Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1310: Biến thái không phải ta, là ta của hai mươi tuổi

- Thiệt hay giả?
Đám người A Lương nghe xong lời này lập tức có hứng thú.
Nửa giờ sau đó.
Trên thao trường lớn của học phủ, chỉ thấy phái trên bày đủ loại hung thú, hơn nữa đều là lãnh chúa đã chết.
Liếc nhìn cũng đủ để cho bất luận kẻ nào cảm thấy chấn kinh!
Chính là lãnh chúa Trần Thư săn bên trong [Sí Liệt Hỏa Sơn], chỉ là vẫn luôn không có thời gian xử lý.
- Đây là tình huống gì?
Tân học sinh vừa mới vào học đầu óc có chút ngơ ngác, nói:
- Chẳng lẽ là muốn ban thưởng cho chúng ta ư?
- Rất có thể, chúng ta thể nhưng giữ dị không gian hơn một tháng, cho chút lãnh chúa cũng là hợp lý.
Người bên cạnh phụ họa.
Trong lúc nhất thời, một nhóm tân sinh đều có ý động, thậm chí muốn đi lên phía trước.
Sinh viên cũ đi qua thấy một màn như vậy, lập tức đi lên ngăn cản.
- Các ngươi muốn làm gì?
- Lấy vật liệu hung thu…
Các tân sinh đương nhiên nói:
- Phía dưới có một vật liệu lãnh chúa thuộc tính Hỏa, vừa lúc ta cần dùng đến.
- ???
Khóe miệng lão sinh giật một cái, mới trở về trường liền tặng đầu người đúng không?
- Các ngươi không nhìn người chính giữa kia à?
- Hả?
Các tân sinh vậy mới chú ý tới, ánh mắt nhìn phía trên lãnh chúa vật liệu.
- Ta cảm thấy khá quen…
- Người toàn quốc đều cảm thấy hắn quen mắt, các ngươi chưa từng nghe qua tội phạm Nam Giang?
- Ta mẹ nó!
Vẻ mặt các tân sinh chấn động, nháy mắt nghĩ tới, trở nên vô cùng kích động.
- Hắn chính là cái truyền kỳ kia? Ta chính là muốn gặp được hắn mới tới học phủ.
- Thật sự là học trưởng Trần Thư?
Lại một người trong mắt có vẻ sùng bái, nói:
- Chẳng trách khí chất tội phạm nặng như vậy…
- Đã biết vậy thì tốt nhất đừng tới gần hắn.
Lão sinh nhẹ nhàng thở ra, đám học sinh này dĩ nhiên đánh chủ kiến xuống mặt
hung thú, thật sự là có chút không hợp thói thường.
Các tân sinh gật gật đầu, ngược lại nghe vào,
Tội phạm Nam Giang truyền kỳ chỉ có thể nhìn xa xa!
Từ từ, người vây xem càng ngày càng nhiều, trong đó đa số đều là tân sinh.
Không ít người không có tận mắt nhìn thấy Trần Thư, đương nhiên muốn nhìn qua dáng dấp bản tôn.
Tăng thêm bên cạnh Trần Thư trên trăm thi thể lãnh chúa, mang tới rung động thị giác quá lớn.
Ngay tại lúc này, xa xa xuất hiện một con Hồng Sắc Đại Điểu, trong nháy mắt bay tới vùng trời trên thao trường.
- Trần Bì, các ngươi đặt mấy cái đó định làm gì vớ vẩn hả?
Tần Thiên nhảy xuống, vững vàng đứng trên mặt đất ở thao trường.
Trần Thư mở miệng nói ra:
- Không có làm gì, xử lý chiến lợi phẩm mà thôi!
- ...
Tần Thiên nhìn lãnh chúa khắp nơi, tâm lão cũng có chút động.
Lão mở miệng nói:
- Sự kiện đã kết thúc, một vòng sau đó ngươi có thể tiến về bộ ngành Ngự Long Vệ nhận ban thưởng.
- Ngự Long Vệ?
Trần Thư khẽ giật mình, nói:
- Không phải trường học cho ư?
- Chúng ta đã không cho nổi…
Hai tay Tần Thiên mở ra, Hoa Hạ học phủ sắp bị Trần Thư ép khô, thật sự không có bảo vật gì.
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật một cái nói:
- Có một cấp dược tề ta còn không mãn cấp…
Tần Thiên mở miệng giải thích:
- Ngự Long Vệ ban thưởng sẽ có một cấp dược tề, hiệu quả đều là giống nhau.
- Là như vậy sao…
Trần Thư gật đầu, hiểu rõ.
- A Lương, ban thưởng của các ngươi là từ học phủ cấp cho, đến lúc đó tìm lão Liễu là được rồi.
Dứt lời Tần Thiên cưỡi Khế Ước Linh rời khỏi thao trường.
Đám người Trần Thư qua nửa ngày đều lấy vật liệu trung tâm của hung thú lãnh chúa và Ngự Thú Trân Châu ra ngoài.
Trong đó Bạch Ngân và Hắc Thiết cấp đều có, tổng giá trị đại khái là mười triệu, thu hoạch trọng điểm của [Sí Liệt Hỏa Sơn] là đầu Bạch Ngân Quân Vương mấy chục triệu kia!
- Được rồi, mỗi người cầm một ngàn vạn phí vất vả!
Trần Thư phủi tay, cười nói:
- Hào phóng như vậy?
Đám người A Lương đều có chút không dám tin, chỉ xử lý chút hung thú liền có một ngàn vạn, cái này cũng không giống tác phong tội phạm.
- Hơn một tháng này, mọi người vất vả!
Trần Thư theo thứ tự vỗ vỗ bả vai mọi người, quay người chuẩn bị rời đi.
- ??
Đám người A Lương sững sờ, tiếp đó nháy mắt liền hiểu rõ.
Một đoàn người nhộn nhịp tiến lên trước đụng ngã Trần Thư, nói:
- Ta dựa vào! Ngươi nói chính là toàn bộ phí vất vả!
- Không phải, không nên vọng động.
Trần Thư vội vàng nói:
- Ta hiểu rõ có chút nhiều, nhưng các ngươi không có công lao cũng có khổ lao.
- Nhiều cái rắm!
Đám người A Lương nháy mắt động thủ, gắt gao đè Trần Thư ở trên mặt đất.
Cuối cùng, qua một trận đàm phán của hai bên, một người Trần Thư cầm bốn
thành, đám người A Lương cầm sáu thành khác.
Tuy Trần Thư là chủ lực, nhưng những người còn lại hỗ trợ ngăn cản hung thú biến dị hoàng kim, hơn nữa khế ước linh phụ trợ của bọn họ đều tác dụng trọng yếu.
- Hiện tại được rồi!
Hai tay Trần Thư mở ra, trong mắt có chút bất đắc dĩ.
- Cái này còn tạm được.
Đám ngươi A Lương gật gật đầu, cùng nhau rời khỏi thao trường.
Về phần huyết nhục lãnh chúa trên đất, đều đưa cho học sinh còn lại của học phủ.
Tuy không giống huyết nhục quân vương có lợi với thân thể, nhưng ít ra cũng là nguyên liệu nấu ăn quý hiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận