Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1358: Yêu quí tính mạng, tránh xa tội phạm

Trần Thư quay đầu lại nhìn, trong mắt hiện lên vẻ không vui, không ngờ một Hắc Thiết Cấp lại nghi ngờ thực lực của hắn.
Chẳng lẽ danh tiếng của mình còn chưa đủ nổi sao?
- Ngươi!
Trong lòng Vương Vũ Dao có hơi tức giận, đang muốn phát tiết thì bị Trương Phong ngăn lại.
- Được rồi, đi săn hung thú trước rồi nói.
Trương Phong không vui nhìn Vương Vũ Dao, cũng đi đến trên đầu Slime.
- Ngươi!
Hắn ta nhẹ nhàng nói:
- Trần Thư, thông cảm một chút, ta nợ phụ thân nàng một ân tình nên tạm thời phải đưa nàng theo luyện tập.
Trần Thư gật đầu, thật ra cũng không quá để ý, hắn cũng không cần phải tính toán với một Hắc Thiết Ngự Thú Sư.
- Tất cả lên đi.
Hắn chỉ vào Không Gian Thông Đạo trên mặt đất, đã không thể chờ đợi được nữa.
Trong mắt Triệu Vũ và Lưu Hiên đầy tò mò, theo thứ tự đi xuyên qua thông đạo, lập tức đến trên đầu Tiểu Hoàng.
Vương Vũ Dao thấy vậy cũng không nói gì nữa mà yên lặng đi xuyên qua Không Gian Thông Đạo.
- Òm ọp! Òm ọp!
Tiểu Hoàng bay lên trời, đi thẳng đến cửa thông đạo của Thanh Nguyên Sâm Lâm.
- Tiểu Trần, Slime này của ngươi xem như không tệ!
Trương Phong xoa đầu Tiểu Hoàng, trong mắt hiện lên vẻ thèm muốn, nói:
- Quả nhiên là thành lũy chiến đấu!
Bởi vì Trần Thư cho nên khiến địa vị của Slime cấp F trở nên cao hơn, không ít Ngự Thú Sư đều lấy làm trọng điểm mà bồi dưỡng.
Nhưng cũng tiếc là đều đang lãng phí tài nguyên, không thể tạo ra chút thành tích gì.
Điều này cũng khiến các Ngự Thú Sư hiểu rõ một việc:
Đại Tiện Chiến Thần chỉ có một!
- Còn tạm được.
Trần Thư cười khẽ nói tiếp.
- Nếu như có thể lớn hơn thì mấy trăm người có thể thuận tiện ngồi xuống.
Vương Vũ Dao yên lặng suy nghĩ trong lòng.
Lớn thì làm được gì chứ, tốc độ quá chậm, chỉ có thể thành cái đích cho người ta đánh…
Nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện, Tiểu Hoàng đã lập tức thả ra Trùng Phong.
- Trời ạ! Nhanh như vậy sao?
Tốc độ của Tiểu Hoàng tăng vọt khiến nàng bất ngờ không kịp đề phòng, thậm chí thiếu chút nữa ngã xuống đất.
Vù vù vù!
Tiểu Hoàng vui vẻ bật hết tốc lực tiến về phía trước.
- Đúng rồi, Trương thúc, a di đâu rồi?
Trần Thư mở miệng hỏi thăm Trương Phong, hắn nhớ hai vợ chồng Trương Phong là thành viên của cùng một ngự thú đoàn.
- Khế Ước Linh của nàng bị thương nhẹ nên hôm nay không tới đây được.
- Vấn đề không lớn chứ?
- Ừ, nó cần nghỉ ngơi một khoảng thời gian.
- Vậy thì tốt rồi.
Hai người tán gẫu đủ lọai đề tài, đồng thời Trần Thư tùy ý nói mộtvài chuyện liên quan tới Ngự Thú Sư.
Mặc dù đối với hắn mà nói chẳng được tính là gì, nhưng đám người Trương Phong lại nghe rất nhiệt tình, vì mong sẽ tự rút ra kinh nghiệm cho mình sau này.
Khoảng mười một giờ sáng, đoàn người đến trước cổng Thanh Nguyên Tiểu Trấn.
Để có thể đến nơi sớm, Trần Thư không giữ lại chút gì, hắn để Tiểu Hoàng sử dụng Trùng Phong liên tục trên cả đoạn đường đi.
- Đến rồi!
Trần Thư nhìn Thanh Nguyên Tiểu Trấn trước mặt, hắn nhớ lại chuyện của mùa hè bốn năm trước.
- Nhanh thật.
Đám người Trương Phong kinh ngạc kêu lên, không nghĩ tới một Khế Ước Linh có hình thể to lớn như Slime lại có thể nhanh đến mức này, nhanh đến không có nguyên tắc.
- Trương thúc, đi thôi.
Trần Thư thu hồi Tiểu Hoàng rồi hạ xuống mặt đất cùng bốn người.
Hắn lấy Băng tay Thanh Đồng Sắc của mình đưa cho Trấn Linh Quân đang canh gác trước cổng.
- Hả? Ngự Long Vệ?
Những người này lập tức chấn động, kính nể nhìn đám người Trần Thư.
Khi nhận ra đó là Trần Thư, bọn họ không giấu nổi vẻ kích động trên mặt.
- Khiêm tốn chút…
Trần Thư nói nhỏ rồi cùng đám người Trương Phong rồi lặng lẽ đi vào trấn.
- Tiểu tử thúi, điều này không giống phong cách của ngươi.
Trương Phong khó hiểu nói, trong trí nhớ của hắn ta, trước giờ tên này đã bao giờ biết khiêm tốn là gì.
- Bình thường ta đều cẩm y dạ hành như thế mà!
Trần Thư nhún vai nói tiếp.
- Hơn nữa, mục đích chúng ta tới đây là đi săn hung thú, không cần thiết gióng trống khua chiêng, nhỡ bị người đoạt trước thì sao?
- Nghe cũng có lý!
Trần Thư mỉm cười không nói gì thêm, thật ra thì còn một nguyên nhân khác hắn vẫn chưa nói.
Nếu Ngự Thú Sư đến Thanh Nguyên Sâm Lân quá nhiều, một khi đại chiến nổ ra, sợ là sẽ tạo thành thương vong trên diện rộng.
Đoàn người không dừng lại mà trực tiếp đi thẳng vào sâu trong trấn.
Cũng như lần trước, nhờ băng tay Ngự Long Vệ, thậm chí cả vé vào cửa bọn họ cũng không cần phải đưa, đây chính là đặc quyền của Ngự Long Vệ!
- Hình như người ở đây đông hơn rồi.
Đám người Trần Thư đã đi vào thông đạo trong Cấm Vụ, tiếng rì rầm ồn ào liên tục truyền vào tai bọn họ, hiển nhiên nơi này đã có không ít Ngự Thú Sư mạo hiểm tới đây trước.
Trương Phong đứng cạnh giải thích.
- Ngoại trừ chúng ta ra còn có không ít ngự thú đoàn cũng nhìn thấy con mãnh thú kia, chỉ là bởi vì không thể nào lại gần nó nên mới vẫn luôn giằng co đến lúc này.
- Ừ.
Trần Thư gật đầu, xem ra đến lúc đó phải để cho những người còn lại rút lui trước mới dễ dàng ra tay.
Cùng lúc đó, bọn họ đã đi đến cửa thông đạo.
Trần Thư có chút kích động, thậm chí hắn đã mơ hồ ngửi thấy luồng không khí mát mẻ ở đằng trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận