Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1845: Ngươi là tội phạm, không phải đạo tặc

- Có thể phân biệt được sao?
Vong linh Đại Pháp Sư giật mình, có chút không thể giải thích được.
Đối phương có thể tìm chính xác rương nào có tài nguyên?
Mặt nó âm trầm, ngồi trên đống phế tích. Kỳ hạn ba ngày Thú Hoàng cho sắp kết thúc nó cảm thấy sợ hãi, giết nó trút giận, loại việc này Thú Hoàng không phải không làm được.
Đúng lúc này nó đột nhiên nghĩ ra một kế hoạch.
Ngày thứ ba, đội ngũ hộ tống vẫn như cũ khiêng cái rương màu đen che đi tài nguyên, thậm chí có không ít vật tư cao cấp.
Trần Thư mỉm cười, lẩm bẩm nói:
- Hôm qua ta đã lấy không ít, hôm nay còn dám đến… Cùng lúc đó, trong lòng Vong Linh Đại Pháp sư chờ mong, tự nói:
“Con chuột nhỏ, ngươi thể nào cũng mắc bẫy…” Thật ra hai bên đều đã hiểu được mục đích của đối phương, tình hình trước mắt giống như mèo dùng phô mai để hấp dẫn con chuột, bốn phía đều có bẫy, con chuột có thể thuận lợi đi ra sau khi ăn được phô mai hay không thì phải xem nó có đủ năng lực hay không… Nhưng khác ở chỗ con chuột này có năng lực giết mèo… Hiện tại, Trần Thư sờ Thỏ Không Gian quyết đoán ra lệnh cho nó. Con Thỏ nháy mắt đi vào trong thùng màu đen ở cuối cùng, nó dùng kỹ năng thuần thục thu toàn bộ tài nguyên cất vào trong không gian.
Nhưng giây tiếp theo, nó giật mình khi thấy bên trong thùng có Thực Thi quỷ cấp thấp đang nằm ở đáy.
Cả hai nhìn nhau một cái, thời gian như ngừng lại!
Gào!
Hai mắt Thực Thi quỷ hiện lên vẻ sợ hãi muốn gào thét để nhắc chi viện bên ngoài. Nhưng giây tiếp theo thân hình nó đã bị chặt đứt chấm dứt sinh mệnh.
- Cắt— Không Gian Thỏ phủi tay, sự khinh bỉ hiện lên trong mắt, thế mà lại dùng một tiểu mãnh thú để ám sát nó. Nhưng chính lúc này, trong lòng nó giật mình theo bản năng thuấn di đi tới vị trí khác.
Rầm!
Chỉ thấy bên trong rương của Không Gian Thỏ bị một đạo sóng xung kích màu đen đánh nát chia năm xẻ bảy.
- Gào!
Trong rương màu đen chỉ thấy một con U Linh mặc áo choàng màu đen trong tay cầm liêm đao rất to đi ra. Ánh mắt nó lạnh băng, tung kỹ năng khoá chặt vào Thỏ Không Gian.
Cuối cùng cũng đợi được tên đầu sỏ hiện hình!
Thực Thi quỷ trong rương không phải bởi vì ngăn chặn đối phương cũng không phải là truyền tin mà chỉ cần sinh mệnh khí tức của nó mất đi thì có nghĩa là đã có chuyện xảy ra!
Cho dù Thỏ Không Gian có giết nó hay không cũng không ảnh hưởng đến mục đích cuối cùng của hung thú!
Vèo!
U linh giống như tử thần đi đến trước mặt đối phương, tràn ra khí thế cường đại như đến để tuyên bố án tử cho đối phương!
Giây sau, năm cột hỏa trụ khủng bố đánh úp lại chớp mắt u linh bị đánh bay. Ngay sau đó, các kỹ năng liên tiếp đánh tới làm cho đối phương bị áp chế!
Trần Thư cũng không để yên, lệnh cho Thỏ Không Gian cướp đoạt.
- Ngươi là tội phạm Nam Giang chứ không phải là đạo tặc Nam Giang! Cho ngươi mặt mũi, ngươi lại còn mai phục ta?
Nếu bị phát hiện ra, hẳn cũng không có gì phải sợ mà sẽ trực tiếp ngả bài… Ô----- U linh màu đen rít lên tiếng oán hận nhưng không còn sức để phản kháng.
Husky có được Bạo tẩu dược tề thực lực đã tăng vọt nhưng kỹ năng thuộc tính hỏa của nó lại bị kiềm chế nên mới xuất hiện tình huống hiện tại.
Nhưng điều đáng nói chính là, vĩ ngạn hư ảnh ở trung tâm đại lục đột nhiên xoay người khoá chặt vị trí của Trần Thư!
Rầm rầm!
Ngọn giáo màu đen tràn ngập bầu trời bắn đến, uy lực của nó rất kinh khủng. Mặc dù cách nhau rất xa nhưng công kích của tế đàn Thú Hoang vẫn có độ sát thương của Vương Cấp.
Nhưng đòn công kích đến quá chậm, Thỏ Không Gian đã cướp sạch tài nguyên không còn một món, thong thả rời khỏi hiện trường… Gào!
U linh màu đen bị đánh thở phào, nhưng nhìn thấy trên bầu trời vô số ngọn giáo màu đen thì giật mình vội vàng chạy trối chết.
Về phần hung thú và con rối tử thi thì thực sự thảm, bị giết ngay tại chỗ!
Cách xa như vậy vẫn có thể tấn công địch nhân không thể không nói Thú Hoàng rất có thực lực… - Đây không phải là cho không sao?
Trần Thư ẩn nấp, kiểm kê lại thu hoạch trong tay tâm tình vui vẻ không ít.
Nhưng lúc này có người không tài nào vui nổi… Rầm rầm rầm!
Vong Linh Đại Pháp Sư không ngừng phát ra những tiếng kêu thảm, chỉ thấy thân hình khô gầy kia bị Thú Hoàng siết trong tay quật qua lại, mỗi lần đều bị quật mạnh lên mặt đất, khung cảnh rất bạo lực.
- Lại tổn thất nhiều tài nguyên đến như vậy, đây là thứ mà ngươi bàn giao cho ta đây sao?
Con ngươi kỵ sĩ đỏ tươi, hắc mã phía dưới cũng nổi giận đến tột cùng.
- Hoàng… Vong Linh Đại Pháp Sư kêu thảm, đứt quãng nói:
- Ta không phải… đã tìm… hắn đến sao?
- Ý ngươi là đang trách ta không có năng lực giữ đối phương lại?
Nhất thời, hắc mã Thú Hoàng cũng gia nhập vào cuộc hành hung làm cho Vong Linh Đại Sư gấp đôi sự ‘vui vẻ’...
Vong Linh Đại Sư không dám nói gì nữa, yên lặng chịu đựng. Đồng thời trong lòng nó cũng nhẹ thở ra, ít nhất tính mạng nó cũng không bị nguy hiểm, nếu Thú Hoàng muốn thật sự giết nó thì cũng là chuyện thường.
Một giờ sau, hai Thú Hoàng miễn cưỡng hết giận, trong lòng đã bình tĩnh xuống.
- Thật sự là con chuột khiến bổn Hoàng ghê tởm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận