Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1797: Giao bảo vật ra, tha mạng chó của các ngươi!

Đúng lúc này vẻ mặt hắn ta khẽ động, xa xa thấy một hoả cầu đánh úp lại. Hắn ta cười lạnh, phút chốc triệu hồi ra bốn con khế ước linh của mình, tất cả đều có thực lực là Hoàng Kim đỉnh phong!
Grào!
Một con Băng Viên gầm một tiếng, trong miệng phun ra một đạo sương khí màu lam đi thẳng đến hoả cầu.
Khi cả hai sắp tiếp xúc thì hoả cầu đột nhiên biến mất không thấy!
- Hả?
Vẻ mặt hắn ta ngẩn ra, chỉ thấy hoả cầul ại xuất hiện ở phía trên dược tề châm lửa. Theo bản năng hăn ta lùi hai bước rời xa chỗ dược tề kia, nhưng phút chốc vẻ mặt hắn ta ngưng lại trong mắt phản chiếu ánh sáng chói mắt.
Rầm rầm!
Nháy mắt một luồng quang mang bạch sắc xuất hiện cắn nuốt về phía hắn ta. Trong lòng hắn ta chấn động, nhưng là một Hoàng Kim đỉnh Ngự Thú sư phản ứng của hắn ta cũng không phải dạng vừa, chốc lát tạo ra một bức tường băng.
Lúc hắn ta thở phào nhẹ nhõm thì trên tay xuất hiện một vòng bạch quang nháy mắt đã nuốt cả ngón tay. Bởi vì độ nóng quá đáng sợ nên hắn ta cũng không cảm nhận được chút đau đớn nào.
- ! !
Vẻ mặt hắn tađại biến, hắn ta không để mắt đến vấn đề trí mạng kia, đồng thời ngón tay hắn ta lại dính vào nước dược tề!
Rầm!
Phút chốc, quang mang lan toả ra bao trùm thân hình nam tử! Giờ phút này, trong nháy mắt hắn ta hoá thành quang mang!
- Đây là kết quả của việc coi thường đạn hạt nhân!
Trần Thư lắc đầu, trong lòng không biết được đối phương sẽ tìm đường chết như vậy.
Bạch quanng đang khuếch tán ra thì bị bốn con Hoàng kim khế ước linh liên thủ phóng thích kỹ năng cưỡng chế diệt trừ. Bọn chúng cách đạn hạt nhân tương đối gần nên có thể tiêu diệt sớm.
Trần Thư định ra tay thì ngây người.
- Hả?! Các ngươi không chết?!
Hắn nhìn bốn con khế ước linh mà có chút chấn kinh. Theo lý mà nói khi chủ nhân ngã xuống thì khế ước linh cũng sẽ chết nhưng cảnh tượng hiện tại làm cho hắn sững sờ.
- Hay là người kia chưa chết?
Trần Thư quan sát bốn phía, nhưng rõ ràng vừa rồi chính mắt hắn nhìn thấy người đó hoá thành quang mang.
Grào!
Lúc này, thủ lĩnh Băng Lang gầm một tiếng trong mắt hiện đầy sát ý.
Rầm rầm rầm!
Bốn phương tám hướng ở trên băng nguyên mênh mông xuất hiện hàng loạt hung thú, lấy Trần Thư làm trung tâm mà vây quanh.
Là hoàng kim mãnh thú nó đã biết mình bị theo dõi nhưng vẫn không thay đổi tuyến đường mà trên đường liên tục truyền tin, chuẩn bị vây giết người xâm nhập!
- Còn nhiều vậy sao?
Trần Thư không có thời gian tự hỏi, triệu hồi Tiểu Hoàng đồng thời cùng với Đại Lực trốn trong miệng của nó.
Rầm!
Bốn con Hoàng kim khế ước linh gầm lên một tiếng, dẫn đầu hướng về phía Trần Thư bất ngờ đánh úp đến!
Trong phút chốc, một cột hỏa trụ khủng bố trong nháy mắt đã nuốt hết chúng. Kỹ năng phòng ngự của chúng gần như không chút tác dụng.
Bốn con Hoàng kim đỉnh khế ước linh nháy mắt bị giết thậm chí ngay cả thi thể cũng bị độ nóng cực lớn làm bốc hơi.
- !!
Một màn trước mắt làm cho vô số hung thú ngây ngẩn, bên trong đầu vang lên tiếng ong ong. Thực lực mạnh nhất trong số chúng cũng là hoàng kim tam tinh, thế mà một đòn cũng không ngăn nổi? Người tới rốt cục là vì gì thế?
Ầm!
[Tử Vong Hoả Trụ] vẫn tàn sát bừa bãi, chớp mắt miểu sát Băng Lang phía trước.
- Ngao ngao ngao!
Hai mắt Husky hưng phấn, lực lượng nguyên tố trong cơ thể bạo động giống như đang nhìn con mồi mà nhìn mãnh thú ở bốn phía.
Nó am hiểu nhất chính là quần ẩu!
Nhất thời, mấy vạn con hung thú đều sợ hãi!
Chúng nó trao đổi ánh mắt với nhau, rất có ăn ý mà lựa chọn rút lui coi như chưa xảy ra chuyện gì…
- ...
Trần Thư lắc đầu nhưng cũng không có để ý.
Mục đích của hắn là Thánh Ngự hội!
Husky nhảy một cái đi đến chỗ nam tử vừa mới xuất hiện. Trong miệng nó xuất hiện ánh lửa, mấy cái hoả cầu thật lớn phun ra hướng về phía dưới mặt băng.
Phút chốc, bằng tốc độ mắt thường có thể thấy lớp băng cứng đang tan rã rất nhanh lộ ra một cái động sâu không thấy đáy.
- Đây chính là hang ổ của Thánh Ngự hội?
Trần Thư liếc mắt nhìn một cái mang theo Khế ước linh nhanh chóng đi xuống.
Được khoảng trăm mét, bọn họ mới đáp xuống mặt đất, một cổng băng đứng sừng sững trước mặt, dấu tích rất rõ ràng.
- Ca ca đến đây!
Trần Thư nhếch miệng cười, Husky lại lần nữa phóng ra kỹ năng thuộc tính hoả làm cho cổng băng bị phá lộ ra con đường bên trong.
Vù vù vù!
Nháy mắt hàng loạt băng tiễn bắn tới, bên trên có hàn quang lưu chuyển, sắc bén cực độ!
Hai mắt Tiểu Hoàng ngốc manh, đứng yên tại chỗ dễ dàng đỡ lấy toàn bộ băng tiễn.
- Ngao!
Hiện giờ ở sâu bên trong thông đạo truyền ra một tiếng kêu đau đớn. Rất rõ ràng, đã bị [vô giải phản kích] băng tiễn do Tiểu Hoàng phóng ra làm bị thương rồi.
- Rầm rầm rầm!
Tốc độ của Tiểu Hoàng cực nhanh đi tới sâu bên trong thông đạo, chỉ thấy có một bóng người đang hoảng hốt chạy trốn. Hắn ta quay đầu lại nhìn, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, trước nay hắn ta chưa từng nhìn thấy quả cầu lớn như vậygần như chật ních cả thông đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận