Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 519: Đừng cãi nhau nữa, mọi người đều nát như nhau (2)

- Tôi có thể đảm bảo rằng không có một giọt nước tiểu nào trong chất kích thích…ờm… không có chất kích thích nào trong nước tiểu!
Tần Thiên gãi đầu, nhất thời có chút khó đưa ra quyết định.
Trước mắt xem ra, khả năng là Trần Thư gian lận.
Nhưng chưa từng nghe nói về bất kỳ loại thuốc ma thuật nào có thể ảnh hưởng đến độ phục tùng của Khế Ước Linh khác cả.
Mà phạm vi ảnh hưởng rộng như vậy, chừng mấy trăm con.
Sự ra đời của loại thần dược này hẳn là cực kỳ hiếm, đến lão cũng không nỡ dùng.
Bây giờ Trần Thư bỏ hết cả tiền vốn của mình, chỉ vì một kỳ thi tân sinh?
Đây không phải là có bệnh nặng sao?
Lão không cách nào xác định Trần Thư đã gian lận, nhưng lão cần xoa dịu cảm xúc của những học sinh còn lại, mọi chuyện không dễ làm rồi.
Lâu sau, Tần Thiên lên tiếng:
- Thành tích sau của Trần Thư tạm thời không có giá trị! Chỉ tính các trận trước!
Chốc lát, cơn giận của mọi người lắng xuống.
Trần Thư cũng không có ý kiến gì, ngay từ đầu hắn đã loại bỏ hai Khế Ước Linh cấp SS.
Một màn trình diễn xuất sắc như vậy, vị trí đầu tiên chắc chắn là hắn rồi.
【 Nhận được phần thưởng: Bạo Tạc Dược Tề3, Tử Vong Dược Tề2, Ẩn Thân Dược Tề*1 】
Hệ thống trực tiếp phát ra một gói quà dược tề to, hiển nhiên nhận định hắn đứng nhất.
- Hiệu trưởng, còn thứ hạng của chúng ta thì sao?
Vào lúc này, có người hỏi.
Thành tích sau đó của Trần Thư không được tính, nhưng bọn họ đều bị loại rồi, cũng không biểu hiện ra thực lực của họ, thứ hạng cụ thể cũng không dễ dàng xếp hạng.
- Đúng vậy, ta nghĩ mình có thể lọt vào top 10!
- Ta chắc chắn là hạng hai!
Người bên dưới lại cãi nhau, top 100 được khen thưởng, tự nhiên phải tranh luận.
- Các bạn, đừng cãi nhau nữa!
Trần Thư xua tay an ủi:
- Mọi người đều nát như nhau, không có gì phải cãi nhau cả!
- ...
Những người bên dưới im lặng một lúc, trừng mắt nhìn.
Con hàng này thật sự rất có khả năng kéo thù hận!
- Được rồi!
Tần Thiên cầm lấy micro nói:
- Các robot ở trên sẽ ghi điểm, ban đầu mọi người đều có biểu hiện chiến đấu.
Trước khi đại tiện quái thú mở màn đánh đội, các tân sinh đã chiến đấu rồi.
Bây giờ chỉ cần xóa hồ sơ của cuộc hỗn chiến, vẫn giữ sự công bằng.
Về phần Vu Dịch và Phương Khinh Trần thì có chút khó chịu, trận trước bọn họ bị đánh dữ dội, cũng không có thành tích gì nổi bật.
Tần Thiên lại nói:
- Buổi khai giảng hôm nay kết thúc, buổi chiều đầu tiên các học sinh sẽ tập trung ở khán phòng, sẽ chọn đạo sư cho các em!
Các tân sinh trên sân lần lượt rời đi.
Lễ khai giảng kỳ quặc nhất mọi thời đại đã kết thúc!
Trần Thư vẫn bình tĩnh, nhảy xuống, đồng thời thu hai con Khế Ước Linh về.
Ánh mắt Vương Tuyệt lộ vẻ ngưỡng mộ, nói:
- Tội phạm ca, ngươi dám gian lận trong thi cử, đỉnh!
Trần Thư nhún vai, cái này gọi là hack được không, là hai chuyện hoàn toàn khác nhau!
- Nói thật đấy, gian lận vẫn là không tốt.
A Lương nghiêng người, đắc ý nói:
- Ta nghĩ chúng ta cần phải thành thật, trên đời này có quá nhiều lừa gạt!
- Nếu tất cả mọi người đều ở đây để nói dối, thì hơi ấm trên thế gian này ở đâu đây?
Trần Thư nhướng mày, ôn tồn nói:
- Lúc về ta cho ngươi một lọ thuốc!
A Lương vẻ mặt sửng sốt, lập tức bình tĩnh nói:
- Ta nghĩ thỉnh thoảng có chút gian dối, lời nói dối thiện ý, không quá đáng chút nào!
- Mà này, khi nào thì đưa dược tề cho ta?
- …
Trần Thư và Vương Tuyết liếc nhìn một cách khinh thường, muốn có dược tề thì cứ nói, vậy mà lại chơi chiêu này!
Liễu Phong đột nhiên đi tới, ẩn ý nói:
- Trần Thư, chiều nay phải chọn đạo sư!
Trần Thư nhíu mày, trong mắt có chút khó xử.
- Lão sư, ngươi cũng biết, kỳ thi nhập học ta biểu hiện rất tốt, cả hai thần kỹ 【 Cự Đại Hoá 】 và 【 Phân Thân 】 đều đã lộ diện rồi. Cộng thêm thực lực của Hắc Thiết Cấp, về cơ bản các đạo sư đều muốn chọn ta.
- Ta thực sự không cách nào lựa chọn được!
Vẻ mặt Liễu Phong bình tĩnh, trực tiếp khóa chặt huyết mạch của Trần Thư, nói:
- Một trăm học phần!
Trong mắt A Lương và Vương Tuyệt đều có sự ngưỡng mộ.
Mẹ nó chọn giáo sư làm đạo sư, lại còn được cầm tiền, thế đạo gì thế này?
- Lúc đầu không phải nói rõ là mười triệu sao…
Trần Thư có chút bất mãn mà lẩm bẩm.
Cả A Lượng và Vương Tuyệt đều lộ vẻ kinh ngạc, ngươi mẹ nó còn không biết đủ?
Một trăm tín chỉ tương đương với một ngàn vạn Hoa Hạ tệ, nhưng trên thực tế, không ai ngu ngốc đổi thành tiền.
- Mười triệu?! Ngươi thật sự coi ta là oan đại đầu à?
Khoá miệng Lưu Phong giật giật, là một giáo sư Hoàng Kim Cấp, hắn không chỉ có thực lực mà còn có kinh nghiệm giảng dạy phong phú.
Bây giờ trả tiền xong, bên kia không chọn hắn?
Trần Thư xua tay nói:
- Buổi chiều xem đã, ta chuẩn bị tổ chức một buổi đấu giá, bán mình đi…
Ba người Liễu Phong nghẹn họng nhìn trân trối, trong lúc nhất thời bị thao tác cợt nhả của Trần Thư làm cho không biết làm sao.
Bán mình? Cách này mẹ nó lớn thật!
- Ba trăm học phần! Giới hạn của ta!
Liễu Phong lớn tiếng nói, lựa chọn lui bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận