Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1487: Quỵt nợ? Các ngươi xong rồi

Một buổi chiều trôi qua trong nháy mắt…
Vào lúc tám giờ tối.
- Sảng khoái quá!
Trần Thư đứng ở đầu phố mỹ thực thoải mái duỗi cái lưng mệt mỏi.
- Trở về thôi.
Hắn vỗ vỗ bụng, ấy vậy mà ăn suốt cả buổi chiều rồi.
Xem ra tố chất thân thể có thể so bì với Bạch Ngân Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp, sức ăn của hắn đương nhiên khá là đáng sợ.
Hơn nữa hầu hết các quầy hàng trên phố mỹ thực đều sử dụng các món thịt thông thường, có ít các nguyên liệu thực phẩm của hung thú nhưng đều khá thấp, đương nhiên năng lượng sẽ không cao.
Hắn quay đầu nhìn lại phố ẩm thực rực rỡ ánh đèn.
Vốn dĩ Mộc Thổ đại sư đã rời đi từ lâu, thậm chí còn không nhận một người học trò nào.
Điều này khiến Trần Thư nghi ngờ rằng hắn ta đến đây để ăn quỵt…
Sớm biết như vậy, hắn cũng tự nhận mình là một phân urea đại sư rồi…
Hai mươi phút sau.
Trần Thư trở về khách điếm nơi mình ở, vừa đến quầy lễ tân đã nghe thấy tiếng động ầm ĩ từ phòng yến hội truyền tới.
- Hả? Bên trong có chuyện gì vậy?
Trần Thư mở miệng hỏi:
- Chẳng lẽ là có phần tử khủng bố tập kích?
- ...
Muội tử ở quầy lễ tân không nói nên lời, ngươi mới là phần tử khủng bố lớn nhất đó…
Tất nhiên là nàng chỉ có thể nói thầm ở trong lòng, chứ ngoài miệng vẫn kiên nhẫn giải thích:
- Là mấy vị linh trù đại sư đang bàn luận…
- Vậy à.
Vốn dĩ Trần Thư đang định rời đi, nhưng hắn lại nghe thấy một âm thanh lớn.
Hắn nhướng mày, đi thẳng phòng yến hội.
- Ối, Trần tiên sinh, hành lang bên trong có chút quanh co…
Muội tử ở quầy lễ tân vừa muốn nhắc nhở thì Trần Thư đã đi mất không thấy hình bóng…
- Hắn sẽ không vì tìm không thấy đường mà cho nổ tung một lối đi luôn chứ…
...
- Cái món Lười Ươi Kho Tàu này…
Một tên Vương Cấp Linh Trù đang thưởng thức mỹ thực trong miệng.
Qua một lúc lâu sau, lão ta chậm rãi nói:
- Nếu như lão phu phân tích không sai, thì gia vị đặc thù được thêm vào bên trong món ăn này, thứ nhất là Ác Ma Lạt Tiêu đến từ Hỏa Diễm Hải Ngạn, thứ hai là Tiên Tinh Thảo đến từ Thiên Tinh Sâm Lâm!
- Về phần thứ ba, hẳn là hạt giống Hàn Tuyết của Băng Tuyết Sơn Mạch, chuyên dùng để áp chế độ cay của Ác Ma Lạt Tiêu.
Những lời này vừa nói ra, những người bên cạnh đều theo nhau gật đầu, đồng thời lên tiếng phụ hoạ.
- Không hổ là Nguyên đại sư, hẳn là chỉ có ba phần gia vị đặc thù này thôi.
- Đúng thế, chỉ cần nửa phút là có thể đoán được gia vị đặc thù.
Nguyên đại sư cũng bỏ ngoài tai những lời khen ngợi của những người bên cạnh, quay đầu nhìn về phía nam sinh trẻ tuổi.
- Thế nào, tiểu quỷ? Ngươi đã nhận thua chưa?
Nam sinh chính là Trương Đại Lực, hắn không có mở miệng trả lời, lại lần nữa nếm thử một miếng Lười Ươi Kho Tàu kia.
- Dựa vào món ăn để đoán ra những gia vị bên trong Dị Không Gian, là một thủ đoạn bàn luận của giới Linh Trù, chủ yếu khảo nghiệm Linh Trù đối với việc kiểm soát các loại gia.
Ban đầu là một vài vị Linh Trù đang bàn luận, nhưng Trương Đại Lực cảm thấy có chút hứng thú nên chủ động gia nhập vào đó.
Vốn là sáu người còn lại không mấy quan tâm đến tiểu quỷ trẻ tuổi này.
Nhưng kết quả Trương Đại Lực liên tiếp quét sạch năm người, đều là thành công giành thắng lợi, khiến trong lòng mọi người có chút khó chịu.
Vương Cấp Linh Trù duy nhất trong số sáu người không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ra chiến, hy vọng có thể giết chết được uy phong của Trương Đại Lực.
- Trình độ của đại sư quả nhiên rất cao!
Trương Đại Lực đặt đũa xuống, nhẹ nhàng nói:
- Nhưng mà còn một cỗ gia vị nữa, e là người không đoán ra được…
- Không thể nào!
Nguyên đại sư trực tiếp bác bỏ, trong mắt hiện lên tia nghi ngờ, nói:
- Tiểu tử nhà ngươi không phải là muốn quỵt nợ chứ, một ngàn điểm tích phân Linh Trù thôi nà, nếu như ngươi không chịu thua thì bỏ đi, lão phu cũng sẽ không làm khó ngươi.
Trương Đại Lực tỏ vẻ bình tĩnh, chậm rãi nói:
- Ngoài ba loại gia vị mà người đã đề cập, còn có Vụ Thảo đến từ Thâm Hải Sa Lâu.
- Hả? Vụ Thảo?
Vẻ mặt Nguyên đại sư thoáng giật mình, trong mắt hiện lên một chút suy nghĩ.
Trương Đại Lực mở miệng nói tiếp:
- Loại gia vị này sẽ không ảnh hưởng đến màu sắc và mùi thơm, vì vậy rất khó đoán, nhưng hơi nóng bốc lên từ món ăn sẽ có một chút màu trắng sữa nhàn nhạt.
- Vớ vẩn? Có thể phân biệt được màu trắng với màu trắng sữa à?
Những người xung quanh đều đang thắc mắc, hiển nhiên là vẻ mặt không tin.
Nguyên đại sư nhíu mày, nhìn chủ bếp bên cạnh rồi nói:
- Là như vậy sao?
Vị chủ bếp do dự một hồi, cuối cùng gật đầu nói:
- Trương tiên sinh nói đúng, tại hạ đã thêm vào bốn loại gia vị đặc thù!
Ngay sau khi những lời này vừa nói ra, hàng chục người trong phòng yến hội nhộn nhịp nghị luận thành tiếng.
Mọi người đều không ngờ rằng một tên tiểu bối Hoàng Kim lại thực sự đánh bại được Vương Cấp Linh Trù đã thành danh từ lâu.
Nguyên đại sư cau mày nói:
- Làm thế nào mà ngươi có thể đoán ra được?
- Thực chất nhìn hơi nóng, thì không thể phân biệt được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận