Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1840: Tình hình ở Hắc Châu

Tin tốt duy nhất chính là, bởi vì khắp nơi đều tràn ngập khí tức tử vong, khiến nhiệt độ không khí trở nên lạnh lẽo âm u không ít, không còn nóng bức như lúc trước khi bước vào đại lục.
- Không có ai sao?
Trần Thư lẩm bẩm nói, thậm chí có chút hoài nghi toàn bộ đại lục đều đã biến thành tử địa.
Cho đến nay, các phương đều không có chú ý đến Hắc Châu đại lục, thậm chí cũng không biết nơi đây đã bị chiếm đóng từ lúc nào.
Mà hung thú ở Tử Vong Tế Đàn cũng là tương đối cẩn thận, không quá phách lối, chỉ từ từ trưởng thành.
- Nếu như ngươi muốn biết có người hay không, ta có thể giúp một tay.
Đại Lực giơ quyền sổ tay màu đen lên, ở giữa trang bên trong ghi lại một công thức đặc thù:
Cực Linh Chưng Nhục: Có thể hấp dẫn Khế Ước Linh nhân loại trong trăm nghìn mét. Nguyên liệu chính: Huyết nhục Khế Ước Linh Hoàng Kim cấp trở lên, Ngụy Linh Hoa…
- Cái này…
Trần Thư nhíu lông mày, không nghĩ tới còn có công thức dành cho nhân loại.
- Sẽ không thu hút đến hung thú?
- Sẽ không!
Đại Lực lắc đầu, nói:
- Có tác dụng với Khế Ước Linh, sinh vật còn lại đều không ngửi thấy được.
- Được! Có thể thử!
Thỏ Không Gian móc ra một khối huyết nhục Hoàng Kim Khế Ước Linh và một ít dược liệu.
Trần Thư vơ vét sạch mười bốn doanh địa ở Bắc Linh Thất Quốc, thu hoạch không ít thi thể của các Khế Ước Linh.
- Trần Bì, chuẩn bị ít tiền.
Đại Lực cười cười, nói:
- Chúng ta trở lại chợ đen mua một ít huyết nhục Vương Cấp Khế Ước Linh, một số công thức của lão Tân Cấp thật sự rất hiệu quả.
- Được.
Trần Thư gật đầu một cái, nói:
- Hình như ngươi không phản đối nhỉ, đây chính là dùng Khế Ước Linh làm nguyên liệu đấy.
- Sao phải phản đối.
Đại Lực nhún vai, tùy ý nói:
- Hành trình của ta chính là cực hạn của Linh Trù, những việc khác đều không quan trọng.
Ý nói quan điểm của hắn ta rất thoáng, chỉ cần đạt được mục đích thì mọi thứ đều có thể.
Còn những cái khác, ai quan tâm chứ?
- Đều không quan trọng ư?
Trần Thư tự lẩm bẩm, khóe miệng đã có một vòng cười khổ, hỏi:
- Vậy ta thì sao?
-???
Đại Lực khẽ giật mình, nhưng nhưng nhanh chóng khôi phục sự nghiêm chỉnh, có chút thâm tình nói:
- Ngoại trừ ngươi!
- ...
Hai người rùng mình một cái…
Trần Thư nhếch miệng, nói:
- Ngươi đừng có biến thái như vậy?
- Là do ngươi biến thái trước!
Đại Lực nói năng khí phách đáp:
- Cái này gọi là lấy độc trị độc!
Dứt lời, hắn ta không thèm phản ứng lại Trần Bì nữa, bắt đầu chuyên tâm nấu nướng Cực Linh Chưng Nhục.
Thứ này tuy có sức hấp dẫn, nhưng hiệu quả không cao, chỉ dùng để dẫn dụ mục tiêu.
Không bao lâu.
Đại Lực bưng đồ ăn lên, mặc dù là lần đầu tiên, nhưng phong độ đẳng cấp vẫn còn đó, đương nhiên rất nhanh đã có thể thông hiểu đạo lí trong đó.
- Tới đây!
Đại Lực liếm môi một cái, thêm một ít nguyên liệu bí mật, để mùi vị tản ra.
Thời gian từng phút trôi qua.
Hai người đi về phía trước, nhưng vẫn không gặp được bất cứ người nào, thật sự giống như đi tới chốn không người.
- Đều bị giết hết rồi sao?
Trần Thư nhíu mày, trong lòng đã có mấy phần dự cảm.
Bây giờ hắn có chút hiểu ra, vì sao không có Vương Cấp Ngự Thú Sư nào nhận nhiệm vụ hộ tống người ở Hắc Châu, chỉ sợ toàn quân bọn họ đều đã bị tiêu diệt.
Cảm nhận được sự yên tĩnh chết chóc phía trước, trong lòng hai người không khỏi phẫn nộ.
Đúng lúc này, bụi cỏ màu đen bên cạnh hai người Trần Thư đột nhiên hơi động, ngay sau đó một bóng đen phi ra, nhanh như một mũi tên.
Nhưng một giây sau, bị Cấm Cố Chi Lực xuất hiện khống chế ngay tại chỗ.
- Hửm?
Trần Thư hơi giật mình, liếc mắt nhìn về bóng đen phía trước, là một con người!
- Không đúng, không phải con người?
Hắn lập tức bác bỏ ý nghĩ này, trong mắt kinh ngạc.
Bị trói lại ở trên không làm thân ảnh phía trước trở nên nóng nảy, thân thể cường tráng, trong tay nắm chặt một cây giáo màu đen, ăn mặc giống như người Hắc Châu bản địa.
Nhưng không bình thường chính là hai con mắt của hắn tất cả đều là tròng trắng, không có con ngươi, trông vô cùng quỷ dị.
- Trên người không có khí tức của con người…
Hắn lẩm bẩm nói:
- Hơn nữa đôi mắt hỗn loạn, vô hồn, giống như một con rối.
Ngay sau đó, trong lòng hắn hiện lên một ý nghĩ, lệnh Thỏ Không Gian thả ra Không Gian Bí Lực.
Không Gian Ấn Ký lập tức xuất hiện trên người đối phương, hóa thành lưỡi đao chém thành hai đoạn!
- Quả nhiên không phải người…
Trần Thư nhìn tàn thi trước mắt, trong lòng kết luận.
Không Gian Lợi Nhận không thể xuất thủ với con người, lại có thể chặt đứt sinh vật trước mắt, chắc chắn đối phương đã biến thành sự tồn tại giống như Hung Thú.
- Kỹ năng của thứ này sao?
Hắn nhìn về phía Hư Ảnh kỵ sĩ cực đại trên bầu trời, e rằng toàn bộ người trong Hắc Châu hoặc là trốn thoát được hoặc đã bị biến thành khôi lỗi, giống như một xác sống, chỉ nhận lệnh của Thú Hoàng.
- Năng lực thật quỷ dị, cần phải cẩn thận hơn một chút…
Trong lòng Trần Thư cẩn thận, có cảm giác như sờ vào mông hổ.
Năng lực đối phương thật sự quỷ dị, nhưng chỉ cần không liên quan đến Không Gian, Trần Thư sẽ không sợ hãi, chung quy vẫn còn Không Gian Bí Lực bảo toàn tính mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận