Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1413: Không Gian Cấm Vụ xâm lấn di tích (2)

Trần Thư hơi vui vẻ, trên người Husky không còn một vết thương nào, theo lý mà nói Husky cũng không cần nhiều tinh quang như vậy.
Duy có một loại khả năng, tinh thần di tích đang muốn giúp đỡ Husky giải trừ trạng thái suy yếu.
Thời gian dần dần trôi, tinh quang vẫn không tiêu tán.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Ngự Thú Không Gian của Husky, không hiểu con chó này xảy ra vấn đề gì.
Ầm ầm ầm…
Nhưng vào lúc này, tinh hải kịch liệt dâng lên, như đang giận dỗi.
Thương thế như thế nào mới phải trị lâu như vậy?
Một giây sau đó, trong tinh hải hiện lên vô số tinh quang chói mắt, như những chiếc cọc gỗ chọc trời.
- Gâu gâu!
Bên trong không gian, trạng thái của Husky dần dần chuyển biến tốt hơn, những nguyên tố quen thuộc trong cơ thể nó cũng linh động lên.
Khoảng hai giờ sau, tinh quang cuối cùng cũng tiêu tán không còn một mảnh.
- Vậy là kết thúc rồi sao?
Trần Thư triệu hoán Husky đi ra.
Chỉ thấy Husky tinh thần sảng khoái nhìn xung quanh, hiển nhiên nó đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.
- Hiệu quả trị liệu tuyệt vời!
Trần Thư vui vẻ mừng rỡ, không nghĩ hắn còn được hưởng thụ phúc lợi miễn phí tốt như vậy.
Ầm ầm ầm…
Tinh Hải dưới chân Trần Thư nổi sóng cuồn cuộn, như đang biểu đạt tâm tình bất mãn.
- Xì, không phải ngươi đang định đòi tiền ta đó chứ?
Trần Thư hơi ngơ ngác, sau đó lập tức nhảy về phía sau theo bản năng.
Tinh hải phun trào trong nháy mắt rồi yên tĩnh trở lại, dường như nó biết ý nghĩ đòi hắn bồi thường cũng có chút hão huyền…
Khi toàn trường đang yên lặng, tinh hải lại lần nữa cuộn trào!
- Hả? Gì vậy?
Trần Thư hơi ngẩn ra, di tích lại xuất hiện BUG sao?
Tinh quang lại tuôn ra khỏi tinh hải thêm lần nữa, nhưng cũng không phải chuẩn bị chữa trị cho Khế Ước Linh, mà là bao bọc lại từng ngự thú sư một.
Hiển nhiên là có cửa ải mới sắp mở ra!
- Không định cho người ta thời gian nghỉ ngơi chút nào sao?
Khi Trần Thư sờ cằm suy tính, tinh quang lại biến mất không thấy.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, thấy bản thân đang đứng tại một rừng rậm nguyên sinh cổ xưa.
- Truyền tống nhanh như vậy sao?
Trần Thư có chút kinh ngạc, tốc độ truyền tống lần này còn nhanh hơn lần trước gấp mấy lần.
Hắn gãi đầu lẩm bẩm.
- Sao ta cứ có cảm giác di tích này đang gấp gáp cái gì nhỉ…
Cùng lúc đó.
Tại cửa vào di tích, dường như Tinh hải có vẻ đang rất tức giận cuộn trào sóng thần.
Tinh quang lóng lánh trải rộng, dường như di tích xuất hiện đại biến đổi.
Tinh hà mênh mông vô tận, không ai biết nó rộng lớn đến mức nào, đây cũng là lí do vì sao nó có thể chứa được nhiều cửa ải như vậy.
Ranh giới Tinh Hải là một mảnh hoang vắng.
Nhưng chẳng biết từ lúc nào, lại có sương mù màu trắng kéo đến…
Trong nháy mắt, sương trắng bắt đầu tụ tập lại như một con hung thú giương nanh múa vuốt với Tinh hải, hận không thể xé nát Tinh hải rồi nuốt vào bụng.
Ở sâu trong sương trắng, quanh quẩn tiếng gầm thét kinh khủng, mơ hồ nhìn thấy thân thể sinh linh lúc ẩn lúc hiện.
Nếu Trần Thư ở chỗ này, nhất định sẽ không xa lạ gì, hắn vừa nhìn đã nhận ra đây chính là Không Gian Cấm Vụ!
Chẳng biết vì sao hôm nay cấm vụ lại vượt qua không gian, lại gần Tinh Không Di Tích.
Hơn nữa có vẻ như nó đến cũng không có ý tốt lành gì…
Ô ô…
Cấm vụ khởi động, tràn vào Tinh Hà, giống như một kẻ xâm lăng, muốn từng bước từng bước xâm chiếm địa bàn của Tinh Hà.
Trong phút chốc, cấm vụ lại hóa thành một cự trảo, hung hăng đánh về phía Tinh Hải.
Mà ở phía dưới cấm vụ, thật sự có một cự trảo khổng lồ, cùng với tiếng gầm thét hung ác.
Vù vù…
Tinh hà cũng không cam lòng yếu thế, tinh quang chói mắt tràn ngập, lan tràn ra toàn bộ Tinh Hà.
Trong nháy mắt, một người khổng lồ cao hơn ngàn thước, trên tay là một cự phủ tinh quang, nó nhìn chăm chú vào cấm vụ.
Người khổng lồ Tinh Thần không chút do dự, ném thẳng cự phủ ra ngoài.
Ầm!
Trong nháy mắt, đòn công kích của hai bên đụng vào nhau, uy thế bạo phát ra ngang ngửa với Khế Ước Linh đứng đầu Vương Cấp.
Dường như móng vuốt không chịu nổi lực lượng trùng kích của cự phủ, nó lập tức rụt lại.
Đồng thời cấm vụ cũng tấn công tới, sức mạnh không gian đặc thù quấn quanh cự phủ như muốn cướp vũ khí trước rồi tính sau.
Nhưng người khổng lồ Tinh Thần lại vươn tay phải ra, mượn lực lượng của tinh quang, cưỡng ép lấy lại cự phủ.
Hai bên lại tiếp tục giằng co, khi tiến đánh, chúng không giao lưu nói chuyện gì với nhau, nhưng lại đánh nhau như kẻ thù truyền kiếp.
Cấm vụ cũng không nhượng bộ, nó hóa thành một con cự thú khủng bố, dậm chân tiến về phía trước như một con hung thú khoác chiến giáp màu trắng!
Tinh Hà phía người khổng lồ Tinh Thần cũng cuộn trào lên, truyền cho người khổng lồ lực lượng vô tận, nó cũng dậm chân bước lên.
Hai bên lại lao vào chiến đấu…
...
- Hơn nửa ngày rồi mà cũng không có gợi ý gì sao?
Trần Thư đang cẩn thận ngồi trên một tảng đá lớn, nhàm chán chờ đợi gợi ý.
Di tích không cho một chút gợi ý nào, Trần Thư cũng không dám tự tiện lộn xộn.
Nhỡ đâu không cẩn thận bị đào thải, hắn đi tìm ai phân xử bây giờ?
Huống chi biến cố ở di tích lúc nãy khiến hắn nảy sinh ra ý nghĩ đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận