Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 754: Thì ra chê cười theo ý ngươi là nghĩa đen à

- Được!
- Được!
Vương Thành gật đầu, bước lên vị trí tác chiến của mình.
Hắn ta nói:
- Đã sớm nghe nói năm nhất có một thiên tài, vẫn muốn khiêu chiến, hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội!
- Nhanh lên một chút, đằng sau ngươi có còn hơn trăm người chờ đấy!
Trần Thư không chút để ý nói, đồng thời cũng triệu hoán hai Khế Ước Linh của mình ra.
Golden Slime hơn bảy mét xuất hiện, cho dù không có Cự Đại Hóa, vẫn làm cho người ta cảm nhận được cảm giác áp bách.
Trên đỉnh đầu Slime là một con Husky nhảy nhót qua lại.
Hai con hàng này chơi đùa vui vẻ hòa thuận, hoàn toàn không để ý đến đối thủ.
Vương Thành bĩnh tĩnh nói:
- Ta cảm thấy Yến hội trưởng có chút cẩn thận, hoàn toàn không cần đánh luân phiên, một mình ta là đủ!
- Tiểu tử này!
Yến Hạo Nhiên thở dài, Thành tử, Hạo Nhiên ca của ngươi một câu cũng không nghe lọt tai!
Vương Thành vừa từ Dị Không Gian về, hắn ta không hề biết tội phạm Nam Giang nghĩa là gì.
- Các vị, tại hạ phải làm các vị chê cười rồi.
Vương Thành cười một cái rồi triệu hồi ra Khế Ước Linh của mình. Một con Liệt Diễm Hỏa Hồ cấp S+ và một con Nham Thạch Cự Ngạc cấp S.
- Hừm hừm.
Hỏa Hồ đứng trên đầu Cự Ngạc, trong mắt nó đầy vẻ hiếu kỳ, nhìn để đánh giá đối phương.
Đối thủ của bọn chúng hình như trông không được thông minh lắm.
- Áu áu.
Husky quay đầu lại nhìn, nó cũng đang đánh giá Hỏa Hồ và Cự Ngạc.
- Grao!
Cự Ngạc mở miệng ra gầm lên, hai bên hình như đang tiến hành màn giao lưu thân thiện vượt chủng tộc.
Thế nhưng chỉ một giây sau đó thôi, Husky cười xấu xa, trong mắt nó hiện lên một tia sáng màu đỏ rất chói mắt.
- Uỳnh!
Một ngọn lửa đáng sợ có đường kính khoảng hai mét đang phun lên, nhiệt độ cao đó tự dưng lan ra khắp nơi.
Tốc độ phóng thích của Husky thực sự rất nhanh.
- Hửm?
Hỏa Hồ trợn tròn mắt lên, nó chưa phản ứng lại được ngay.
Không phải mọi người đang giao lưu sao, sao ngươi lại ra chiêu đột ngột thế này?
- Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, ngọn lửa bùng lên, nhiệt độ cao đó khiến Hỏa Hồ bị trọng thương.
- Con mẹ nó chứ.
Vương Thành vốn là người rất bình tĩnh nhẹ nhàng nhưng mặt vẫn biến sắc ngay lập tức. Hỏa Hồ liên tục gào lên ai oán. Còn nướng nó thế này nữa thì chắc trộn lên ăn cơm được luôn mất.
Vương Thành chỉ có thể đưa nó về lại Ngự Thú Không Gian.
Khả năng phòng ngự của Cự Ngạc tuy rát mạnh nhưng phần lưng của nó đã bị rách hết da rồi, phần thịt bị hở ra, máu tươi chảy ra như suối.
- Grao!
Nham Thạch Cự Ngạc gầm lên một tiếng, ánh sáng màu vàng nâu xuất hiện trên phần lưng của nó, sau đó, một hòn nham thạch khổng lồ bao trùm lấy, Tử Vong Hỏa Trụ kia tạm thời bị ngăn lại.
Thế nhưng khả năng tấn công đáng sợ của Tử Vong Hỏa Trụ vẫn đè lên nó.
Một lát sau, Hỏa Trụ đốt cháy cả nham thạch, nó bắt đầu bốc cháy.
- Không chịu được nữa rồi.
Sắc mặt Vương Thành trắng bệch ra, chỉ có thể thu hồi lại Sa Mạc Cự Ngạc.
Trận đấu đã kết thúc, hiện trường im phăng phắc, không một tiếng động. Không ngờ rằng nó sẽ nhanh như vậy.
Cả hai bên đều chỉ mới sử dụng một kĩ năng, Trần Thư là vì chỉ cần sử dụng một kĩ năng, còn Vương Thành là vì chỉ có thể sử dụng một kĩ năng.
Một nụ cười xuất hiện trên môi Trần Thư, hắn nói.
- Thì ra chê cười theo ý ngươi là nghĩa đen hả.
- …
Vương Thành nắm chặt tay lại, khóe miệng giật giật, hắn ta muốn nói gì đó nhưng tự dưng lại không tìm được lời nào để nói cả. Hình như hắn ta đã khiến người ta chê cười thật rồi.
- Xuống đây đi.
Yến Hạo Nhiên thở dài, ánh mắt có vẻ bất ngờ. Thực lực của Trần Thư đã vượt xa khỏi dự đoán của hắn ta.
Khán giả ở bên cạnh cũng ngây ra, họ cứ như đang nhìn một con quái vật vậy.
- Kĩ năng mạnh như vậy, chắc phải Bạch Ngân Cấp rồi nhỉ?
Tần Thiên vuốt vuốt cằm, hắn ta có vẻ không tin vào mắt mình, thở dài nói.
- Thế nhưng hắn mới chỉ là Hắc Thiết Nhị Tinh mà.
Liễu Phong cười, rất hài lòng về thực lực của Trần Thư. Cứ nghĩ đến việc đây là học sinh của hắn ta thì lại thấy tự hào vô cùng.
Hắn ta lên tiếng, nói.
- Tần ca, bất cứ việc gì không bình thường xảy ra với Trần Thư đều là chuyện bình thường thôi.
- …
Lúc này Vương Thành đã rời khỏi vị trí tác chiến ròi, hắn ta đến trước mặt Yến Hạo Nhiên, nói.
- Hội trưởng, ta…
- Không trách ngươi được, thực lực của hắn mạnh quá.
- …
Vương Thành hơi hé miệng ra, ngươi đang an ủi ta đấy sao?
Yến Hạo Nhiên nói.
- Chu Thành Quân, trận tiếp theo là đến lượt ngươi rồi, cố gắng hết sức để hắn sử dụng nhiều kĩ năng hơn nhé.
Một cậu nam gật đầu rồi đi lên vị trí tác chiến.
Sắc mắt của hắn ta có hơi nghiêm tọng, không có chút gì là coi nhẹ cả. Thậm chí khi đối đầu với Bạch Ngân Cấp cũng không áp lực đến vậy.
Trần Thư nhún vai, nói.
- Mau lên đi, kết quả cũng như nhau cả thôi.
- Hứ, ta không như Vương Thành đâu.
Chu Thành Quân hừ một tiếng rồi triệu hồi hai con Khế Ước Linh của mình. Một con Hắc Sắc Ô Quy to khoảng năm mét xuất hiện, trông nó lười nhác vô cùng.
Có một con bướm màu xanh lam đang đậu trên lưng nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận