Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1621: Tình hình đã tương đối rõ ràng rồi…

Muốn hoàn thành tuyển hạng vẫn còn thiếu ba con Quân Vương,
Nhưng mẹ nó thời điểm mấu chốt này lại hết rồi, không phải là nói chuyện vớ vẩn sao?
- Chết tiệt, kết thúc rồi sao…
Bây giờ, hắn còn thừa lại thời gian nửa tháng, muốn tìm được ba con Quân Vương, đã không phải là chuyện đơn giản nữa rồi.
- Sao thế, Trần Bì?
Trương Đại Lực đang nấu ăn, nghe thấy Trần Thư gào lên, quay đầu nhìn qua.
- Nguyên liệu nấu ăn của ngươi không còn nữa rồi.
Trần Thư than thở, trong lòng lại không ngừng nghĩ biện pháp.
Sắp lấy được phần thường lại đột ngột xảy ra chuyện này, không phải là muốn mạng của hắn sao…
Trương Đại Lực cau mày, hỏi:
- Chuyện gì vậy?
- Ôi….
- Trân Thư quay đầu nhìn qua, đơn giản giải thích sự việc một chút.
- Không đúng, đám này tự tìm đường chết cũng không dễ chịu chút nào?
Trong mắt của Trương Đại Lực cũng hiện lên sự tức giận, thật không dễ gì mới có được chút tiến độ nghiên cứu, thế mà lại phải gián đoạn như vậy?
- Ừ, bọn chúng đã rút lui hết thì không còn cách nào rồi.
Trần Thư nhún vai, đối với hắn mà nói, chiến đấu không khó, nhưng tìm kiếm thì lại là một vấn đề khó lớn như thiên đại vậy.
- Thực ra… Ta có một cách…
Trương Đại Lực sờ sờ cằm, trong lòng đã có một ít ý tưởng.
- Ngươi có?!
Trong mắt của Trần Thư có hơi kinh ngạc, Đại Lực chẳng qua là người bình thường, có thể có cách gì?
- Ngươi quên rồi sao, ta là thực thần nhé…
Trương Đại Lực hơi hơi mỉm cưởi, nói:
- Nếu như ta đã có thể nấu ra được thức ăn khiến nhân loại và Khế Ước Linh yêu thích, thì đương nhiên cũng có thể nấu ra được thức ăn của hung thú.
- Thật hay giả đấy?!
Trần Thư trừng lớn hai mắt, trong chốc lát cảm thấy có phần xoay chuyển tình thế rồi.
- Ngươi muốn nguyên liệu nấu ăn gì? Huyết nhục Quân Vương bị giết trước đó, ngươi đều có thể sử dụng!
- Không cần.
Trương Đại Lực lắc lắc đầu, nói:
- Mặc dù huyết nhục Quân Vương đối với Quân Vương cũng có lực mê hoặc, nhưng lại không đủ.
- Vậy thì cần cái gì?
Trần Thư cau mày lại, nói:
- Sẽ không phải là dùng người chứ? Ta sẽ suy nghĩ cách thu thập tro cốt?
- ...
Khóe miệng Trương Đại Lực co rút, lời ngươi có thể đừng âm hiểm như vậy chứ?
- Ta cần huyết nhục của Vương Cấp Khế Ước Linh!
- Sao?
Trần Thư có hơi giật mình, ngay sau đó gật gật đầu đồng ý.
Trước đó Khế Ước Linh của đại giáo chủ “Hưu” rơi xuống vẫn chưa nấu xong, mùi vị và dinh dưỡng thực sự không thể sánh với Quân Vương.
Trương Đại Lực nói:
- Ta cần thời gian để nấu nướng, tỷ lệ thành công không chắc chắn là một trăm phần trăm đâu.
- Không sao cả, ta tin tưởng ngươi!
Trần Thư vỗ vỗ bả vai Đại Lực, trong mắt có ý cười.
Thức ăn mà Đại Lực nấu ra, ngay cả Tiểu Tinh Linh ác bá cường hào dị giới cũng bị bắt làm tù binh rồi, đương nhiên là hiệu quả rất tốt.
- Đi thôi, đi đến dị không gian trước đã.
Hai người lại lần nữa trở về 【 Lôi Đình Cự Phong 】 , Lôi Giao Vương bên trong cũng là mục tiêu mà hắn săn bắn.
Đoàn trưởng Trấn Linh Quân có hơi kinh ngạc, khó hiểu nói:
- Tiểu Trần, sao lại quay lại rồi?
- Quân Vương bên trong vẫn chưa chết.
Nói xong, hai người rời khỏi cứ điểm, cũng không giải thích gì cả.
Trần Thư hỏi:
- Nấu nướng ở đâu đây?
- Tốt nhất là đến gần Quân Vương một chút, hiệu quả có lẽ sẽ tốt hơn.
Đại Lực mở miệng nói, cho dù thực đơn của hắn ta có hấp dẫn thế nào đi nữa, nhưng cũng cần phải bảo đảm Quân Vương có thể ngửi được mùi vị mới được.
- Vị trí gần hơn một chút?
Trần Thư nhìn về hướng đỉnh núi khổng lồ trước mắt, khu vực đỉnh núi quanh quẩn lôi điện lờ mờ.
- Cứ điểm của Trấn Linh Quân ở vị trí chân núi, theo lý mà nói, là Quân Vương, thì khả năng ở đỉnh núi càng lớn.
Hắn sờ cằm, ngay sau đó nói:
- Đi, chúng ta đi đến chân núi!
- ??
Vẻ mặt của Trương Đại Lực có hơi kinh ngạc, bậc thầy phân tích cái gì đây?
- Nếu thật sự dễ đoán như vậy, đồ chơi này đã bị giết chết từ lâu rồi.
Trần Thư mở miệng giải thích một chút, hắn trực tiếp phân tích ngược một phen.
Nhưng cũng chỉ là suy đoán của hắn mà thôi, nếu sai thì chỉ có thể hướng đến gần trên núi.
Một tiếng sau, hai người đã đến chân núi.
- Cứ nấu nướng ở trên đầu Đại Hoàng đi, nhờ vào một ít gió, có thể tản đi xa một chút.
Trương Đại Lực gật gật đầu, lấy ra dụng cụ làm bếp cá nhân của bản thân, bắt đầu nấu nướng thực đơn mới với vẻ hết sức chăm chú.
Hắn ta đã nấu nướng không ít Quân Vương, đương nhiên cũng đã có nhận thức về kết cấu của chúng, nhưng cũng chỉ có xác xuất có thể hấp dẫn Quân Vương.
Thời gian không bao lâu, một nồi nước dùng hương thơm đậm đà xuất hiện, trên đó khói lượn lờ.
Nhưng so với thực đơn Quân Vương mà nói, thì vẫn kém một cấp bậc.
Trần Thư nhướng mày hỏi:
- Xong rồi?
- Đương nhiên vẫn chưa!
Trương Đại Lực hơi mỉm cười, ngày sau đó lấy ra một bình dược tề màu tím, nhỏ vào trong nồi hai giọt.
- Đây là cái gì thế? Một thực thần như ngươi vậy mà lại thêm chất phụ gia?!
- ...
Khóe miệng Trương Đại Lực co rút, nói:
- Đây tinh hoa Quân Vương mà ta đang nghiên cứu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận