Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1458: Đêm trước tốt nghiệp (2)

- Trực tiếp nói với ca! Học phủ loạn hay không đều do tội phạm định đoạt!
- Ngươi thật sự có thể giúp ta thực hiện được sao?
Thần sắc A Lương khẽ động, khuôn mặt tràn đầy chờ mong chậm rãi nói:
- Buổi tối mời mọi người ăn một bữa cơm!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, không ngờ đây chính là nguyện vọng của ngươi?
- Nếu đã là nguyện vọng mà nằm mơ người cũng muốn thực hiện…
Ngữ khí Trần Thư dừng một chút, nói:
- Vậy thì ngươi tiếp tục nằm mơ đi.
- ...
A Lương lập tức nhào tới, nói:
- Ca, để ta lại nếm thử một chút thịt quân vương đi, sau này ta sẽ nhớ lắm…
Từ lúc được ăn thịt quân vương vẫn luôn cảm thấy nguyên liệu nấu ăn khác đều không được ngon miệng…
- Đúng vậy, tội phạm ca, cho một cơ hội nữa đi!
Vương Tuyệt cùng Từ Tinh Tinh cũng nhào tới, hai mắt thậm chí đều bốc lên lục quang.
A Lương nhắc đến, sự thèm thuồng trong lòng bọn hắn thoáng chốc bị khơi gợi lên.
Ban đêm.
Bốn người ngồi trên ban công rộng lớn, ngồi sánh vai nhau.
- Thật sự sảng khoái…
A Lương nhai nuốt thịt quân vương, đồng thời uống một ngụm bia ướp lạnh, quả thực cảm thấy như thăng thiên.
Hắn ra cảm thán nói:
- Nếu mỗi ngày đều có thể như vậy thì tốt quá…
- Dẹp đi.
Trần Thư nhếch miệng, nói:
- Lão gia tử cũng không làm được.
Mỗi ngày ăn thịt quân vương phải là gia đình có điều kiện nhá…
Bốn người hưởng thụ mỹ thực, tha hồ suy nghĩ đến tương lai tươi sáng.
A Lương uống một ngụm bia, trong mắt đã có chút mê say, nghiêm túc nói:
- Trần Thư, ta sẽ đuổi kịp ngươi!
Trần Thư ngơ ngác, nói: –
Lão Vương, mau đỡ A Lương trở về, con hàng này say rồi, cũng bắt đầu nói mê sảng rồi.
Bây giờ A Lương đã là Bạch Ngân nhị tinh, trông chỉ kém Trần Thư một tiểu đẳng cấp, nhưng thực ra sức chiến đấu chênh lệch quá xa.
Nhưng mà, Vương Tuyệt cũng không để ý đến lời nói của Trần Thư, cũng mở miệng nói:
- Trần Thư, ta cũng sớm muộn gì cũng sẽ đánh bại ngươi!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, trong mắt tràn đầy vẻ bất lực.
Ngươi ấy à ba khế ước linh đều là tính phụ trợ, cầm đầu đánh nhau với ta hả?
Ba khế ước linh của A Lương đều hệ chiến đấu, có lẽ còn có một chút khả năng, nhưng ngươi thì dẹp đi…
Vương Tuyệt hoàn toàn không phát giác ra, đứng lên, nhìn thành thị phồn hoa xa xa, lớn tiếng gào thét nói:
- Sớm muộn rồi cũng sẽ có một ngày, ta sẽ dẫm đạp tất cả người dưới chân!
- ...
Ba người Trần Thư trừng mắt lớn, lời này mà ngươi cũng dám thốt ra sao…
- Dễ chịu quá!
Vương Tuyệt chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu.
Từ Tinh Tinh ở bên cạnh nói:
- Lão Vương, ta cảm thấy người vẫn thực tế hơn một chút…
- Tiểu Tinh, đừng nói như vậy!
Trần Thư khoát tay áo, nói:
- Lão Vương, thực ra ta có một cách, có thể khiến cho ngươi thực hiện mộng tưởng.
- Cái gì?
Vương Tuyệt nửa tỉnh nửa mê, quay đầu nhìn về Trần Thư, chẳng lẽ đối phương còn có thể khai thông hack cho hắn ta sao?
Trần Thư thản nhiên nói:
- Ngươi có thể làm kỹ thuật viên rửa chân, phụ trách giẫm lưng cho khách hàng, như vậy không phải là thực hiện được rồi sao?
- ? ?
Vương Tuyệt miệng mở lớn, đây chính là cách của ngươi ư?
- Phốc phốc…
A Lương cùng Tiểu Tinh không nín được cười ra tiếng, ở một góc độ nào đó mà nói quả thực là thực hiện được rồi…
Thời gian trôi qua trong tiếng cười vui vẻ của bốn người…
Sáng ngày hôm sau.
Bốn người mặc quần áo bệnh tâm thần, nằm ngổn ngang trên ban công, rõ ràng là đang ngủ say sưa.
- Trần Bì…
Sắc mặt A Lương khẽ động, trong giấc mộng hình như nghĩ đến cái gì, rù rì nói:
- Hôm nay hình như có buổi lễ tốt nghiệp…
- Tham gia cái rắm, ta muốn đi ngủ…
Trần Thư lật người, lại là bắt đầu nằm ngáy o..o…....
Ngay lúc này, xa xa xuất hiện một băng điểu, một thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện trên ban công.
- Hả?
Liễu Phong hai tay ôm ngực, nhìn dáng vẻ bốn người, khóe miệng nhịn không được giật giật một cái.
Gần sát ngày tốt nghiệp rồi mới bắt đầu giải phóng thiên tính ư?
Hắn ta quát một tiếng:
- Đều tỉnh dậy đi! Hôm nay là lễ tốt nghiệp!
- Phù phù phù ~~~
Nhưng mà, ngoại trừ tiếng hít thở, không có bất kỳ người nào để ý tới Liễu Phong.
- ...
Liễu Phong lắc đầu, quả quyết triệu hoán ra Huyết Đồng Ma Chu của mình…
- Ê ê ~~~
Trong lòng Trần Thư khẽ động, dường như theo bản năng phát giác được nguy cơ.
Đang lúc hắn nghi ngờ, phần lưng truyền đến một xúc cảm lạnh giá khiến hắn đột nhiên giật mình.
- Hả?
Trần Thư nháy mắt mở mắt ra, vẫn chưa kịp đưa ra cách ứng phó thì cảm giác mất trọng lượng truyền đến, cả người nháy mắt bay lên.
Chỉ thấy Bạo Huyết Ma Chu dùng một đầu chân nhện thật dài xốc bốn người lên, quả thực tựa như xâu nướng.
- Mẹ nó…
Đám người Trần Thư thần sắc kịch chấn, nháy mắt nghĩ đến thời điểm nhập học…
Lễ khai giảng lúc trước, ba người bọn họ cũng bị Liễu Phong mang đi như vậy…
- Không được, không thể lại xuất hiện loại chuyện đó!
Đầu óc Trần Thư thoáng chốc vô cùng thanh tỉnh, tâm niệm vừa động mở ra Thỏ Không Gian ngự thú không gian.
Nhưng mà, nó vừa xuất hiện một cái đầu, sương lạnh màu lam đánh tới, cưỡng ép đông cứng Thỏ Không Gian lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận