Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 347: Bị thế lực ác mài mòn góc cạnh (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Những lời này vừa được nói ra, đại bộ phận đều thờ ơ, không liên quan lắm tới bọn họ.
- Ta cuối cùng quyết định ba người, đội trưởng: Trần Thư, đội viên: Hứa Tiểu Vũ và Đường Liệt!
Những lời này vừa được nói ra, Trần Thư nhướng mày.
Hiện giờ Hứa Tiểu Vũ và Đường Liệt đều trở thành Ngự Thú Sư cấp chín, sức chiến đấu tất nhiên không cần nhiều lời.
- Lão sư, ta phản đối!
Trần Thư trực tiếp giơ tay, làm đội trưởng tất nhiên có quyền lựa chọn đội viên.
- Ta đề nghị không cần Đường Liệt, để Hạ Băng tham gia cùng chúng ta.
- Trần Thư!
Song quyền Đường Liệt nắm chặt lại, chỉ cảm thấy giống như bị vũ nhục.
Hắn khổ cực tu luyện, cuối cùng trở thành Ngự Thú Sư cấp chín, nhưng vẫn bị Trần Thư khinh thường.
Hạ Băng chỉ là một Ngự Thú Sư cấp tám, Khế Ước Linh cũng là cấp B.
Dựa vào cái gì mà có thể thay thế hắn?
Đường Liệt mở miệng nói:
- Lão sư, Trần Thư ta có thành kiến với ta.
Trần Thư bật cười, nói thẳng:
- Ừ, ta chính là có thành kiến với hắn! Làm đội trưởng, ta không có quyền quyết định, vậy còn làm làm gì?
Khóe miệng Thẩm Vô Song giật giật, ngươi đúng là không che giấu chút nào.
- Sức chiến đấu của Hạ Băng có lẽ không mạnh, nhưng Băng Lang của nàng ta là chủ khống chế, ta và tiểu Vũ không thiếu năng lực công kích, bổ sung thêm một Đường Liệt, kỳ thật ý nghĩa không lớn!
Trần Thư mở miệng giải thích, không muốn làm khó Thẩm Vô Song, dù sao cũng là danh sách do hắn quyết định.
Những lời này vừa được nói ra, Thẩm Vô Song gật đầu, đích xác là đạo lý này.
- Ngươi con mẹ nó quá đáng.
Đường Liệt giận dữ, mở miệng nói:
- Lão sư, lớp ngự thú lấy thực lực làm chủ, ta muốn thay thế Trần Thư, ta làm đội trưởng!
Qua nghỉ đông, hắn chẳng những trở thành Ngự Thú Sư cấp chín.
Khế Ước Linh lại lĩnh ngộ hai kỹ năng, sức chiến đấu tuyệt đối tăng vọt.
Hôm nay, hắn sẽ lấy lại tất cả những gì thuộc về hắn!
- Hả?
Trần Thư nhếch miệng cười, nói:
- Trời không trong, mưa không ngừng, ngươi cảm thấy ngươi được à?
- Đường thiếu, đừng xung động.
Vương Vân ở bên cạnh lập tức kéo lại, mở miệng nói:
- Hắn đứng đầu Nhị Trung nửa năm có thừa! Điểm Đấu Linh Trường một tháng, con Khế Ước Linh cấp S của ngươi sẽ bị đánh chết.
Hồng Minh cũng ở bên cạnh không ngừng khuyên can, ở học kỳ trước Trần Thư mang tới cho họ cảm giác áp bức quá mạnh.
Đương nhiên, hai người chủ yếu không quan tâm tới Đường Liệt, mà là lo lắng mình bị ghi thù, bọn họ không thể trêu vào Nam Giang Hãn Phỉ…
- Cái này…
Đường Liệt lập tức tỉnh táo lại, lúc trước Hạ Viêm chính là Khế Ước Linh cấp S cấp chín, cũng vẫn bị treo lên đánh!
Tuy Phong Hành Thú của hắn đột phá đến cấp chín, nhưng tuyệt đối không hơn được Khế Ước Linh cấp S.
Nhớ lại đủ loại chuyện ngày xưa, hắn trở nên do dự.
Hình như mình làm sai chuyện gì rồi.
- Ê! Rốt cuộc có đánh hay không, lề mề quá!
Trần Thư bực mình, Sử Lai Mỗ của hắn đã quá lâu rồi không xuất chiến, vừa hay xem đề thăng trong nghỉ đông thế nào.
Hai tháng trước cho nổ dị không gian, hắn có được đề thăng 5% toàn thuộc tính, cộng thêm dược tề Phương Tư đưa, lại thêm 10%.
Sử Lai Mỗ vốn đã cường đại, hiện giờ tuyệt đối có thể nghiền ép trong cùng cấp.
- Đánh cũng được.
Đường Liệt do dự một lúc, cuối cùng cắn răng một cái, quyết định đánh một trận.
Lời đã nói ra rồi, ít nhất cũng phải vang.
Nếu không hắn chẳng phải là càng không có địa vị ở lớp huấn luyện đặc biệt à?
- Nhưng phải nói trước! Chúng ta là bạn học, chỉ có thể điểm tới là dừng!
- ...
Lời nói của Đường Liệt tương đương với đã nhận thua.
Một giây trước ngươi còn nói nghe oai lắm, hiện tại lại sợ rồi à?
Chẳng những ngắn nhỏ, hơn nữa còn không cường hãn!
- Thẩm lão sư, ngươi tới làm trọng tài đi.
Đường Liệt cũng chẳng buồn để ý tới thể diện, nhìn về phía Thẩm Vô Song với vẻ cầu xin.
Có Thẩm lão sư ở đây, chắc Trần Thư sẽ không làm thịt Khế Ước Linh của mình.
Trần Thư mỉm cười, ngươi rất thông minh.
Đừng nhìn Đường Liệt không cần mặt mũi, nhưng hiện tại ít nhất cũng giữ được vốn liếng, không xuất hiện nguy cơ lớn, tương đương với thử mà không có mạo hiểm.
Nếu có thể đánh thắng thì hắn sẽ lập tức quật khởi trong lớp học, thay thế địa vị của Trần Thư.
Cho dù là đánh thua, cũng không có hậu quả quá lớn xuất hiện.
- Vậy điểm tới là dừng.
Thẩm Vô Song gật đầu nói, cũng muốn xem sức chiến đấu của Sử Lai Mỗ.
Ít nhất cũng chứng minh nhãn quang của mình không sai.
- Đến đây đi!
Trần Thư đứng ở phía trước lớp, triệu hồi ra Sử Lai Mỗ màu vàng của bản thân.
Bùm!
Sử Lai Mỗ trực tiếp sử dụng cự đại hóa, hình thể của bản thân trong nháy mắt liền đề thăng tám lần!
Òm ọp!
Sử Lai Mỗ màu vàng cao ba mươi thước xuất hiện, tuy mắt to vô cùng ngốc nghếch, nhưng lại mang tới cho người ta cảm giác áp bức cực hạn.
Khi nó ép người lại không ngốc nghếch chút nào.
- Ta đúng là chó vải.
Mắt Đường Liệt trợn trừng, tâm thần chấn động, đã có suy nghĩ phí hoài bản thân mình.
Mẹ kiếp, thời kỳ đến trường mới chỉ có hai mươi mét.
Hiện tại lại trực tiếp một phát lên thành ba mươi mét.
Thứ này của ngươi là bơm ra à, mà có thể bành trướng nhanh như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận