Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1352: Hai mươi hai tuổi còn không phải Hoàng Kim cấp, bình thường sao? (2)

- Lão Liễu đều trở thành cấp…
Trần Thư thở dài, nhìn đám người A Lương, nói:
- Mấy ca, ta đều hai mươi hai tuổi, còn không có đột phá Hoàng Kim cấp, cái này bình thường ư?
- ???
Đám người A Lương xạm mặt lại, trong miệng có thể nói ra chút lời người nói không?
Vương Tuyệt nói nghiêm túc:
- Không bình thường, đề nghị của ta là trực tiếp mở lại.
- Lão Vương, ngươi đây là đố kỵ, đố kỵ công khai!
Trần Thư nhếch miệng, nói tiếp:
- Đúng rồi, người kia nếu là dám có ý đồ xấu, trực tiếp nói cho ta.
- Tội phạm, cảm ơn.
Vương Tuyệt gật đầu một cái, nói:
- Tin chắc là hắn ta không còn dám tìm đến phiền toái.
Bây giờ Vương Viên đã bị Trần Thư dọa cho ra bóng ma.
Hai người đánh chính là hôn thiên hắc địa, nhật nguyệt vô quang, Ngự Thú quán đều bị đánh băng.
Kết quả tập trung nhìn vào, phòng ngự của người ta cũng không phá vỡ, đổi lại bất cứ người nào e rằng đều không chịu nổi loại đả kích này…
- Được rồi, trở về túc xá.
Trần Thư khoát tay áo, Thỏ Không Gian chui ra, năm ấn ký không gian từng cái khắc trên mình bốn người.
Một giây sau, bốn người và Thỏ Không Gian cùng nhau biến mất tại chỗ, về tới ký túc xá.
...
Thời gian ba ngày thoáng cái trôi qua.
Đám người Tần Thiên hạch toán từng cái, cuối cùng Vương Viên bồi thường 2,5 tỷ.
Tăng thêm hắn ta cho Trần Thư năm trăm triệu tiền đặt cược, tổn thất trực tiếp cao tới ba tỷ, có thể nói là thua đến tê rần.
Một con hoàng kim lãnh chúa giá trị là năm trăm triệu, yêu cầu đi săn sáu con lãnh chúa mới có thể hoàn vốn, không phải mỗi người đều là Trần Thư, Ngự Thú sư còn lại muốn giết một con lãnh chúa, độ khó tương đối cao, thậm chí còn có thể có nguy hiểm diệt đoàn.
- Rõ ràng chỉ bồi thường chút tiền như vậy?
Trần Thư tự lẩm bẩm, vốn cho rằng lại là bốn năm mươi triệu.
Kỳ thực hắn vẫn lưu lại một tay, không có phá hoại thiết bị bảo hộ đài tỷ thí còn lại trong quán, đồ chơi kia mới là đáng giá nhất.
Nếu là phá hoại toàn bộ, không có mấy chục tỷ, Vương Viên không có khả năng bình yên rời đi.
Nhưng bằng hàng kia, đoán chừng là bồi thường không nổi, đến lúc đó không chừng lại yêu cầu Vương gia ở thành phố Bắc Nguyên tới bồi thường, kỳ thực tổn thất vẫn là Vương Tuyệt.
Ba tỷ Hoa Hạ tệ, một Ngự Thú sư Hoàng Kim đổ máu nhiều vẫn có thể lấy ra được.
- Có điều ta cảm thấy, tiền ngược lại chuyện nhỏ, con hàng này hiện tại phỏng chừng đầu đều phình ra.
A Lương ở bên cạnh nói, trong mắt đều là ý cười.
Dựa theo tiền đặt cược lúc trước của hai người, Vương Viên cũng phải uống xong bài thuốc xổ của tội phạm.
Vương Viên vốn cho rằng chỉ là một ly thuốc xổ đơn giản.
Nhưng trên thực tế, hắn ta sai tương đối triệt để…
Lúc đi ra từ Hoa Hạ học phủ, Vương Viên thậm chí cảm thấy linh hồn của mình đều trở nên có chút hư vô…
- Ta nói này Trần Thư, đến cùng cái thuốc kia của ngươi là cái gì tới?
A Lương gạt gạt lông mày, nói:
- Cho người huynh đệ cũng chỉnh chút?
- Đúng vậy, cho mọi người đều tới chút chứ sao.
Từ Tinh Tinh cũng nhích lại gần, trong mắt có ý động.
Hắn lúc trước gặp qua thuốc xổ tội phạm của Trần Thư, nhưng lâu như vậy không thấy, hiệu quả dĩ nhiên mạnh hơn.
Trần Thư nhìn ánh mắt khát vọng của ba người, một thoáng liền ngây ngẩn cả người, nói:
- Hả? Các ngươi muốn thể nghiệm một chút? Đều ham mê biến thái gì thế?
- ??
A Lương sững sờ, tiếp lấy liền hiểu, nói:
- Ngươi mẹ nó lý giải kiểu gì đấy?
Một bên Tiểu Tinh cũng nói:
- Chúng ta nói là chỉnh điểm, nói là đưa chúng ta chút! Ai mẹ nó không có bệnh sẽ ăn cái đồ chơi này.
- Đưa?
Trần Thư gật gật đầu, nói:
- Được, bất quá cần một quãng thời gian tinh luyện ra.
- Được không có vấn đề!
Ba người đều có cảm giác hưng phấn, cái thuốc xổ này chẳng những tính thương tổn không nhỏ, tính vũ nhục càng là lớn đến một nhóm.
Trần Thư hình như nghĩ đến cái gì, mở miệng hỏi:
- Đúng rồi, sắp nghỉ đông, các ngươi thế nào?
- Về nhà bày nát!
Ba người cùng nhau mở miệng nói, hiển nhiên là đã sớm có kế hoạch.
- ??
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, nói:
- Sắp tốt nghiệp, không có một chút cảm giác nguy cơ?
- Tạm thời nghỉ ngơi một chút, nhân sinh là kết hợp giữa mệt mỏi và nhàn hạ.
A Lương mở miệng nói ra:
- Đây chính là kỳ nghỉ đông cuối cùng của chúng ta, ngươi không trân quý?
- Điều này cũng đúng.
Trần Thư gật gật đầu, bây giờ bọn hắn đều đã năm thứ tư đại học, từ nay về sau không có nghỉ đông và nghỉ hè, cái thế giới này lại không có các loại nghiên cứu sinh.
- Vậy ta cũng trở về nhà nghỉ ngơi một đoạn thời gian.
Trần Thư đưa ra quyết định, đồng thời nói:
- Mặt khác, nhắc nhở một chút, cái từ bày nát này kỳ thực không quá thích hợp các ngươi.
- Cái gì?
Vẻ mặt đám người A Lương khẽ giật mình, trong mắt có chút không hiểu.
- Người có năng lực không làm việc, đây mới gọi là bày nát.
Trần Thư mặt mũi tràn đầy nói nghiêm túc:
- Kỳ thực, các ngươi không bày cũng đã đủ nát…
- ???
Ba người xạm mặt lại, tiếp đó giống như ong vỡ tổ mà lên, trực tiếp đụng ngã Trần Thư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận