Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 915: Phương thức thanh toán: Siêu tin thêm tiền mặt

- Không cần, Bạch Ngân Quân Vương không có tác dụng đối với ta, miệng của ta cũng không muốn ăn.
Liễu Phong khoát tay áo, mở miệng nói:
- Cho con thỏ béo kia của ngươi ăn đi.
-Yên tâm đi, cả một con Quân Vương, phỏng chừng cũng có thể làm vũ khí của nó tiến hóa lên một hai lần đó!
- Ngươi chắc không?
Liễu Phong chỉ chỉ thi thể của Hổ Vương trong góc phòng.
- Con mẹ nó!
Trần Thư giật giật khóe, chỉ có thể thấy được một bộ xương khô, thịt phía trên đều không thấy bóng dáng đâu nữa.
Một con thỏ béo đang đong đưa lỗ tai, mài mài răng, chuẩn bị bắt đầu gặm khớp xương.
- Nhanh như vậy mà đã ăn xong rồi sao?
Hai mắt Trần Thư mở to, trong lòng của hắn vui vẻ mà mở bảng Khế Ước Linh ra.
Nhưng Bản Mệnh Vũ Khí vẫn chỉ có hai cái kĩ năng như cũ, còn chưa hoàn thành được một lần tiến hóa nữa!
Vẻ mặt hắn khiếp sợ lẩm bẩm:
- Không có khả năng!
- Cái gì không có khả năng?
Liễu Phong nhích lại gần mà nói.
- Hai lần đầu ngươi đều dùng Hoàng Kim Quân Vương, đương nhiên hiệu quả vô cùng phi thường, con này nói thẳng ra thì chỉ là một con Quân Vương non mà thôi.
- Quan trọng nhất là trình độ tiến hóa càng cao thì cần phải gia tăng Huyết Nhục lên theo cấp lũy thừa đấy!
Hắn ta nghiêm túc giải thích:
- Ngươi nghĩ từ Hắc Thiết đến Bạch Ngân, rồi từ Bạch Ngân đến Hoàng Kim là cùng một cấp độ sao?
- Không phải chứ! Bà mẹ nó!
Trần Thư ngửa mặt lên trời kêu thảm, vốn hắn còn tưởng rằng ít nhất có thể tiến hóa từ hai đến ba lần.
Năng lực chiến đấu của Thỏ Không Gian trên cơ bản đều phát ra từ Bản Mệnh Vũ Khí cả.
Hơn nữa trải qua trận chiến đấu lần trước, hiệu quả kĩ năng của cả hai đều cực kỳ bá đạo, tương đương với bỗng dưng nhiều hơn hai cái kỹ năng bị động.
- Nhưng ngươi cũng không cần quá chán nản, chờ nó gặm hết các khớp xương, chắc là vũ khí cũng sẽ tiến hóa nhanh thôi.
- Thật sao?
Trong mắt Trần Thư lại một lần nữa lóe lên hy vọng, chỉ cần có thể tiến hóa một lần, như thế sẽ không bị lỗ!
Liễu Phong gật gật đầu nói:
- Có thể chỉ cách một bước nữa thôi!
- Mọi người, dừng lại một chút! Tất cả mọi người đã ăn no chưa?
Trần Thư nhìn về phía mọi người bên đống lửa xa xa, cười cười rồi móc từ trong bao ra một túi thuốc, hắn nói:
- Thử chút đồ ngọt sau khi ăn thì sao hả?
Mọi người trừng to hai mắt mà kinh hô:
- Thuốc thúc nôn?
- Cái gì thế này?
Mọi người đều chấn động, mở to hai mắt ra mà nhìn, động tác bỏ thịt vào miệng cũng khựng hết lại.
Ngươi gọi thuốc gây nôn là món tráng miệng sau khi ăn cơm sao?
- À…
Trần Thư chỉ chỉ vào con thỏ mập ở bên cạnh, nói.
- Thứ đồ chơi này của ta hình như còn thấy thiếu đấy…
- Mọi người tản ra đi, con hàng này đã phát điên rồi!
Trương Đại Lực đứng dậy đầu tiên, tay cầm theo hai miếng thịt lớn, tư thế chuẩn bị chạy trốn…
- Ngươi được lắm, Trần Bì!
Khóe miệng Liễu Phong khẽ giật một cái, hắn ta không ngờ lại có người không được bình thường tới như vậy.
- Được rồi!
Hắn ta nói với Trần Thư.
- Trong khu dược tề cấp hai của trường học có thuốc kỹ năng tiến hóa, một bình trên cơ bản là đủ rồi.
- Có hả? Sao ta không nhớ nhỉ!
Trần Thư sờ sờ cằm, trong mắt có chút mờ mịt.
- Đương nhiên là có, chỉ có điều hiệu quả không lớn, vừa hay phù hợp với trường hợp của ngươi.
Trần Thư gật đầu, lập tức nhìn mọi người, nói.
- Vừa nãy ta chỉ nói đùa thôi, Trần Thư ta là loại người không có nhân tính như vậy hay sao?
Mọi người đều quả quyết gật đầu, nếu mà dám do dự một giây thì chính là sự sỉ nhục đối với tội phạm Nam Giang!
- …
Trần Thư hoàn toàn không để ý tới, mặt dày mà nhích lại gần.
Cả đám người ăn chưa được bao lâu mà đã cảm thấy no bụng, năng lượng ẩn chứa trong đống đồ ăn này thực sự quá lớn.
- Phù phù ~
Thỏ Không Gian vội vàng nuốt hết đống huyết nhục còn lại, quả nhiên… vẫn còn thiếu một chút!
- Thật là thoải mái!
Trương Đại Lực vỗ vỗ bụng, từ trước tới nay hắn ta chưa từng thỏa mãn tới như vậy.
Dùng Quân Vương Huyết Nhục làm nguyên liệu nấu ăn, quả thực đúng là một loại hành vi xa xỉ.
Đạo sư của hắn ta là Linh Trù Vương Cấp, cũng chưa từng có cơ hội được nếm thử bao giờ.
Quân Vương Huyết Nhục chủ yếu được dùng để chế tạo ra Đặc Thù Dược Tề.
Trong giới Ngự Thú, độ ưu tiên của dược tề dĩ nhiên là trội hơn thức ăn rồi.
- Đúng vậy đó, thân thể đều ấm hết lên.
Mặt ai nấy đều là hồng hào, nóng hôi hổi, sức lực của thân thể đã được tăng lên một cách rõ rệt.
Trần Thư thoải mái tới mức nằm dài trên mặt đất, đưa mắt nhìn lên bầu trời đêm quang đãng.
Hắn hỏi.
- Sắp phải thi đấu rồi, các ngươi đã chuẩn bị gì chưa?
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều im lặng.
Hứa Tiểu Vũ thở dài, nói.
- Ta đã bị loại rồi.
- Ta cũng thế.
- Đánh không lại, thật sự là đánh không lại…
Hạ Băng và Vương Thanh Hàn cũng trở nên mất tinh thần.
Là thiên tài của Nam Giang Nhị Trung, mà ngay cả cuộc thi Hải Tuyển cũng không vượt qua được, thật đúng là tổn thương lòng tự trọng.
Tạ Tố Nam vỗ vỗ lồng ngực của mình, vui mừng nói.
- May mà ta không có tham gia…
- …
Bạn cần đăng nhập để bình luận