Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 284: Chỉ là thiên phú bình thường không có gì lạ mà thôi (1)

- …
Tiếng loa vang vọng bên trong Đấu Linh Trường, thậm chí còn át luôn tiếng của người dẫn chương trình.
Toàn bộ khán giả đều bị hắn làm cho trầm mặc. Má nó, rốt cuộc ngươi đã ghi âm bao nhiêu bản vậy?
Trong phòng riêng, Thẩm Vô Song cũng giơ tay bụm mặt, không ngừng than thở, là do ta không biết cách dạy!
Trong kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán, hắn ta đặc biệt dặn dò các học sinh chuẩn bị sẵn sàng.
Không phải Trần Thư trừ đặt bom ra thì chính là ở nhà ghi âm đấy chứ…
Đối thủ Lâm Viễn đột nhiên đen mặt, cái này có chút quá mức rồi đấy.
Người dẫn chương trình cũng không giới thiệu thêm cái gì nữa mà trực tiếp để hai bên bắt đầu thi đấu.
Lâm Viễn triệu hoán Khế Ước Linh của bản thân ra, trong mắt có cảnh giác, hắn ta không đặt lực chú ý vào loa của đối phương.
Gào!
Một con Khế Ước Linh toàn thân đen kịt xuất hiện, hình dáng của nó giống báo nhưng cũng giống hổ, đôi mắt dữ tợn, nhe răng trầm giọng gầm thét.
Điều dễ thấy nhất chính là cái đuôi của nó, vậy mà lại hiện ra màu xanh, liên tục đung đưa, thậm chí còn phát ra tiếng xé gió.
Chính là Thanh Vĩ Thú cấp B!
Trần Thư triệu hoán ra Golden Slime, vừa rơi xuống đất thì trực tiếp sử dụng thần kỹ Cự Đại Hóa.
Cho dù hôm qua đã được nhìn thấy kích thước chân thật của đối phương.
Nhưng hôm nay nhìn vào, mọi người vẫn có chút khó tiếp thu.
Kích thước cơ thể khổng lồ cao 20 mét đã vượt qua hầu hết các Hắc Thiết Cấp Khế Ước Linh.
- Òm ọp! Òm ọp!
Slime nhẹ nhàng lắc lư cơ thể, trừng to mắt, nhìn vô cùng ngốc nghếch đáng yêu.
Nhưng mà, trong một phòng riêng, Hạ Viêm đang tự bế lập tức đứng dậy.
- Mẹ nó! Quả nhiên là ngươi!
Hắn ta lập tức nghĩ đến những giây phút đen tối của đêm qua.
Khi đó, hắn ta bị tấn công, rõ ràng hắn đã triệu hoán Liệt Diễm Bạo Hổ ra nhưng lại lập tức bị khống chế, thậm chí còn không thể phóng kỹ năng.
Hắn ta không nghe thấy bất kỳ thanh âm nào, bên tai chỉ còn mỗi tiếng òm ọp òm ọp.
- Nhưng sao có thể chứ? Không hợp lý một chút nào cả!
Hạ Viêm cau mày, thoáng cái đã nhận ra đó là Slime cấp F.
Một bên là cấp F, một bên là cấp S, thế nhưng Liệt Diễm Bạo Hổ của hắn ta lại bị bại trong chớp mắt.
Mặc dù tầm nhìn của hắn ta bị chặn, đối phương sử dụng phương pháp đánh lén.
Nhưng dù có nhìn thế nào đi chăng nữa thì điều này thật sự là không khoa học!
Lúc này trong sân đã bạo phát chiến đấu.
Trần Thư đứng trên bục và nhìn xuống phía dưới, đủ để thu hết cuộc chiến vào mắt, đây cũng là lý do tại sao lại xây dựng bục đứng trên không trung.
Gào!
Thanh Vĩ Thú sử dụng bốn chân cường tráng nện từng bước, lao nhanh về phía trước.
Lâm Viễn vẫn luôn tập trung, nhất định không thể để lật thuyền trong mương.
Khế Ước Linh của hắn ta cao hơn đối phương bốn lần Huyết Mạch Đẳng Cấp, đây là khoảng cách không thể nào bù đắp nổi.
Cho dù đối phương nuốt hết tất cả các loại dược tề thì đều khó mà có khả năng chống lại hắn ta.
Trần Thư nhìn đấu trường phía dưới, hắn cũng không phân tâm. Tuy rằng thực lực của hắn đủ để nghiền ép đối thủ, nhưng hắn vẫn duy trì hết sức chăm chú.
Nếu để thua, mặt mũi của tội phạm Nam Giang biết để vào đâu?
- Tốc độ của đối phương không tốt!
Lâm Viễn lập tức nắm bắt được nhược điểm của đối thủ.
Suốt đêm qua, hắn ta đã quan sát cuộc chiến ngày hôm qua. Tuy tốc độ của Slime rất nhanh, nhưng đó là do kỹ năng mang tới, chắc chắn không có khả năng là tốc độ của chính nó.
Đồng thời, khi Slime phát động tấn công thì sẽ có một chuyển động ngắn về phía trước, cơ thể sẽ hơi lắc, hơn nữa trên mặt sẽ xuất hiện vẻ mặt như bị táo bón.
Bây giờ, cơ thể của Slime đang bất động, rõ ràng là nó chưa sử dụng kỹ năng.
Đây là một cơ hội!
Chỉ thấy Thanh Vĩ Thú gào thét một tiếng, trên đuôi lập tức xuất hiện ánh sáng màu xanh lam.
Kỹ năng thiên phú “Vĩ Tập” bất ngờ phát động!
Trong phút chốc, cái đuôi khổng lồ của nó bay nhanh vô cùng, thậm chí còn xuất hiện bóng mờ.
Trần Thư ra lệnh cho Slime trực tiếp sử dụng Thụy Mộng Sát, buộc bản thân phải rơi vào trạng thái ngủ, sẽ không bị đánh thức vì đau đớn.
Bùm!
Cái đuôi giống như một chiếc roi dài màu xanh lam, thậm chí còn xuất hiện những tiếng nổ.
Cơ thể của Slime lập tức xuất hiện một vết roi, thậm chí vết roi còn lõm xuống một mảng lớn.
Hiển nhiên, đòn tấn công của Thanh Vĩ Thú không phải dễ tiếp như vậy.
Nếu như là Khế Ước Linh cấp F bình thường, nó thậm chí đã bị giết ngay lập tức trong một đòn.
Lâm Viễn nhíu mày, nhịn không được nói:
- Chết tiệt! Thứ quái gì vậy? Cứng như vậy?
Thanh Vĩ Thú gào thét một tiếng, hiệu ứng kỹ năng trên chiếc đuôi khổng lồ khiến nó miễn nhiễm với phản đòn của Slime.
Chỉ thấy cái đuôi khổng lồ của nó đung đưa, ánh sáng màu xanh vẫn không tiêu tan.
Bùm bùm bùm!
Thanh Vĩ Thú điên cuồng phát động tấn công, muốn hoàn toàn loại bỏ phòng ngự của Slime.
Con ngươi của Trần Thư chuyển động, hắn vẫn luôn chưa sử dụng các kỹ năng còn lại.
Ngay lập tức, hắn mở mắt ra, như thể đã bắt được thứ gì đó.
Hắn cười một tiếng:
- Ngươi xong rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận