bọn hắn.
- Ăn cái gì?
Mắt của Trần Thư trừng một cái, lập tức nghĩ đến người mời khách.
- Bà mẹ nó, Âu Dương Bảo đâu?
Cả hai người Từ Tinh Tinh đều tỉnh ngộ lại, mở miệng nói:
- Ây… hình như quên mất hắn ta rồi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận