Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1083: Hình tượng của Ngự Long Vệ đáng lo ngại (2)

- Cuối cùng cũng đã trở về rồi!
Trần Thư cảm thán một câu, thời gian hắn rời đi không lâu, nhưng dường như lại có cảm giác như mấy đời rồi.
- Ngoan ngoãn trở về ký túc xá đi!
Tần Thiên và Liễu Phong đi thẳng đến phòng làm việc của mình, khoảng thời gian này e là có không ít công việc chất đống.
Bốn người Trần Thư liếc nhìn nhau, thành thật trở về ký túc xá, bọn hắn cũng muốn nghỉ ngơi một chút.
Mặc dù làm việc khiến bọn hắn tương đối hưng phấn, nhưng cũng sẽ mệt.
Học sinh trong trường nhao nhao nhìn đám người Trần Thư, trong mắt có sợ hãi cùng kiêng kị, theo bản năng kéo dài khoảng cách.
Có người nhỏ giọng nói:
- Tại sao lại cảm thấy cảm giác áp bạch mạnh hơn trước nhỉ!
- Có thể là xuất ngoại bồi dưỡng đấy…
...
Đám người Trần Thư trở về ký túc xá Học Bá Lâu số 333, bắt đầu kiểm kê thu hoạch của mình.
Ngoại trừ thuộc tính vĩnh cửu của Khế Ước Linh, còn có đủ loại dược liệu và vật liệu hung thú.
- Hoàng kim dược tài: Một gốc, hai gốc, ba gốc…
Vẻ mặt Trần Thư hưng phấn, đếm số lượng dược liệu của mình, tính ra giá trị tổng thể.
Ban đêm.
Trần Thư duỗi tấm lưng mệt mỏi, lẩm bẩm:
- Cuối cùng cũng kiểm xong rồi!
Lúc này, A Lương vội vàng hỏi:
- Thế nào?
- Miễn cưỡng có thể!
Trần Thư cười cười, nói:
- Dược liệu Bạch ngân cộng với vật liệu hung thú còn sót lại, tổng cộng khoảng bảy triệu!
- Vậy mà còn gọi là miễn cưỡng có thể sao?
Khóe miệng ba người A Lương giật giật một cái, bây giờ khẩu vị của tội phạm càng lúc càng lớn nhỉ.
- Tội phạm Nam Giang ta xứng đáng với phí ra sân này!
Trần Thư tự hào nói, đôi mặt nhìn chằm chằm các dược liệu khác.
Bảy triệu vật liệu chỉ là con số nhỏ mà thôi, quan trọng nhất chính là hoàng kim dược liệu, đây chính là bảo vật có tiền cũng mua không được.
Hắn so sánh dược liệu cần phải bố trí mà hoàng kim dược liệu cần, đại khái có thể đút đầy thuộc tính hỏa và thuộc tính băng của Husky.
Đáng tiếc chỉ có thể đến Hoàng Kim cấp mới có thể dùng, hiện tại bố trí cũng không có ích lợi gì.
- Còn có một trái tim!
Trần Thư sờ trái tim màu xanh lam trong tay, một cỗ hàn ý tản ra, khiến phòng ký túc xá mát mẻ hơn không ít.
A Lương nhếch mép cười một tiếng, nói:
- Nếu không xem đồ chơi này như điều hoà không khí mà dùng cũng được đấy…
- Đang nằm mơ giữa ban ngày sao?
Trần Thư vội vã cất trái tim đi, đây cũng không phải là thứ mà điều hoà không khí có thể so sánh được.
Hắn suy nghĩ ngày mai bảo Tần Thiên giúp đỡ tìm đơn vị giám định một chút, hắn quyết định để dùng còn hơn là bán ra ngoài.
- Có thể ngủ một giấc thật ngon rồi!
Trần Thư ngáp một cái, uể oải quay về phòng của mình.
Đám người A Lương cũng trở về phòng nghỉ ngơi, chuyến này mệt quá sức.
Không đơn thuần là thân thể mỏi mệt, còn có tinh thần mệt nhọc, nhất là sự trùng kích thị giác của đạn hạt nhân…
...
Sáng sớm hôm sau.
Lúc Trần Thư đang ngủ rất ngon thì một giọng nói dễ nghe vang lên bên tai.
- Đạn hạt nhân của ngài đã dẫn bạo, xin chú ý ký nhận!
- Hả?
Đầu óc Trần Thư thoáng chốc lờ mờ, ngay sau đó tỉnh táo trở lại!
- Thứ gì đây?
Hắn mở to hai mắt nhìn, nhìn quanh bốn phía, thoáng chốc thấy đôi mắt Ngân Sắc trong veo.
- Là ngươi?
Trần Thư vội vàng kéo dài khoảng cách, trong mắt có chút cảnh giác.
Chỉ thấy một con Ngân Sắc Hồ Ly mặt đầy ý cười đang nhìn hắn.
Chính là một trong những Vương cấp Khế Ước Linh của hiệu trưởng học phủ!
- Ngươi sợ ta như vậy làm gì chứ?
Ngân Hồ mỉm cười, nói:
- Ta tới là để ban thưởng cho ngươi!
- Ban thưởng?
Trần Thư mở to hai mắt nhìn, thoáng chốc trở nên vô cùng phấn khởi.
- Dựa vào ý kiến của chủ nhân, quyết định đưa cho ngươi phí làm việc là một học phần một giờ…
- Chờ một chút…
Trần Thư vội vã cắt ngang, nói:
- Phí làm việc?
- Ừm… Đừng vội!
Ngân Hồ hí hoáy cái đuôi, nói:
- Cộng thêm phí vất vả, các trợ cấp khi đi công tác …
- Cuối cùng phần thưởng của ngươi là một ngàn học phần!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, chỉ vào mình, nói:
- Ta bị bóc lột?
Theo hắn dự đoán, tiền chuộc của Liên minh Tự Do, chí ít cũng phải là bốn năm ngàn triệu, một số tài nguyên lớn như vậy, thậm chí có thể khiến thực lực của một Vương cấp Ngự Thú sư tăng vọt!
Kết quả hiện tại chỉ cho hắn một ngàn học phần, cũng chỉ hơn một triệu mà thôi…
- Không phải nên cho chúng ta nhiều hơn một chút sao, không có công lao thì cũng có khổ lao mà…
Trần Thư mặc dù hiểu rõ đại công chủ yếu thuộc về ba Vương cấp và Ngân Hồ, nhưng vẫn có chút không cam tâm, muốn tranh thủ một chút.
Hắn mở miệng nói:
- Ít nhất cũng phải tính phí đạn hạt nhân cho ta chứ!
- Thiếu ít nữa!
Ngân Hồ lắc lắc đuôi, nói:
- Tiền chuộc không nhiều như ngươi tưởng tượng đâu, hôm qua Liên minh Tự Do phái người tới thương lượng, chúng ta lại lui trở về không ít.
- Lui về làm gì? Ta không dễ gì mới tranh thủ được mà!
Trần Thư mở to hai mắt nhìn, dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Bạn cần đăng nhập để bình luận