Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1098: Ngươi xác định không phải là hướng dẫn vào tù chứ?

Chính là hình thể dược tề cấp cơ sở!
Không gian thông đạo [Địa Hỏa bình nguyên] trước khi nổ tung, độ thuần thục của hình thể dược tề của hắn đã đạt đến cấp tông sư rồi.
Chốc lát, Trần Thư đã hoàn thành phối trí rồi.
Hắn cầm một bình hình thể dược tề trong tay, đồng thời trong đầu xuất hiện một tin tức:
[Hiệu quả của cấp tông sư: Khế Ước Linh kèm theo hiệu quả miễn dịch thương tổn, hình thể càng lớn, kèm theo trị số càng cao]
- Cái hiệu quả này…
Trong mắt Trần Thư tràn ngập vui mừng.
Nếu như kèm theo lực phòng ngự, có thể hắn sẽ không quá hưng phấn đâu.
Nhưng miễn dịch thương tổn thì hoàn toàn khác biệt.
Bất luận là vật lý đả kích hay là nguyên tố kỹ năng, hoặc là kỹ năng thương tổn thực sự, thương tổn đều bị cắt giảm xuống.
Hơn nữa công hiệu quả cùng hình thể của Tiểu Hoàng có liên quan với nhau.
Có nghĩa là chỉ cần càng lớn, Tiểu Hoàng càng có thể đỡ đòn!
Ngày trước hình thể của Tiểu Hoàng trở nên lớn hơn, mặc dù hiệu quả của kỹ năng tăng lên, thí dụ như [Công kích] [Bạo Lực Tọa Sát] vân vân.
Nhưng cũng đồng thời khiến nó không dễ tránh kỹ năng của kẻ địch, chỉ có thể lựa chọn kháng cự.
Hình thể cự đại giống như là một thanh kiếm hai lưỡi, nhưng bây giờ hình thể dược tề tốt hơn có thể bù đắp thiếu hụt.
- Không biết rõ hiệu quả cụ thể như thế nào…
Trần Thư triệu hoán ra Husky, quyết định kiểm tra trị số miễn dịch thương tổn của dược tề phụ gia.
Lúc chạng vạng tối, trong gian phòng của Trần Thư.
- Òm ọp! Òm ọp!
Tiểu Hoàng lộ ra một cái đầu, trên diện bản của nó bất ngờ thêm một thiên phú:
[Băng ngự: Có thể miễn dịch 99% thương tổn thuộc tính Thủy]
Một hàng chữ đơn giản nhưng có hiệu quả nghịch thiên!
Grừ!
Cặp mắt Husky lóe lên, phóng ra [Chân Thương Băng Thích], toàn bộ đâm về phía đầu của Tiểu Hoàng.
Ầm!
Tiểu Hoàng ngơ ngác đôi mắt to xuất hiện một tia lam quang nhàn nhạt.
Ngay sau đó, băng thứ nháy mắt nổ tan.
Mà đầu Tiểu Hoàng cũng không có một chút dấu tích nào, dễ dàng ngăn cản lại.
- Nghịch thiên!
Khóe miệng Trần Thư nở nụ cười, trong mắt lộ ra vẻ hài lòng, thậm chí trong lòng còn đang tưởng tượng:
Có [Băng ngự ] đồng nghĩa với việc có [Hỏa ngự ] [Lôi ngự ] vân vân.
Nếu có sinh thời, hắn thật sự có thể tập hợp đủ, vậy hiệu quả sẽ như thế nào đây?
E rằng hắc sắc Slime chính là bất tử bất diệt trong truyền thuyết …
- Husky, dùng chút kỹ năng còn lại!
Trần Thư lắc lắc đầu, khôi phục lại, ngay sau đó bắt đầu kiểm tra hiệu quả của hình thể dược tề.
Cuối cùng, hắn căn cứ vào vết thương lớn nhỏ và cảm giác đau đớn của Tiểu Hoàng, đại khái cho ra kết luận:
Hình thể dược tề bình thường cung cấp 3% miễn dịch thương tổn cho Tiểu Hoàng, sau khi cự đại hóa cung cấp 10% miễn dịch thương tổn cho Tiểu Hoàng.
- Hiệu quả không tệ.
Trần Thư gật đầu một cái, hình thể cùng miễn dịch thương tổn không phải tỉ lệ thuận cố định, chắc chắn hiệu quả càng mạnh, càng khó lấy chồng chất, không có khả năng thực sự đạt đến 100% miễn dịch.
Nhưng trước mắt mà nói, tác dụng của dược tề đã cực lớn rồi.
- Trận thi đấu thế giới chắc chắn rồi!
Trần Thư tự nói một tiếng, ngay sau đó bắt đầu suy tính con đường tương lai của mình.
- Hay là tìm một công việc thực tập nhỉ?
Hắn sờ cằm, sau đó mở máy tính ra.
Tuy hắn là Ngự Thú sư, nhưng thực ra sự việc trải qua cũng giống y như người thường.
- Trước tiên ta phải chuẩn bị một bản sơ yếu lý lịch chói mắt mới được!
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, ngay sau đó gửi cho Liễu Phong một tin nhắn:
[Liễu lão sư, viết sơ yếu lý lịch phải chú ý đến cái gì vậy?]
Liễu Phong đang đi trên đường, nhìn thấy tin nhắn, trên mặt có ý cười, trả lời:
[Chân thực một chút, đừng giở trò bịp bợm là được!]
[OK: )]
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, ngay sau đó vô cùng phấn khởi bắt đầu viết sơ yếu lý lịch của mình.
...
Thời gian thoáng chốc trôi qua, trong nháy đã bước vào tháng năm nóng bức.
Mỗi học sinh của học phủ vẫn tiến hành lộ trình học tập của mình.
Trận thi đấu ngự thú thế giới chỉ có liên quan đến rất ít người, khoảng cách với những người còn lại quá xa.
- Sao không có ai phản hồi lại chứ?
Trần Thư đang ngồi trên sô pha, buồn bực ngán ngẩm chờ đợi.
Thời gian ba ngày, hắn đã gửi đi mười mấy bản sơ yếu lý lịch, kết quả là bặt vô âm tín.
- Chẳng lẽ ta thực sự kém cỏi như vậy sao?
Trần Thư gãi gãi đầu, thoáng chốc trở nên mất tự tin.
Theo lý mà nói, chỉ là với tên tuổi quán quân toàn quốc, đã có thể khiến cho vô số công ty cùng tranh giành rồi.
Bây giờ lại không có người nào hỏi han?
- Làm sai trình tự rồi sao?
Hắn nhìn sơ yếu lý lịch của chính mình, lẩm bẩm:
- Cái này mẹ nó không phải có thể nói là rất hoàn mỹ ư?
- Trần Bì!
Ngay lúc này, cửa sổ ban công bị mở ra.
Tần Thiên đi đến, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Trần Thư cười nói:
- Hiệu trưởng, sao ngươi lại tới đây?
- Ngươi gần đây đang làm gì vậy? Không ngừng có người tới tìm ta khiếu nại!
Tần Thiên xoa xoa đầu, hắn ta nhớ rằng Trần Thư vẫn luôn ở trong trường mà.
Chẳng lẽ con hàng này có thể gây chuyện cách khoảng không sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận