Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 233: Chỉ cần có tiền, cấp S cũng có thể bị đập nát (2)

U Ảnh Thú gần như là tung ra kỹ năng cứu mạng theo bản năng.
Cơ thể của nó tỏa ra một thứ ánh sáng màu đen, giống như kiểu dịch chuyển tức thời đến một nơi khác, tránh thoát con Slime ngồi đè lên trong gang tấc.
- Con mẹ nó, ngươi vừa lên đã đánh lén sao?
Trong mắt Lâm Tử Hiên tràn ngập tức giận, hắn ta không ngờ sẽ có người vô liêm sỉ như vậy.
Mặc dù nói sẽ không mắc mưu của đối phương, nhưng thật ra hắn ta vẫn bị mất tập trung.
Trần Thư nhún vai, hoàn toàn không thèm để ý mà nói:
- Đánh lén có vi phạm sao?
Khóe miệng của hiệu trưởng đang đứng ở một bên khẽ run rẩy, nói:
- Đây chính là hạng nhất của lớp chúng ta sao?
Thẩm Vô Song cũng có chút không nói nên lời, gật đầu nói:
- Ngự Thú Sư mà, có thể thắng là được.
- …
Lâm Tử Hiên nhìn con Slime khổng lồ kia, lửa giận trong lòng chuyển thành nghiêm túc và thận trọng.
Chết tiệt, ai truyền tin tình báo lung tung vậy?
Trước khi lên đường, hắn ta đã điều tra các thiên tài của Nam Giang Nhị Trung, đương nhiên trong đó cũng có thông tin về Slime của Trần Thư.
Nhưng thông tin tình báo chỉ nói là vóc dáng hơi to, động tác chậm chạp, không có gì phải sợ.
- Con mẹ nó chứ, cái này mà kêu là vóc dáng hơi to ư?
Lâm Tử Hiên cau mày, thậm chí hắn ta còn lo đối phương ngồi xuống đã đè chết mấtÂu Ảnh Thú của hắn ta luôn.
Gào!
U Ảnh Thú gầm lên một tiếng, thi triển kỹ năng thiên phú Ám Phược. Chỉ thấy từng tia ánh sáng màu đen kéo dài ra, giam Slime tại chỗ giống như một sợi dây xích vậy.
- Chờ chết đi!
Lâm Tử Hiên thấy đã trói được Slime, trong lòng mới dám thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Trên móng vuốt sắc bén củaÂu Ảnh Thú tràn đầy ánh sángÂu ám, nó vung vẩy mấy cái về phía trước.
Những móng vuốt sắc nhọn được tạo thành từ ánh sáng màu đen lập tức rơi xuống cơ thể của con Slime.
- Chủ quan quá!
Hiệu trưởng nhíu mày, lão không ngờ Slime lại không thèm tránh, lực sát thương của kỹ năng này không tầm thường đâu.
Thẩm Vô Song thì lại hoàn toàn không để ý, Trần Thư không đơn giản như vậy đâu.
Khò… khò…
Chỉ thấy Slime thế nhưng nhắm mắt lại, ngay lập tức lâm vào trạng thái ngủ say.
Ầm! Ầm!
Mấy luồng Ám Ảnh Trảo xé rách cơ thể Slime, trong Ám Ảnh Trảo có kèm theo sẵn một số hiệu quả nhất định giúp phá lớp bảo vệ bên ngoài.
Nhưng khả năng phòng thủ thực tế của Slime lúc này quá cao nên cuối cùng chỉ xé được tí da, chảy được chút máu.
Loại thương tích này quá nhẹ, gần như không ảnh hưởng gì đến trận chiến cả.
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng:
- Vật nhỏ! Tới lượt ta!
Chỉ thấy cơ thể Slime hơi di chuyển, phát ra tiếng ngáy chói tai cứ như thể chiếc ô tô đang nhấn ga vậy.
Bùm!
Ám Phược đang trói Slime lập tức bị kéo đứt. Slime điên cuồng lao về phíaÂu Ảnh Thú.
Quả cầu màu vàng giống như ngọn đồi không ngừng lăn lộn, đài thi đấu cũng khẽ rung lên.
- Mau tránh ra!
Trong khoảnh khắc, bốn chân củaÂu Ảnh Thú xuất hiện ánh sángÂu ám, tốc độ tăng vọt.
Nó chạy quanh đài thi đấu, nhờ vào tốc độ di chuyển siêu nhanh mà tạm thời thoát khỏi nguy hiểm.
Lâm Tử Hiên nhẹ nhàng thở ra:
- Cho dù ngươi có to hơn nữa thì cũng không chạy thắng Khế Ước Linh của ta được đâu!
Trần Thư cũng không hành động vội vàng.
Chỉ thấy Slime phồng miệng lên, trực tiếp tung ra kỹ năng kết hợp, chuyển thành chế độ phi hành.
- A, cái này?
Lâm Tử Hiên há hốc miệng, hắn ta ngơ ngác nhìn Slime khổng lồ như thế vậy mà lại có thể bay lên.
U Ảnh Thú cũng tỏ vẻ kinh ngạc. Ngay sau đó, nó lập tức dùng hết sức bình sinh chạy trối chết.
Nhưng Slime không ngừng bay lên trên đỉnh đầu nó, cái bóng do Slime tạo ra tràn đầy áp lực.
Một chạy một đuổi, nó có chạy đằng trời!
- Chết cho ta!
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng. Dựa vào khả năng dự đoán chính xác của mình, hắn trực tiếp khiến Slime rơi xuống.
Bùm!
U Ảnh Thú lập tức bị đè ở dưới người, nó không ngừng giãy dụa nhưng cũng chỉ là phí công vô ích.
Chỉ cần bị Slime đè lên thì trên cơ bản là đã kết thúc rồi.
- Xem ra ngươi không được rồi!
Trần Thư lắc đầu, khiến Slime không ngừng vặn vẹo bờ mông.
Ngay cả trong giấc ngủ, nó vẫn nở nụ cười vui vẻ trên khuôn mặt.
Lâm Tử Hiên tái mét mặt, liên tục điều khiểnÂu Ảnh Thú phóng thích kỹ năng nhưng lại không có bất kỳ tác dụng nào.
Các kỹ năng chủ động củaÂu Ảnh Thú đã bị phong ấn.
Hắn ta nắm chặt hai tay.
Mặc dù hắn ta rất muốn đánh Trần Thư nằm đo đất, nhưng tài nghệ không bằng người thì còn biết làm sao…
- Ta nhận thua…
Lâm Tử Hiên thu hồiÂu Ảnh Thú, chủ động nhận thua.
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng:
- Nam Giang Nhất Trung cũng chỉ có thế này thôi à?
Dáng vẻ đâm bị thóc, chọc bị gạo khiến Lâm Tử Hiên nổi giận, hắn ta nhịn không được mà nói:
- Đừng tưởng Nam Giang Nhất Trung chúng ta không có ai. Chỉ cần ngươi dám đi, ta đảm bảo ngươi đi dọc đi vào, nằm ngang đi ra!
Trần Thư gật đầu một cái.
- À.
Lâm Tử Hiên nhìn ánh mắt khinh thường của những người khác, trong lòng không thể nhẫn nhịn được, buông lời hung ác xong quay người định rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận