Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 626: Gánh xe lửa đến Kinh Đô, ta phải nỗ lực trở nên giàu có

- Tiểu Trần à, hôm nay chính là ngày thi đấu tranh bá! Để làm nổi danh tiếng của ngươi thì trận đầu tiên chính là ngươi đấu!
Lý thúc ở Đấu Linh Trường nói:
- Thời gian vẫn là tám giờ tối nay!
- Được!
Trần Thư gật gật đầu, cúp điện thoại, cầm ba lô tác chiến lên.
Còn về Vương Tuyệt và A Lương, gần một tháng đã kiếm được một số lượng tín chỉ nhất định. Gần đây hai người ngày nào cũng đều ngâm trong Tu Luyện Thất, chuẩn bị cho chiến dịch một trận trở thành Hắc Thiết Cấp.
Hắn rời khỏi ký túc xá, đi đến một con đường nhỏ của vườn trường. Các học sinh đi ngang qua đều bước đi vội vã. Một mặt vì kỳ thi cuối kỳ sắp tới, cần phải tranh thủ thời gian ôn tập, một mặt khắc thì là tranh thủ tu luyện. Bước sang năm mới rồi, nhất định phải cho gia đình một lời đáp vừa lòng.
- Mọi người đều đang nỗ lực cả…
Trần Thư cảm thán một câu, thoáng cái trong lòng đã tràn ngập cảm giác hạnh phúc, ít nhất thì hắn không cần phải tu luyện.
Một tiếng sau.
Trần Thư đến một tiệm mì Lão Vương ở gần Đấu Linh Trường Kinh Đô.
- Lão bản, cho nửa cân mì bò, không bỏ mì!
- ?
Lão bản của tiệm mì ngạc nhiên nhìn lại, ngươi đây chỉ là đến để ăn thịt bò thôi đúng không?
- Ơ? Ngươi là tội phạm Giang Nam Trần Thư?
Sắc mặt lão bản ngạc nhiên, thoáng chốc là đã nhận ra thân phận của Trần Thư.
Kinh Đô quá lớn, thanh danh của tội phạm có thể sẽ không truyền khắp nơi, nhưng ở khu Thanh Vân chắc chắn là tiếng tăm lừng lẫy.
- Đại thúc, thấp giọng thôi!
Trần Thư xua xua tay, một bộ dạng khiêm tốn không hy vọng người khác sẽ nhận ra mình.
- Mang lên nửa cân thịt bò cho người nổi tiếng của chúng ta đi!
Chỉ chốc lát, đại thúc đích thân bưng một bát thịt bò lớn tới.
- Tiểu Trần, hôm nay ngươi phải tham gia thi đấu tranh bá đúng chứ?
Lão bản của tiệm mì cười ha ha ngồi ở bên cạnh Trần Thư.
- Ừm, hôm nay mới bắt đầu thi đấu, Đấu Linh Trường cứ để ta phải ra trận đầu tiên, không còn cách nào khác, người cũng sợ nổi tiếng đấy!
Trần Thư lắc lắc đầu, có một chút phiền muộn.
- Đại thúc tin tưởng ngươi, chắc chắn có thể giành được quán quân!
Lão bản của tiệm mì khích lệ:
- Đúng rồi, Tiểu Trần, có thể quay cho tiệm mì của đại thúc một video chúc phúc không? Sau này đến đây ăn thịt bò miễn phí!
- Cái này, không có vấn đề gì!
Trần Thư vỗ vỗ ngực, trực tiếp gật đầu đáp ứng. Rất nhanh, hắn đã ăn xong nửa cân thịt bò, chuẩn bị quay lại video.
- Tiểu Trần cố gắng quay dài một chút, tốt nhất là toàn diện một chút…
Đại thúc giơ điện thoại lên, trong mắt có ý cười. Tội phạm Nam Giang đích thân quay quảng cáo thì kinh doanh của tiệm mì không phải là trực tiếp hot đến bạo tạc sao?
Lão ta bây giờ đã bắt đầu cảm nhận được cảm giác bản thân đã đi lên đỉnh phong của nhân sinh rồi!
Trần Thư ho một tiếng, mở miệng nói:
- Chào mọi người, ta là tội phạm Nam Giang, Trần Thư, đến từ thành phố Nam Giang, trước mắt học tại Hoa Hạ học phủ, đã từng có đủ loại sự tích huy hoàng, lúc năm tuổi ta đã có thể ngược gió tiểu ba mét…
- Hả cái này…
Khóe miệng lão bản tiệm mì hơi há ra, trong lòng đã phát giác được điều gì đó không đúng lắm.
Hắn lấy tay ra hiệu, muốn tạm dừng, kết quả Trần Thư dường như đã hoàn toàn quên mình rồi.
- Đại ca, tiệm mì, nhắc đến tiệm mì của ta một chút!
Khóe miệng lão bản giật giật, đây là tuyên truyền bản thân ngươi, hay là tuyên truyền cho tiệm mì của ta vậy?
Hơn nữa ngược gió đi tiểu là cái thứ gì?
Vậy mà Trần Thư lại không hề động lòng. Sau khi trải qua một tiếng tự tâng bốc mình, hắn dường như cuối cùng cũng đã hiểu được, mở miệng nói một câu:
- Tiệm mì Ngưu Bức, thật sự quá ngầu!
Sau đó lập tức rơi vào trong trầm lặng…
Lão bản của tiệm mì vỗ vỗ trán, cảm thấy có chút tim đau thắt.
- Tiểu Trần, đạo lý đại thúc đều hiểu!
Lão ta che ngực nói:
- Vấn đề là, tiệm của ta gọi là Tiệm mì Lão Vương mà! Tiệm mì Ngưu Bức là cái thứ gì?
Lão ta chịu đựng sự giày vò trong suốt một tiếng, không ngờ đổi lại là kết quả như vậy.
Đã thua quá triệt để rồi!
- Ấy…
Làm sao mà Trần Thư có thể nhớ được tên cửa hàng của đối phương chứ, cũng không có đặc sắc như “mì kéo” kia.
Hắn ho một tiếng rồi nói:
- Đại thúc, ta cảm thấy cửa hàng của ngươi không có lưu lượng khách, nguyên nhân chủ yếu chính là cái tên quá kém! Tiệm mì Ngưu Bức vừa có thể thu hút ánh nhìn, lại rất thích hợp, cộng thêm việc phối hợp thêm video tuyên truyền của ta thì chắc chắc sẽ rất hot!
- …
Lão bản tiệm mì hơi kinh ngạc, vậy mà lại cảm thấy dường như có chút đạo lý.
- Chiến thắng lạ thường có thể kiếm tiền! Tin tưởng ta không sai đâu!
Trần Thư cười toe toét, chớp chớp lông mày, quay người rời đi.
Kể từ đó, một tiệm mì Ngưu Bức bắt đầu quật khởi!

Bảy giờ đêm, Đấu Linh Trường của Kinh Đô.
Khoảng cách trận đầu tiên thi đấu tranh bá chỉ còn có một tiếng, nhưng hiện trường đã không còn chỗ ngồi. Mấy vạn người đều bồn chồn chờ đợi, không thiếu kiên nhẫn một chút nào, mong chờ trận quyết đấu của Ngự Thú Sư tối nay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận