Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 396: Làm lớp trưởng, tặng mọi người một phần lễ vật

- Có phải ngươi muốn đầu thai sớm, kiếp sau trở thành hộ khẩu kinh đô, khiến chúng ta ba đời đều không cuốn được ngươi không.
- ...
Trần Thư nghẹn lời:
- Thôi, ta nói đùa thôi.
Dược tề phát nổ khẳng định là không thể dùng loạn, trừ khi là có tình huống đặc thù.
Huống chi trước khi thi đại học hắn có thể trở thành cấp Hắc Thiết, hoàn toàn có thể nghiền ép hung thú bên trong Liệt Dương Sơn Khâu.
Mười ngày, ba người đều tự luyện tập tác chiến, tìm lại sự ăn ý lúc trước.
Thời gian vội vàng trôi qua.
Rất nhanh đã tới mùng 6 tháng 6.
Chẳng những là các trường trung học lớn, thậm chí ngay cả toàn thành phố đều trở nên im lặng.
Là sự kiện lớn hàng năm, người của các tầng lớp trên cả nước đều cực kỳ chú ý.
Nam Giang Nhị Trung, phòng học của lớp huấn luyện đặc biệt.
- Các vị bạn học, bắt đầu từ ngày mai, môn văn hóa của kỳ thi đại học sẽ bắt đầu.
Thẩm Vô Song đi tới trên đài, trầm giọng nói:
- Chỉ nháy mắt, ta đã dạy các ngươi được gần một năm rồi.
Cả lớp trầm mặc, không ngờ lại có một chút cảm giác bi thương của ly biệt.
- Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, lão sư chỉ có thể đi với các ngươi một đoạn này…
Hai mắt mọi người ửng đỏ, tuy Thẩm Vô Song có chút nghiêm khắc, nhưng rất có trách nhiệm với mọi người, có thể coi là lương sư.
- Lão sư…
Cho dù bọn họ đều là Ngự Thú Sư thiên tài, nhưng nói đến cùng, vẫn chỉ là một đám học sinh trung học mà thôi, không thể giỏi khống chế cảm xúc của mình.
Ngay khi mọi người đang đắm chìm trong thương cảm, một thanh âm không hài hòa vang lên.
- Báo cáo!
Trần Thư đang đứng ở ngoài phòng học, trong miệng ngậm một cái bánh bao thịt.
Hình ảnh vốn thương cảm dần dần bị hủy hoại.
- Các vị bạn học! Các vị bạn học.
Trần Thư trực tiếp đi vào phòng học, cắn bánh bao, nói:
- Hiện giờ sắp chia tay, là lớp trưởng, trước giờ không chiếu cố tốt mọi người, hôm nay ta sẽ tặng các vị một phần lễ vật.
Bốp bốp!
Trần Thư vỗ tay, Tạ Tố Nam và Từ Tinh Tinh bước vào, hai người hợp lực nâng năm cái lồng bánh bao.
- Cái này…
Mọi người đều trầm mặc, thế này mẹ kiếp có phải có chút thái quá rồi không.
Ngươi con mẹ nó không ngờ lại tặng bánh bao thịt?
Trần Thư nhếch miệng cười, mở miệng nói:
- Đừng khách khí, đừng khách khí, mỗi người hai cái bánh bao thịt!
Thấy mọi người không hề có động tĩnh, sắc mặt Trần Thư trầm xuống, nói:
- Không nể mặt Trần Thư ta à.
Những lời này vừa được nói ra, mọi người đột nhiên cả kinh, lập tức đứng dậy, bắt đầu lĩnh bánh bao.
Thẩm Vô Song day day trán, chỉ cảm thấy đầu đau không thôi.
Tuy có chút thái quá, nhưng ít ra Trần Thư vẫn có hảo ý, hắn vốn không nên ngăn cản.
Hạ độc trong bánh bao… Đợi đã. . . Không thể sao?
Lúc này, hai mươi người của lớp học đã xếp hàng, theo thứ tự lĩnh hai cái bánh bao thịt.
Đỗ Long lĩnh đầu tiên thậm chí trực tiếp ăn luôn.
- Thôi, cùng lắm thì mọi người đều thành chiến sĩ nôn.
Thẩm Vô Song lắc đầu, không ngăn cản.
Rất nhanh, bánh bao thịt được phân phát xong.
Trần Thư vui vẻ đi lên trước đài, nói:
- Có câu có qua có lại mới toại lòng nhau.
Lời này vừa được nói ra, ánh mắt cả lớp đều đồng loạt trông lại, trong lòng có chút cảm giác không ổn.
Cũng có người đã ăn, vẻ mặt cứng đờ.
Không thể nào?
Nhưng mà, Nam Giang Hãn Phỉ vẫn là Nam Giang Hãn Phỉ, không khiến mọi người thất vọng!
Chỉ thấy hắn ho khan một tiếng, nói:
- Ta đã tặng quà cho mọi người rồi, như vậy có phải các vị cũng nên đáp lại không.
Mẹ kiếp, trúng kế rồi.
- Yên tâm, ta không xoi mói, tài liệu lĩnh chủ, Ngự Thú Chân Châu, dược tề cao cấp, ta đều không chê.
Cả lớp đều ngây đơ, cái gì mà ‘Là lớp trưởng không chiếu cố tốt cho mọi người’, toàn là vô nghĩa.
Ngươi con mẹ nó là mắt thấy sắp tốt nghiệp, muốn gặt hái.
- Cút xuống đi.
Thẩm Vô Song đứng lên, con mẹ nó thái quá quá rồi.
Không ngờ ở ngay trước mặt hắn vơ vét tài sản của cả lớp, còn có vương pháp không? Còn có pháp luật không?
- Không phải, lão sư…
- Hai cái bánh bao thịt đáng giá bao tiền, muốn đổi tài liệu ngự thú? Đi xuống!
Mắt thấy vẻ mặt Thẩm Vô Song trở nên nghiêm khắc, Trần Thư chỉ có thể bất đắc dĩ quay về chỗ ngồi.
Từ Tinh Tinh và Tạ Tố Nam nhìn nhau, cũng chỉ có thể về lại chỗ.
Trên thực tế, Trần Thư ngay cả tiền mua bánh bao cũng không mất.
Bởi vì trường học cho học sinh thi đại học nghỉ, căn tin hấp thêm bánh bao.
Trần Thư dựa vào thân phận quán quân của mình, mặt dày mày dạn lấy đi.
Thao tác giống như thần này khiến hai người vô cùng kính nể.
Đáng tiếc, nếu không bị Thẩm Vô Song ngăn cản, bọn họ đã thành công rồi.
Thẩm Vô Song thấy ba người rời khỏi, thở phào nhẹ nhõm, ngày mai chính là thi đại học, không thể để xảy ra chuyện gì.
Hắn hắng giọng, nói:
- Một năm qua, sự trưởng thành của mỗi người, ta đều nhìn thấy.
Thẩm Vô Song đang muốn nói lời kịch đã chuẩn bị trước, kết quả nhìn thấy tất cả mọi người ở phía dưới đều đang ăn bánh bao thịt, hoàn toàn không có bầu không khí vừa rồi.
- Dẹp đi, không nói nữa, các ngươi tự chuẩn bị.
Vốn muốn cổ vũ sĩ khí một chút, năm lồng bánh bao của Trần Thư đã trực tiếp phá hủy kế hoạch của hắn.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận