Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1833: Vong linh Pháp sư bị đánh nổ tung

Đại Lực quay người, cũng nhìn thấy vẻ khác thường, chỉ hướng phía sau, nói:
- Tiểu đệ của ngươi dường như toi hết rồi…
Trong lòng hắn ta tràn đầy hưng phấn, trong lúc mơ hồ nghĩ đến Trần Thư đã trở về.
- Hả?
Trong lòng Vương cấp lãnh chúa khẽ giật mình, vươn tay phải khô gầy, đưa xuống dưới áo choàng của mình.
Xoẹt!
Một con ngươi màu đỏ ngòm bị nó móc ra, sau đó nắm trong tay, mượn cái này nhìn phía sau một cái.
- ...
Khóe mắt Đại Lực co giật một cái, mẹ nó ngươi điên hả…
- Cái gì?
Sinh vật Huyết sắc Đấu Bồngngơ ngác, đồng thời phat giác được đa số đội ngũ đều đã biến mất.
Nhưng nó không bối rối, mà cẩn thận cảm nhận, vẫn có thể phát giác được khí tức của bọn nó, điều này cũng có nghĩa là bọn nó chưa tử vong!
- Lĩnh vực kỹ năng che giấu ư?
Suy nghĩ của nó nhạy bén, thoáng chốc tìm được lời giải thích chính xác, cười nhạo nói:
- Tuy ta không biết là ai giở trò quỷ, nhưng một lĩnh vực kỹ năng mà thôi, thật sự cho rằng có thể ngăn cản được vong linh đại quân của ta?
Tiếng nói của nó vừa dứt, bầu trời xa xăm đột nhiên bị xé rách, như tấm kính, lộ ra tình huống bên trong.
- Ta nói rồi mà.
Vương cấp lãnh chúa cười khằng khặc quái dị, chỉ liếc qua, xoay người nhìn về phía Phù Ninh, nói:
- Hiện tại, không ai có thể cứu được các ngươi!
- Cái kia, ngươi có thể đừng cao hứng sớm như vậy không. .
Phù Ninh liếm môi một cái, chỉ hướng bầu trời xa xăm.
- Hả?
Vương cấp lãnh chúa lại dùng đôi mắt trong tay nhìn về phía sau, nháy mắt trợn to mắt, tâm thần kịch chấn!
Chỉ thấy trên bầu trời, phần lớn thi thể chân cụt tay đứt như mưa rơi hạ xuống, vậy mà không tìm thấy được một thi thể nào hoàn chỉnh…
- Sao lại như vậy?
Vương cấp lãnh chúa thần tình kinh ngạc, đại não không kịp phản ứng, căn bản không phân tích được tình huống trước mắt.
Ầm!
Đúng lúc này, liên tiếp hỏa diễm, băng sương, phong nhận các loại đánh tới!
Vương cấp lãnh chúa ngơ ngác, nhưng chủ yếu bản năng phòng ngự vẫn phải có.
Rầm rầm rầm!
Phía trước đột nhiên xuất hiện một tầng bạch cốt tường thật dày!
Nhưng mà, kỹ năng phòng ngự mà nó luôn kiêu ngạo nháy mắt xuất hiện vết nứt, có chút không thể chống đỡ được đòn công kích kinh khủng như thế.
Đang lúc nó nhẹ lay động pháp trượng, lại lần nữa phóng thích kỹ năng, bên phải xuất hiện một củ cà rốt khổng lồ ầm ầm đánh về phía nó!
- Hả?
Sinh vật Huyết sắc Đấu Bồng hơi kinh hãi, thuấn di đi tới bên ngoài trăm mét, tuỳ tiện tránh đòn công kích.
Nhưng nó chưa kịp thở phào, cà rốt lại như hình với bóng theo tới!
Ầm!
Vương cấp lãnh chúa bị cưỡng ép đập bay, mạnh mẽ rơi trên mặt đất, lộ ra vẻ vô cùng chật vật.
Mà cái này còn chưa kết thúc, một con Thỏ mập lại lần nữa theo sau, trong miệng khổng lồ cà rốt nhanh chóng rơi xuống, như nện ở Địa Thử.
Ầm ầm ầm!
m thanh bạo nện không ngừng vang lên, Vương cấp lãnh chúa cùng Vong linh hung thú thoáng chốc ngây ngẩn cả người.
Chuyện gì xảy ra thế này? Lão đại bị hành hung?
- Các ngươi không sao chứ?
Trần Thư đi tới bên cạnh hai người Phù Ninh nhìn thấy Đại Lực bình yên vô sự, trong lòng thoáng chốc nhẹ nhàng thở ra.
- Ta không sao, nhưng đám người ở điểm sinh tồn…
Đại Lực mở miệng nói, nhìn phía xa xa như là phế tích của điểm sinh tồn.
- A…
Trần Thư thở dài, biết mình không đủ sức xoay chuyển đất trời, bất đắc dĩ nói:
- Trước tiên giải quyết bọn chúng đã rồi nói.
- Cái gì?
Đang lúc giờ phút này, xa xa bên trong hố đất truyền đến tiếng gào thét tràn đầy oán hận.
Nó muốn giãy dụa, nhưng bị Thỏ không gian khắc chế gắt gao, tiếp tục kiêu ngạo thuấn di cũng không có tác dụng.
- Hả? Nhân loại?
Trần Thư thần sắc hơi động, trong mắt đã có vẻ không thể tưởng tượng nổi.
- Dĩ nhiên không phải.
Phù Ninh lắc đầu, nói:
- Là vong linh đại pháp sư tới từ [Tử Vong Tế Đàn]! Cũng là ác mộng trong miệng đám người ở Hắc châu!
- Ác mộng?
Trần Thư nhíu mày, nói:
- Yếu như vậy sao?
- Tiểu tử chết tiệt đừng quá phách lối!
Giờ phút này, Vong Linh Pháp Sư rít lên trực tiếp thả ra sát chiêu của mình!
Rầm rầm rầm!
Từng bạch cốt to lớn đột nhiên xuất hiện, nháy mắt tổ hợp đến cùng một chỗ.
Một Khô lâu khổng lồ thân cao trăm mét ngang trời xuất hiện, mà ở trong đầu của nó bộ, Vong Linh Pháp Sư đang núp bên trong.
Xoẹt!
Hai con ngươi khô lâu khổng lồ đã có một vòng quỷ hỏa màu xanh lá, giống như thanh tỉnh lại.
- Ta bóp nát tất cả các ngươi… A…
Vong Linh Pháp Sư còn chưa nói xong lời cay độc đã thê thảm bị đánh mặt…
Ngữ khí của nó hoảng sợ, quát:
- Mẹ nó ngay cả nơi này mà ngươi cũng có thể theo vào?
- Vù vù ~
Thỏ không gian gánh cà rốt, không ngừng oanh kích đối phương, lực lượng xé rách không gian khiến hắn bị thương không nhẹ.
Ầm!
Đang lúc này, khô lâu khổng lồ đầu nứt ra, một thân ảnh huyết sắc chật vật bay ra.
Mà một con Thỏ mập gánh cà rốt truy kích đuổi theo, hiện ra một cục diện nghiền ép chiến đấu!
Vong linh đại pháp sư kỹ năng quỷ dị, năng lực bảo mệnh của bản thân cũng là khá cường đại.
Nhưng đối mặt với không gian chiến sĩ này, giống như thoáng chốc gặp phải thiên địch, ngay cả một chút sức chống cự cũng không có.
- Ngươi thật đáng chết !
Bạn cần đăng nhập để bình luận