Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 704: Hắn đến rồi, hắn đến rồi (2)

Long Tại Thiên liên tục gào lên ai oán, khí thế vô địch ban nãy đã bị đánh bay mất lâu rồi.
- Đúng là ác thật đấy.
Mọi người đều thầm cảm thán trong lòng, họ không hẹn mà cùng nuốt một ngụm nước bọn. Đây chính là phong thái của tội phạm sao?
Tuy rằng có hơi tàn bạo nhưng tâm trạng mọi người vui hẳn ra.
Hai mươi phút sau, Trần Thư vỗ vỗ tay, bình tĩnh đứng lên.
Long Tại Thiên nằm im, hắn ta đã ngộ ra ngay từ đầu rồi. Hắn ta càng phản kháng thì đối phương các thích thú, chỉ có giả chết thì mới thoát kiếp được thôi.
- Ra tay mạnh mẽ, vẫn phải là tội phạm Nam Giang.
Mọi người không nhịn được, lên tiếng hoan hô, cuối cùng thì người dẫn đầu sinh viên năm nhất cũng đến rồi.
Long Tại Thiên không bị đánh thêm nữa, hắn ta lập tức lùi ra sau, xác nhận là mình an toàn rồi hắn ta mới dám lấy túi Urea ra.
- Là ngươi sao?
Lúc này mặt hắn ta đã sưng bầm lên rồi, thế nhưng vẫn nhận ra được đây là cậu thiếu niên ra vẻ hôm qua.
- Hửm? Là ngươi à?
Trần Thư cau mày lại, tuy rằng gương mặt sưng vù lên nhưng vẫn nhìn ra được khí chất tiêu sái của đối phương.
- Ta trêu chọc gì ngươi hả?
Long Tại Thiên xoa xao mặt, lấy một bình thuốc ra từ trong túi rồi bôi lên mặt.
- Ngươi tự nói mà, Hoa Hạ học phủ không ai dám ra tay, ngươi hơi thất vọng mà.
Trần Thư nhún vai, nói.
- Vì để không làm ngươi thất vọng, ta chỉ có thể ra tay thôi.
- Thực ra là đánh ngươi mà thứ đau là lòng ta ấy.
- …
Khóe miệng Long Tại Thiên giật giật, hắn ta cứ thấy kỳ kỳ.
Hắn ta không suy nghĩ thêm gì nữa, chỉ lên tiếng nói.
- Con mẹ nó ý ta là trận tỉ thí giữa Ngự Thú Sư.
Ánh mắt hắn ta đầy vẻ khó hiểu, rõ ràng là Ngự Thú Sư mà sao phải đích thân ra trận thế này.
Tuy rằng thể chất của hắn ta na ná với thể chất của Trần Thư nhưng chắc chắn không thể nào đánh lại được tên tội phạm đã trải qua hàng trăm trận chiến được.
- Xin lỗi, xin lỗi, ta hiểu sai mất rồi.
Trần Thư bình tĩnh nói.
- Nhưng mà ngươi cướp tín chỉ của ta, bây giờ trả lại được chưa?
- Cướp?
Long Tại hiên có hơi ngơ ra, nhưng hắn ta nhìn thấy hai người bọn Vu Dịch, hiểu ra ngay.
- Ngươi muốn lấy lại uy phong cho hai người họ sao?
Long Tại Thiên nhướng mày nhưng lại động phải vết thương, đau đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Lát sau, hắn ta cố gắng để mặt mình không có biểu cả gì cả, hắn ta nói.
- Đánh với ta một trận đi, thắng thì ta trả tín chỉ cho các ngươi.
Hắn ta rất rất tò mò về Trần Thư, không tin đối phương đã từng giết hung thú Vương Cấp thật.
Đúng lúc này, các lựa chọn hiện lên trước mắt Trần Thư.
- Lựa chọn một: Đồng ý trận đấu với Noah, giành được thắng lợi. Giải thưởng khi hoàn thành: Nhận được cơ hội tiến hóa huyết mạch một lần.
- Lựa chọn hai: Từ chối thẳng, tỏ ý mình đánh không lại. Giải thưởng khi hoàn thành: Rất nhiều Ngự Thú Lực.
- Lựa chọn ba: Cổ vũ người khác, thực hiện một trận ẩu đả chưa từng có trong lịch sử. Giải thưởng khi hoàn thành: Nhận được danh hiệu Kẻ Nắm Giữ Tiết Tấu, hiệu quả khi sử dụng: khi chơi trò chơi, kĩ thuật chơi của ngươi sẽ được tăng lên 50%.
Trần Thư cau mày, hắn nhìn thấy lựa chọn thứ ba ngay lập tức. Con mẹ nó Kẻ Nắm Giữ Tiết Tấu cái gì chứ.
Thế nhưng chỉ một giây sau đó, ánh nhìn của hắn đã bị thu hút bởi tiến hóa huyết mạch, giải thưởng này chắc chắn là có cho ngàn vàng cũng không đổi được rồi.
Trần Thư lúc này đã có quyết sách rồi.
- Ngươi chắc chắn muốn đánh với ta sao?
Trần Thư chớp chớp mắt, trên khóe miệng là một nụ cười rất thân thiện.
Thấy bộ dạng này của hắn, mọi người đều cứng đờ ra. Họ hiểu Trần Thư lại định chơi người ta một vố rồi. May mà đối tượng không phải bọn họ.
Tự dưng ánh mắt mọi người nhìn Long Tại Thiên đều trở nên rất kỳ lạ. Có người chúc và thở dài, thậm chí là có chút thương hại.
- Tình huống như thế nào rồi?
Đối mặt với ánh mắt kỳ quái của mọi người Long Tại Thiên vẫn không có ý thức được nguy hiểm đang tới gần.
- n, hừ!
Lúc này đây Long Tại Thiên dĩ nhiên không khỏi rùng mình một cái.
Chẳng lẽ đối thủ mạnh nhất lại không xuất hiện theo lẽ thường tình sao?
Long Tại Thiên còn chưa kịp suy nghĩ rõ ràng thì Trần Thư đã mở miệng nói:
- Năm trăm tín chỉ là quá ít, ta không thể không xem thường nó! Ngươi biết không!
Long Tại Thiên hơi giật mình, hắn chợt nghĩ đến huyết vương của ngày hôm qua.
Nếu như là những người khác nói ra câu đó thì Long Tại Thiên chỉ nghĩ rằng bọn họ mạnh miệng nên mới nói như thế thôi, nhưng Trần Thư lại có vẻ như hoàn toàn không hài lòng với năm trăm tín chỉ đó.
Long Tại Thiên mở miệng nói:
- Ngươi muốn cược bao nhiêu, ta không có mang quá nhiều tiền đâu.
- Ta xem khí chất của ngươi thì liền rõ ràng ngươi là phú nhị đại, trong nhà ngươi sản nghiệp tổ tiên để lại đủ các loại, ngươi đều có thể dùng các vật đó để thế chân trước!
- …
Mọi người khóe miệng khẽ giật giật, cái này mẹ nó là vừa đến đã liền muốn tra xét nhà người ta đấy sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận