Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 304: Ây, bên đó có xử lý chứng nhận được không? (1)

- Tốt rồi!
Khóe miệng Phương Tư cong lên, mắt thấy Trương Đại Lực cũng trở nên rục rịch, lập tức đóng cửa không gian ngự thú.
Đoán chừng hai tên này lại muốn lấy Xích Viêm Long để làm ấm tay rồi…
Thẩm Vô Song mở miệng nói ra:
- Hôm nay mọi người có thể trở về rồi!
Hôm nay Trần Thư đã lấy được vị trí đầu bảng tháng này, đệ tử còn lại lịch lãm rèn luyện cũng sắp chấm dứt.
Hiện tại đã đã hai mươi bốn tháng một, ba mươi mốt tháng một chính là giao thừa, kì nghỉ năm nay có thể cho các học sinh về nhà sau nhiều năm.
Mọi người ngay ngắn hoan hô, ngoại trừ Trần Thư ra, những người còn lại hôm nay cũng không có chiến đấu.
Các học sinh đang muốn thu dọn đồ đạc rời khỏi phòng, một gã nhân viên công tác ra đến bên ngoài.
- Bạn học Trần Thư có thể chờ một chút không?
Trần Thư nhíu mày, nói ra:
- Hửm? Ta hôm nay tạm thời không tiếp thụ phỏng vấn đâu, chờ ta có thời gian rảnh lại đến sau!
Hắn vội vàng về nhà cùng bọn người Phương Tư, đã không có tâm tư nhận phỏng vấn nữa.
- Ờm … Không phải phỏng vấn …
Nhân viên công tác nói ra:
- Ngài là người đứng thứ nhất Đấu Linh Bảng tháng này, bởi vì nguyên nhân lễ mừng năm mới, hiện tại sẽ gửi ngài phần thưởng.
- Ban thưởng?
Trần Thư nhíu mày, ngược lại là đã quên cái này, mọi người bên trên Đấu Linh Bảng đều nhận được ban thưởng, mục đích đúng là vì hấp dẫn Ngự Thú Sư đến để chiến đấu.
- Ngươi nói như vậy, ta đây đã có thời gian rồi!
Hai mắt Trần Thư phát sáng, một bộ dáng tham lam.
Nhân viên công tác nói ra:
- Tháng này, ban thưởng cho người đứng đầu ngoại trừ một phần tài liệu lãnh chúa ra, công ty Dược Dịch Thanh Miêu còn đặc biệt tài trợ 500 vạn!
- Hả? Chính là kim chủ ba ba của các ngươi đó hả?
Trần Thư nhíu mày, vừa rồi trước khi trận đấu của hắn và Vương Tử Sơn bắt đầu, người chủ trì thế nhưng mà nhận lấy một tràng chửi rủa đọc xong phần quảng cáo.
Ban thưởng 500 vạn đã được xưng tụng là phần thưởng cực lớn. Ngự Thú Sư Hắc Thiết Cấp đều nhịn không được động tâm rồi, không sai biệt lắm thì tương đương với hai phần tài liệu lãnh chúa.
- Ờm … coi là vậy đi…
Nhân viên công tác nói ra:
- Nhưng bọn họ hôm qua mới tài trợ đấy, mục đích hắn ta là muốn gặp ngươi!
- Ta?
Trần Thư nhướng mày, nói ra:
- Ta tựa hồ là không biết bọn họ đâu?
Nhưng vào lúc này, một thanh âm trầm ổn vang lên:
- Bạn học Trần Thư thiên phú kinh người, công ty của chúng ta muốn kết giao bằng hữu cùng ngươi!
Chỉ thấy có ba người đi tới hướng phía trong phòng, ở chính giữa chính là một tên trung niên, thoạt nhìn thần sắc uy nghiêm, xem xét là thượng vị giả phi phú tức quý.
Mà hai người khác thì quen biết đã lâu rồi…
- Hạ Viêm?
Hai mắt Trần Thư nhíu lại, khóe miệng có vui vẻ.
Hai người khác đúng là thúc chất Hạ Viêm bị hành hung ngày hôm qua.
- Xem ra khôi phục cũng tốt đấy nhỉ!
Phương Tư cũng ý thức được không đúng, trực tiếp đứng dậy, khí tràng cường đại làm cho người nhịn không được ghé mắt nhìn.
Lời này vừa nói ra, Ngô Lực và Hạ Viêm đều biến đổi vẻ mặt. Cho dù trong mắt có phẫn nộ, nhưng lại không nói một lời. Hiển nhiên, người chủ sự hôm nay không phải bọn họ.
- Kỳ thật, tất cả mọi người là hiểu lầm mà thôi.
Ngô Thiên Trần mở miệng nói ra, trên mặt có ý cười ôn hòa.
- Là chất nhi của ta và đệ đệ không hiểu chuyện, ở chỗ này, ta nói lời xin lỗi mọi người!
Dứt lời, hắn ta bái một bái hướng phía mọi người.
- Ca!
- Thúc thúc!
Hai người Hạ Viêm đều nắm chặt hai đấm, cho rằng là bọn họ lại để cho Ngô Thiên Trần chịu nhục rồi.
- Ngươi đã xin lỗi với tư cách gia trưởng rồi, chúng ta đây sẽ cố mà tiếp nhận.
Trần Thư nhíu mày nói ra:
- Còn có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi.
Hắn không tin đối phương trả giá 500 vạn chỉ để vì tự mình đến đây xin lỗi đâu.
- Bạn học Trần Thư đoạt được vị trí thứ nhất Đấu Linh Bảng, thiên phú tự nhiên không cần nhiều lời nữa!
Ngô Thiên Trần nhàn nhạt mở miệng nói ra:
- Đúng lúc chất nhi của ta Hạ Viêm cũng coi như hơi có thiên tư, muốn kết bạn với ngươi!
Biến chiến tranh thành tơ lụa?
Trần Thư bình tĩnh mở miệng nói:
- Kết bạn thì không cần, chỉ cần hắn không chọc ta, ta cũng sẽ không có việc gì mà đánh hắn.
Phương Tư tiếp lời bổ sung nói:
- Nếu như hắn có cái ý xấu xa gì, vậy thì đừng trách ta gặp một lần đánh một lần! Đánh chết mới thôi!
- ...
Vẻ mặt Ngô Thiên Trần cứng đờ, lời nói của hai người này thật ra khiến hắn ta có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, căn bản không theo như kịch bản ra bài vậy…
- Ngươi?!
Hạ Viêm nắm chặt hai đấm, nhịn không được lòng sinh lửa giận.
Ngô Thiên Trần vỗ vỗ bả vai Hạ Viêm, ra hiệu đối phương an tâm một chút chớ vội đồng thời vừa cười vừa nói:
- Vậy thì cám ơn bạn học Trần Thư rồi!
Mặc dù không thể trở thành bạn bè, nhưng chỉ cần không phải cừu nhân là được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận