Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1772: Mùi hương vừa lạ vừa quen (2)

Khoé miệng hắn nhếch lên, nói:
- Có điều vừa có thể vơ vét một trăm năm mươi bình đạn hạt nhân, không tệ…
Lại cộng thêm phí thủ tục của Chính Phủ, là có hai trăm năm mươi bình rồi, chỉ cần hắn ném tiết kiệm một chút, có thể dùng một khoảng thời gian rất lâu.
...
Hai ngày sau,
Trần Thư đã nhận được câu trả lời chính xác, mặc dù giá cả hơi cao, nhưng mười người vẫn đồng ý,
Có thể từ cả Tuyết quốc trở hết tài năng, lấy được danh ngạch của Tinh Không Di Tích, hiển nhiên mười người đều xuất thân từ các thế lực lớn, chút tiền vẫn có thể chi ra.
- Có chút tiền rồi…
Trần Thư tự lẩm bẩm, lại nhìn về phía lọ Giải Toả Dược Tề thứ hai trên Đồ Giám: Bạo Tẩu Dược Tề!
Vật liệu điều chế: Năm loại vật liệu cơ bản không cùng thuộc tính mỗi loại bốn ngàn phần + Cuồng Loạn Tinh Diệp *3+ một trăm Dược Dẫn Điểm.
- Đắt quá đi…
Trần Thư tự lẩm bẩm:
- Hai chục ngàn phần vật liệu cơ bản, lấy ở đâu ra nhiều như vậy chứ…
Hắn xoa xoa đầu, bỗng chốc cảm thấy mình quá nghèo rồi.
Trong điều chế vật liệu, thật ra khó nhất chính là Cuồng Loạn Tinh Diệp, bởi vì nó là Vương Cấp Vật Liệu, hơn nữa còn là dược liệu đắt tiền nhất!
Bạo Tẩu Dược Tề chỉ là Hoàng Kim vật phẩm, có thể là khoáng thạch hoặc là phần thưởng của Di Tích, thậm chí có thể là một ít vật liệu đặc biệt trên người hung thú, cũng có thể dùng để chế thuốc,
Không cần đặc biệt dùng dược liệu, giá thành đương nhiên sẽ giảm xuống không ít,
Nhưng Bạo Tẩu Dược Tề, đã chỉ định là Vương Cấp Dược Liệu Cuồng Loạn Tinh Diệp!
- Thứ này ít nhất cũng phải vài tỉ…
Hắn tự lẩm bẩm:
- Hơn nữa muốn mua số lượng lớn vốn dĩ là không thực tế.
Nếu như quy đổi ra, giá thành của Bạo Tẩu Dược Tề gấp mấy chục lần Bạo Tạc Dược Tề rồi, có điều loại dược tề nghịch thiên liều mạng này, giá thành đắt một chút cũng là điều dễ hiểu.
-Xem ra chỉ có thể phân phối cho một số ít người thôi, muốn phân phối rộng rãi là không thể nào rồi.
Hắn lắc đầu một cái, nói:
- Để sau này rồi tính, còn có rất nhiều cơ hội.
Chờ hắn thăng lên đến Vương Cấp, lại phối hợp bạo đả đồng giai thực lực, vẫn có thể nhẹ nhàng lấy được số lượng lớn Ngự Thú Vật Liệu ở Dị Không Gian .
Vào lúc này, cửa phòng của hắn có tiếng gõ,
Giọng nói hơi khàn khàn của phụ thân Trần Bình vang lên, nói:
- Con trai, ra ăn cơm đi.
- Dạ?
Trần Thư hơi ngẩn ra, đang muốn đáp lời, nhưng trong nháy mắt đã phản ứng.
Hắn nhíu mày, thuấn di một cái đã đi ra ngoài phòng ngủ,
Chỉ thấy có ba người đang lén lén lút lút đứng ở cửa ra vào, trong mắt có nụ cười khó hiểu,
Chính là ba người A Lương, Tiểu Tinh cùng với Vương Tuyệt!
- Muốn chơi ta à?
Khoé miệng của hắn nhếch lên, yên lặng móc ra ba túi phân urea, trong mắt hiện lên hào quang của tội phạm.
Mà giờ khắc này, ba người kia vẫn không nhận ra:
Ác ma đang ở sau lưng!
Từ Tinh Tinh mở miệng nói:
- A Lương, sao hắn không trả lời thế? m mưu của ngươi không phải đã bị bại lộ rồi chứ?
Vương Tuyệt ở một bên cũng do dự nói:
- Hay là thôi đi, ta bỗng nhiên cảm thấy có chút sợ hãi rồi, trong lòng cũng có chút lạnh lẻo.
A Lương nhướng mày một cái, nói:
- Sợ cái gì? Ngay cả Quân Vương chúng ta cũng không sợ, còn sợ Trần Bì?
Vương Tuyệt thấp giọng nói:
- Ta cảm thấy, cả hai không thể so sánh được…
- ...
A Lương bỉu môi, hướng về phía cửa phòng ngủ nói:
- Con trai, con có ở bên trong không?
Vừa dứt lời, ba người đều đã dán sát cửa, nhưng lại không hề nghe thấy bất kỳ tiếng trả lời nào.
Giờ phút này, mũi của Vương Tuyển khẽ khịt, nói:
- Hả? Sao ta lại ngửi thấy một mùi vừa quen vừa lạ nhỉ?
- Hình như tacũng vậy…
Từ Tinh Tinh gật đầu, trong lòng tự hỏi.
Nhưng giây tiếp theo, như chợt nhớ ra cái gì, thân hình ba người đồng loạt chấn động!
Nhưng đã không kịp!
- Chết đi cho ta!
Trần Thư nhếch mép cười, hai tay nhanh như chớp không cho ba người chút thời gian phản ứng.
Trong nháy mắt, trên đầu cả ba người đều xuất hiện ba màu túi phân urê quấn lại!
- Trần Bì…
Ba người ngửi thấy khí tức của tội ác, đầu óc có chút mơ màng vội giãy ra.
- Lá gan của ba ngươi cũng lớn thật nhỉ?
Hai tay Trần Thư vừa động đã phong ấn ba người kia lần nữa, đồng thời nói:
- Thế nào, giết được chút hung thú đã thấy bản thân giỏi rồi?! Các ngươi ung dung như vậy còn tội phạm ca ta đây thì xách túi phân?
- Không phải vậy, Phỉ ca, sai…
Từ Tinh Tinh vội vàng nói:
- Đều là A Lương nói, chúng ta chỉ là tòng phạm thôi…
- Tiểu Tinh! Chúng ta là đồng đội cùng sinh cùng tử, ngươi dám phản bội! Chuyện này…
Vương Tuyệt ngữ khí nghiêm túc, nhưng tiếp theo lại chuyển đề tài:
- Vẫn là để cho ta nói đi.
- Đúng là A Lương đã xúi giục, tất cả chuyện này không liên quan gì đến chúng ta cả.
- ...
Phút chốc trong lòng A Lương lạnh đi, thật ra đùa giỡn Trần Thư chỉ là phụ hắn ta chỉ muốn thử tinh thần đoàn kết với đồng đội một lần thôi mà.
Nhưng túi phân trước mắt, tình đoàn kết ngày xưa tựa như giấc mộng đã không còn không tồn tại…
- Cả ba đều nói thật cho ta.
Trần thư bĩu môi, nói:
- Nếu nói sai sẽ phải trả giá!
- ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận