Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 940: Không phải nhiều lời, mở túi

Mới khen Trần Thư nhã nhặn xong, kết quả tên này lại bắt đầu hành hung đối thủ ngay trước mắt khán giả cả nước như thế này à?
Hình như chính mình hơi qua loa rồi thì phải…
- Bà mẹ nó, là tội phạm đích thực!
- Đây chính là truyền hình trực tiếp cả nước đấy, không sợ xảy ra chuyện gì à!
- Dữ dằn! Đậu xanh rau má, ta phục sát đất luôn rồi đấy! Ta nguyện xưng là tội phạm đầu tiên trong lịch sử!
Đám đông bên dưới náo động hẳn lên, hiển nhiên tất cả đều bị sốc nặng.
Cả tỷ cặp mắt đang theo dõi, vậy mà ngươi lại móc túi phân ra đánh ngay tại chỗ luôn…
- Dừng lại!
Toàn bộ mấy người Diệp Vũ đi tới phía trước, sau đó cưỡng ép kéo hai người kia ra.
Trần Thanh Hải cho nhân viên bên cạnh một ánh mắt, chương trình phát sóng trực tiếp lập tức bị gián đoạn.
- Tiểu tử ngươi đang làm cái gì vậy hả?
Vẻ mặt Liễu Phong giận dữ, hắn ta trừng mắt nhìn hắn. Ba tháng này đều không xảy ra chuyện gì, ai mà ngờ ngày đầu tiên mới bắt đầu thi đấu tranh bá lại gây ra một chuyện lớn như vậy chứ…
Mặt mũi Trần Thư tràn đầy vô tội mà nói:
- Hắn ta bảo ta trùm mà, ta chưa từng nghe thấy yêu cầu nào hèn hạ như vậy bao giờ cả…
- Ngươi làm thật luôn à?
Lúc này, Thạch Tử Minh lấy túi phân ra, vẻ mặt vô cùng sợ hãi và tức giận, mắt phải cũng bị đánh đến mức bầm tím.
- Ngươi tự nói đi. Có phải là do ngươi yêu cầu hay không? Lúc ấy có máy quay quay lại đấy, có thể xem khẩu hình miệng của ngươi!
- Ta…
Khóe miệng Thạch Tử Minh giật giật. Con mẹ nó chứ, ta chỉ nói chơi vậy thôi, ai mà ngờ được ngươi lại ra tay thật chứ?
Hắn ta quay đầu lại nói:
- Trần bộ trưởng, Diệp bộ trưởng, ta hy vọng người phụ trách tranh tài có thể cho ta một lời giải thích!
- Là do ngươi tự mình yêu cầu, ta giúp ngươi rồi mà ngươi còn đòi giải thích cái gì nữa hả?
Trần Thư chỉ vào đối phương mà nói:
- Ngươi có còn biết xấu hổ là gì hay không vậy?
- Được rồi!
Trần Thanh Hải nhướng mày, khí thế Vương Cấp tản ra, ngay lập tức khiến cho toàn trường yên tĩnh lại.
Ánh mắt của hắn ta nhìn về phía Trần Thư, đang muốn quát to thì đột nhiên vẻ mặt chấn động. Chỉ thấy trong cơ thể Trần Thư xuất hiện luồng khí tức khác biệt, cả người cứ như đã thay đổi vậy.
- Ngươi… Ngươi đột phá rồi?
Lời này vừa được nói ra thì Diệp Vũ và Liễu Phong cũng quay đầu nhìn lại, trong mắt hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Đánh nhau một trận xong là đột phá luôn ư? Chuyện quái gì đang diễn ra vậy?
Khóe mắt Liễu Phong giật giật, ngươi đột phá thật sự không khoa học chút nào cả!
Nhưng khi hắn ta nghĩ đến những bước đột phá trong quá khứ của Trần Thư thì lại đột nhiên cảm thấy hình như vẫn còn có thể chấp nhận được…
Trần Thư mở miệng giải thích:
- Hầy… Thật ra thì cũng may mà có Thạch thiếu giúp đỡ.
- Lúc nãy, khoảnh khắc ta trùm bao tải hắn ta thì bỗng nhiên cảm thấy có một cỗ lực lượng không rõ tăng thêm. Có lẽ đó là do thần phân urea để cho ta lập tức ngộ đạo!
- ...
Mọi người đột ngột im lặng, ngươi đang bịa đặt lung tung mà hại người đúng không?
Trùm túi phân lên người ta mà có thể đột phá đẳng cấp Ngự Thú Sư được ư, còn có logic gì hay không nữa vậy?
Hơn nữa thần phân urea lại là cái quần què gì đấy?
- Ngươi!
Trong lòng Thạch Tử Minh vô cùng uất ức, chẳng những hắn ta bị hành hung mà hơn nữa, mẹ nó chứ, đối phương còn đột phá nữa mới đau, biết đi tìm ai nói lý lẽ bây giờ đây?
- Được rồi, tiến hành tranh tài trước đi đã!
Vẻ mặt Trần Thanh Hải nghiêm khắc mà nói:
- Nếu như làm trễ nải trận tranh tài thì không ai có thể kham nổi đâu!
Đồng thời, ánh mắt của hắn ta quét qua Thạch Tử Minh. Ngươi nói mà xem, không có việc gì mà ngươi cứ muốn chọc con hàng này làm cái gì cơ chứ? Hơn nữa còn chủ động bảo hắn trùm bao tải mới cạn lời…
Ngươi cho rằng tội phạm Nam Giang không dám ra tay ngay trước mặt nhân dân cả nước đấy à?
Trên thực tế, làm vậy sẽ chỉ khiến cho hắn trở nên càng thêm hưng phấn mà thôi…
Thạch Tử Minh nghe những lời này thì cứng ngắc người, hắn ta hiểu rõ bản thân sẽ không nhận được lời giải thích nào cả.
- Tiếp tục phát sóng trực tiếp đi! Hiện tại bắt đầu tranh tài!
Hiển nhiên, Diệp Vũ cũng đồng ý với ý kiến của Trần Thanh Hải, hắn ta cho nhân viên một ánh mắt ra hiệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận