Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1432: Tin tức Tinh linh cung cấp

- Ta chỉ là trêu đùa ngươi một chút thôi, ngươi cảm thấy ta không giống người tốt ư?
Nói xong, hắn giang hai cánh tay ra, đủ loại tinh quang tụ tập mà tới, nhịn không được cùng hắn thân thiết.
Tinh linh hỏi:
- Ngươi vừa tiến vào đã cách túi lên, muốn bắt ta, là vì cái gì?
- y…
Trần Thư ngơ ngác sau đó ung dung nói:
- Ngươi không hiểu, cái này gọi là túi chúc phúc, ở trên Lam Tinh chúng ta, đại biểu cho lời chúc phúc tốt đẹp…
- Thật sao?
Tinh linh cảm thấy bản thân dường như bị lắc lư, nhưng nhìn thấy Trần Thư mặt mũi tràn đầy chân thành, trong lúc nhất thời có chút phản ứng không kịp.
- Đương nhiên!
Trần Thư khẳng định nói, đồng thời mở túi tác chiến ra, lấy ra túi phân ure đủ loại màu sắc.
- Ta là người có nhiều túi chúc phúc nhất ở Nam Tinh, ngươi vậy mà cònnói ta không phải người tốt!
- Đúng… Thật xin lỗi… Ta hiểu lầm…
Tinh linh thoáng chốc cảm thấy áy náy, nhìn ttuis pahan ure khắp nơi, trong lòng đã tin tưởng Trần Thư.
- Quả nhiên trí thông minh không cao…
Trần Thư thần sắc ung dung, trong lòng cảm thấy thành tựu.
- Tiểu Lan…
Hắn tới gần tinh linh, lại mở miệng nói:
- Ngươi mới vừa nói, cấm vụ là chủ nhân dùng để quản bọn chúng, ngươi có chủ nhân, nói như vậy ngươi là khế ước linh?
- Ta… Không phải.
Tinh linh cố gắng suy nghĩ, nói:
- Ta chỉ là… Bất diệt tinh linh một tia tàn niệm, nó mới là khế ước linh.
- Khế ước linh cường đại nhất!
- Một tia tàn niệm ư…
Trần Thư ngơ ngác, chẳng trách vẫn luôn cảm thấy tinh linh có điểm là lạ.
Nhưng mà cho dù là tàn niệm, cũng vẫn không quên nói khoác cho chính mình, hắn không tin khế ước linh mạnh nhất gì đó.
Chốc lát, Trần Thư lại dẫn dắt từng bước hỏi:
- Tiểu Lan, có thể nói cặn kẽ chút không, ví dụ, chủ nhân của ngươi là người thời đại nào? Người Hoa quốc? Hay là liên minh tự do? Hoặc là tới từ Tuyết quốc?
Hắn quyết định lần nữa thay đổi vấn đề, căn cứ vào trí thông minh của tinh linh, vấn đề vừa rồi quả thật quá khó khăn.
- Chủ nhân…
Tinh linh trong lòng tràn ngập tưởng niệm, chầm chậm nói:
- Thời gian trôi qua ta đã quên mất rồi, nhưng nhớ đến thế nhân đều gọi hắn là Tinh Thần Vương…
- Chờ một chút! Chờ một chút!
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, Tinh Thần Vương? ! Đây là cái biệt danh tự kỷ gì đây? !
Ngươi xác định không phải đang đùa giỡn ta đấy chứ…
- Ngươi xác định chủ nhân của ngươi là nhân vật trên Lam Tinh?
Trần Thư chăm chú hỏi, trong đầu vẫn luôn nhớ lại thông tin của Tinh Thần Vương.
Đáng tiếc hắn đối với lịch sử học không chút tinh thông, đều đạt tiêu chuẩn vượt qua, đối với người này hoàn toàn không có ký ức.
- Lam Tinh…
Tinh linh trầm mặc chốc lát, chầm chậm nói:
- Hình như phải, lại hình như không phải…
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, có thể nói tiếng người được không…
- Càng nhiều tin tức hơn ta cũng nhớ không nổi, ta thậm chí còn không nhớ được dáng vẻ của chủ nhân nữa…
Tinh linh hơi động một chút, dường như đang ngước nhìn bầu trời đêm trên đỉnh đầu, đã có một cỗ bi thương chi ý.
Trần Thư muốn an ủi một chút, mở miệng nói:
- Không chừng sau này các ngươi còn có thể gặp lại nhau…
- Chủ nhân đã… ra đi rồi…
Tinh linh chầm chậm nói:
- Tinh Không di tích là thứ duy nhất hắn lưu lại.
- ...
Trần Thư thở dài, có chút không biết nói cái gì.
Với sở trường của hắn, an ủi người khác thật sự quá khó khăn…
Cả hai trầm mặc, bên tai chỉ có tiếng ông ông của tinh quang, Thỏ Không Gian vẫn đang nhận lấy truyền thừa.
Bởi vì Thỏ Không Gian là khế ước linh của Trần Thư, hắn đồng thời cảm nhận được, mình cùng Tinh Không di tích dần dần đã có liên hệ.
Thỏ Không Gian chỉ là môi giới ở giữa, trên thực tế người quản lý di tích vẫn là Trần Thư.
Một lúc sau, tinh linh chầm chậm nói:
- Ngươi còn có gì muốn hỏi sao?
- Vậy chúng ta nói đến cái khác.
Trần Thư tránh chủ đề Tinh Thần Vương, mở miệng nói:
- Cấm vụ kia từ đâu đến? Bên trong bọn chúng là cái gì? Tại sao lại muốn tới xâm lấn di tích?
- Lai lịch của cấm vụ không ai người biết được, về phần bọn chúng… Chủ nhân xưng là đại hung… Trong trí nhớ của ta không có quá nhiều tin tức, chỉ biết là thực lực của bọn nó rất cường đại…
- Cường đại? Dường như không phải rất mạnh…
Trần Thư sờ cằm, trong mắt có vẻ suy tư.
Trước đó hắn hóa thành quang chi cự nhân, cùng hai đoàn cấm vụ tác chiến, mặc dù chiến đấu thanh thế to lớn, nhưng thực ra bởi vì hình thể song phương mà mang đến cảm giác áp bách.
Dựa vào phân tích của hắn, cấm vụ cự thú thực lực đại khái là đỉnh tiêm Vương cấp khế ước linh.
Loại chiến lực này quả thực là đỉnh tiêm chiến lực trên Lam Tinh.
Nhưng không gian cấm vụ là nơi cấm kỵ, hình như có chút không xứng với nó…
Bất luận là truyền kỳ Ngự Thú sư, hay là Thú Hoàng bên trong Long Uyên, đều có thể trấn sát cấm vụ cự thú.
Nhưng lúc hắn đang suy nghĩ, tinh linh đã đưa ra đáp án.
- Cấm vụ là lao tù, hạn chế hành động của bọn nó, đồng thời phong cấm thực lực của bọn nó…
- Như vậy ư?
Trần Thư gật gật đầu, trong lòng có vẻ chợt hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận