Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1025: Mọi chuyện ban nãy chỉ là hiểu lầm thôi (2)

Các kĩ năng được phóng thích liên tục, định giết tên này trước.
Thế nhưng tất cả kĩ năng khi đánh vào ánh sáng màu đỏ thì đều bị chặn lại một cách rất dễ dàng.
- Ba tên yếu kém các ngươi mà còn muốn giết tội phạm ca ta sao?
Trần Thư đứng trong cột ánh sáng đó, biểu cảm hết sức bình tĩnh, nói với vẻ châm biếm.
- Ba Tiểu Hoàng Kim, các ngươi có xứng không?
- Bao nhiêu năm vậy rồi, ta chỉ mới nghe nói người ta cuốn chân để nhỏ đi, lần đầu thấy có người cuốn não cho nhỏ đi đấy.
Ba người họ nghe vậy thì tức điên lên, ánh mắt đầy sát ý.
Là Hoàng Kim Ngự Thú Sư, cho dù đi đến nơi nào thì họ cũng đều là những người rất được tôn trọng. Dù sao thì trên cả thế giới cũng chỉ có từng đó Vương Cấp thôi mà, lực lượng chủ yếu của loài người vẫn là Hoàng Kim Ngự Thú Sư.
Thé nhưng lúc này, ba người họ lại đang chị một thằng nhóc con Bạch Ngân sỉ nhục, tức đến mức muốn tăng xông.
- Đủ rồi, con mẹ nhà ngươi.
Mã Lạc đưa tay phải ra, định nói gì đó.
Thế nhưng chỉ một giây sau đó, có tiếng vù vù vang lên.
- Xoẹt.
Một ngọn gió khổng lồ ập đến, cứ như là nó sắp giáng xuống ngay luôn vậy, nhanh vô cùng.
Mã Lạc giật thót, hắn ta nghiêng đầu đi theo bản năng.
Ngọn gió vụt qua, chém một lọn tóc xuống, ngọn gió điên cuồng, mạnh mẽ khiến mặt phải của hắn ta đau kinh khủng.
- Đáng tiếc thật.
Trần Thư lắc lắc đầu, khả năng cảm nhận của Hoàng Kim Ngự Thú Sư mạnh quá nên việc đánh trộm sẽ không có hiệu quả lắm.
- Nhãi ranh.
Mã Lạc nheo mắt lại, ánh mắt đầy vẻ sợ hãi, chỉ thiếu một chút nữa thôi là đầu hắn ta đã bị chém xuống rồi.
Con người đang đứng trước mắt hắn ta quá nguy hiểm.
Bất cứ một ai ở đó cũng đều có suy nghĩ này, thậm chí là đã từ bỏ việc ra tay với hắn.
Rõ ràng là Dị Không Gian của Tây Phương, thế nhưng dường như nó đã trở thành sân nhà của người phương Đông.
Trông Trần Thư rất ung dung, hắn hiểu tác dụng của trụ ánh sáng này rồi. Nó không chỉ có thể ngăn hết mọi sự tấn công, hình như Hoàng Kim Ngự Thú Sư còn không đi vào được.
Nếu không thì với sự giận dữ của ba người họ lúc này, họ đã xông vào giết hắn lâu rồi.
- Chư vị, chúng ta có chìa khóa mà, bắt tay lại giết hắn trước, để vứt bỏ mọi mối lo về sau.
Mới ban nãy thôi, một người đồng đội của hắn ta vì không kịp phản ứng lại nên bị bom nguyên tử giết, đương nhiên là hắn ta muốn báo thù rồi.
Lập tức, năm người có chìa khó đó đứng lại thành một đội hình, biểu cảm đầy sát ý, nhìn Trần Thư.
- Các ngươi chắc chứ?
Trần Thư nhướng mày, trên khóe miệng hắn có một nụ cười rất lạ. Đối diện với Bạch Ngân Cấp, hắn không sợ chút nào đâu.
Mọi người không trả lời lại mà chỉ tập hợp các đồng đội của mình lại thôi.
Có người tự càm chìa khóa, đương nhiên là nếu không bán bốn suất kia ra thì chẳng phải là sẽ bị lãng phí sao?
Lập tức, hai mươi lăm người Bạch Ngân Cấp cưỡi Khế Ước Linh, xông thẳng vào bên trong trụ ánh sáng.
Trần Thư đang định hành động, mấy lựa chọn xuất hiện trước mắt hắn.
[Lựa chọn một: Ra tay ngay lập tức, làm mọi người chấn động. Giải thưởng khi hoàn thành: Rất nhiều Ngự Thú Lực.]
[Lựa chọn hai: Không cần ra tay vội, dụ đích vào sâu bên trong để đề phòng việc đối phương chạy thoát. Giải thưởng khi hoàn thành: Thêm một Tử Vong Hỏa Trụ.]
[Lựa chọn ba: Thử hòa giải với đối phương. Giải thưởng nếu hoàn thành: Thêm một Thiên Hỏa Vẫn Thạch.]
Trần Thư giật mình. Sau đó, hắn cười.
Hắn nhìn mọi người, nói.
- Nếu ta nói mấy chuyện ban nãy chỉ là hiểu lầm thôi….
- Bùm bùm.
Trần Thư còn chưa nói xong thì rất nhiều kĩ năng ập đến một cách vô cùng bạo lực.
Tiểu Hoàng ngậm miệng lại ngay lập tức, bảo vệ Trần Thư lại.
Tất cả kĩ năng đều đánh lên người nó, nó chặn mọi thứ lại một cách rất dễ dàng, thậm chí còn chẳng phá được lớp phòng ngự.
- Haizz.
Trần Thư thở dài một hơi, vốn là muốn hòa giải, nhưng mà xem ra chỉ có thể đánh lại thôi.
- Ồm ộp.
Tiểu Hoàng hất hất mông rồi chạy vào sâu bên trong trụ ánh sáng.
Thấy cảnh này, hai mươi lăm người họ đều rất hưng phấn, vội vàng đuổi theo.
Hai bên một đêm đuổi một đêm trốn rồi dần biến mất trong tầm nhìn của mọi người.
- Mã Lạc, ngươi không lo thiếu gia của gia tộc ngươi sẽ bị bắn chết sao?
Lúc này, một Hoàng Kim Ngự Thú Sư nhìn Mã Lạc nói.
- Đến khi đó sợ là ngươi sẽ bị liên lụy đúng chứ?
Trông Mã Lạc đầy vẻ lạnh nhạt, nói.
- Hứ, nếu thiếu giá xảy ra chuyện gì thì hắn ta đã không đi ra được khỏi Địa Hỏa Bình Nguyên.
- Vậy nếu người ta ném một trăm quả lựu đạn thì sao?
- ….
Mã Lạc im lặng ngay lập tức, đồng thời cũng suy nghĩ liên tục.
Trình độ kỹ thuật của Tự Do Liên Minh dẫn đầu toàn thế giới, thế nhưng họ đều chỉ nghiên cứu và phát minh ra những thiết bị thông tấn đặc thù thôi, hơn nữa còn chỉ có thể truyền tải được những ngôn ngữ, ký hiệu đơn giản. Đồng thời, giá vốn của nó cũng cao đến mức đáng sợ.
Thế nhưng ở đất nuốc phương Đông mà còn có chuyện vô lý hế này, tạo ra bom nổ Dị Không Gian rồi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận