Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 694: Rời giường uống thuốc ngủ

- Lão Tạ, thật sự không được, chúng ta không đi học đi! Về nhà sớm nuôi heo!
- ???
Khóe miệng Tạ Tố Nam giật một cái:
- Nuôi heo là không thể nào, đời này cũng không có khả năng nuôi heo!
- Yên tâm đi, ta nói với hiệu trưởng một chút là được, nếu không đồng ý thì để trùng điệp đi ra nói đạo lý một chút!
- ....
Trần Thư và Từ Tinh Tinh liếc nhau, có sao nói vậy, Ái Quang Mang thật sự có chút lực chấn nhiếp.
- Ngươi nói nếu như ba chúng ta chung một trường thì tốt rồi!
Trần Thư thở dài, nói:
- Hoa Hạ học phủ có khó thi như vậy sao? Ta cảm thấy có tay là được!
- Không có cách nào, ta và Tiểu Tinh là người bình thường!
Tạ Tố Nam nhún vai, nói:
- Có điều thật ra có khả năng chuyển tới, trường học đều có danh ngạch chuyển trường!
Trần Thư khẽ giật mình:
- Danh ngạch chuyển trường?
Tạ Tố Nam nói:
- Nếu thành tích càng nổi trội, hơn nữa Hoa Hạ học phủ nguyện ý chọn chúng ta, là có thể chuyển…..
Trần Thư nghe đối phương giải thích, dần dần hiểu rõ.
Bây giờ đại học Ngự Thú không tồn tại trình độ nghiên cứu sinh, muốn đào tạo sâu chỉ có thể chuyển trường, nhưng độ khó khăn có thể lớn hơn so với thi nghiên cứu trước đây.
Tạ Tố Nam lắc đầu nói:
- Tóm lại cái đồ chơi này không phải người bình thường có thể lấy được.
Từ Tinh Tinh thở dài, tràn đầy đồng cảm nói:
- Chính xác là như vậy, ngay cả ta trải qua thiên tân vạn khổ mới đạt được cơ hội này!
- ??
Tạ Tố Nam quay đầu nhìn lại, nói:
- Ngươi có thể chuyển trường?
Từ Tinh Tinh mở miệng giải thích:
- Chỉ là một người được đề cử danh ngạch, yêu cầu cạnh tranh với những người còn lại, hơn nữa phải được Hoa Hạ học phủ tuyển chọn.
- Bà mẹ nó, có phải trong nhà ngươi nện tiền hay không?
- Nói mò cái gì đấy!
Trên đường đi toàn tiếng cười nói, lúc ba người về tới Kinh Đô đã là ban đêm.
- Mười một giờ năm mươi chín phút!
Trần Thư cầm điện thoại thu hình lại, thành công bước vào cổng trường Hoa Hạ học phủ.
- Ta thật đúng là người nắm giữ thời gian!
Trần Thư nhếch miệng cười, chưa trở lại ký túc xá mà đi thẳng tới nơi ở của Liễu Phong.
- Liễu lão sư! Liễu lão sư!
Cốc! Cốc! Cốc!
Trần Thư hơn nửa đêm gõ cửa, trong miệng la hét ồn ào.
- Ngươi mẹ nó là muốn chết phải không?
Liễu Phong nóng nảy rống một tiếng, trực tiếp vọt ra, sử dụng một đá Liễu thị.
Nhưng mà cũng đạp hụt ngoài dự liệu.
Trần Thư sớm có dự đoán, tránh ra trước một bước.
Hắn gãi gãi đầu nói:
- Liễu lão sư, không cần tức giận như vậy…
- Ngươi mẹ nó tìm ta làm gì?
- Không phải ngươi để ta hôm nay nhất định phải trở về sao, ta báo cáo với ngươi!
- ....
Liễu Phong đen mặt, cũng không để ngươi hơn nửa đêm tới tìm ta!
- Hiện tại mới mười hai giờ ngươi đi ngủ? Dưỡng lão à?
- Cút đi!
Liễu Phong dụi dụi mắt, nói:
- Không có chuyện gì khác thì lăn về ký túc xá của ngươi đi!
Mặt mũi Trần Thư tràn đầy nghiêm túc nói:
- Kỳ thật còn có một việc!
- Hử? Chuyện gì?
- Cái kia, ta cảm thấy ngươi nên uống thuốc ngủ…
Ầm!
Thân thể Trần Thư trực tiếp bay ra hơn mười mét, thành công kẹt vẹo cổ trên một cái cây.
- Tiểu tử ngươi thật sự thiếu đánh!
Liễu Phong nói nhỏ, quay người về tới gian phòng.
.....
Sáng ngày thứ hai, trong phòng Trần Thư truyền ra tiếng nổ mạnh bùm bùm.
Hai người Vương Tuyệt và A Lương đều bị đánh thức, đi tới phòng khách.
- Bà mẹ nó, Trần Thư mở máy cày bên trong à?
Hai người liếc nhau, đi tới trước phòng hắn, không ngừng gõ cửa, mạnh mẽ kêu lên.
- Hai người làm gì?
Trần Thư dụi mắt, một bộ nhập nhèm.
- Ngươi mẹ nó ngáy quá lớn tiếng!
A Lương mở miệng nói:
- Đặt cái này ở hai cửa phòng cũng có thể đánh thức người!
- y…Ta bình thường không ngáy to!
Trần Thư mở miệng nói:
- Có thể là ngày hôm qua quá mệt, áp lực tâm lý lớn quá!
- Ngươi còn có áp lực tâm lý?
Hai người quay đầu nhìn lại, bàn về tố chất tâm lý, ai có thể so hơn ngươi được!
- Ngày hôm qua lão Liễu để cho ta trở về, nếu không sẽ hỏa táng ta!
Trần Thư mở miệng nói:
- Ta cảm thấy hắn thật sự có thể làm được…
Hai người gật đầu:
- Điều này cũng đúng…
- Hôm nay có tiết không?
Trần Thư ngồi xuống sô pha, lại bắt đầu xem Makka Pakka đã lâu không xem.
- Mới khai giảng, trước mắt không có tiết.
A Lương mở tủ lạnh ra lấy một hộp cây kem, đồng thời đưa cho hai người một cây, mở miệng nói:
- Có điều hôm nay hình như muốn chọn ban cán bộ, ngươi muốn đi không?
Hiện tại đương nhiên tranh cử ban cán bộ là tốt nhất.
- Đi, lớp ngự thú ba không có ta dẫn dắt, sao có thể cất cánh?
Nửa tiếng sau, ba người kề vai sát cánh đi tới phòng học.
Phòng học vốn ồn ào thoáng cái yên tĩnh trở lại.
- Chúc mừng năm mới mọi người!
Trần Thư nhếch miệng cười, chào hỏi mỗi người.
- Tội phạm ca, chúc mừng năm mới…
Tất cả mọi người đều đáp lại, bây giờ thực lực của Trần Thư đã triệt để chinh phục bọn hắn.
- Kỳ thật có chút không tốt…
Trần Thư thở dài, lẩm bẩm:
- Ăn tết ta cũng không thu được một cái tiền lì xì, đau lòng!
- ??
Bạn cần đăng nhập để bình luận