Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 978: Không có tình cảm, tất cả đều là quảng cáo

Trần Thanh Hải giật giật khóe miệng. Hắn ta đã từng gặp người không hợp thói thường rồi, thế nhưng lại chưa từng nhìn thấy người nào không hợp thói thường đến mức như vậy.
Suốt cả nửa tiếng đồng hồ, miệng hắn lại chưa từng dừng lạ dù chỉ là một giây, cả một quá trình đều đang quảng cáo cả…
- Được rồi, bây giờ kết thúc phỏng vấn!
Trần Thanh Hải vuốt vuốt huyết thái dương. Những công ty này cũng vô lý hết mức.
Thật đúng là một người dám mời, một kẻ dám nhận!
- Không phải, đại lão, ta còn chưa có đọc xong mà!
Trần Thư quơ quơ một xấp giấy còn lại trong tay rồi nói:
- Lại cho ta thêm hai giờ nữa là được rồi!
Ầm!
Vừa mới dứt lời, Trần Thanh Hải quả quyết tung một cước đá bay hắn đi.
- Chuẩn bị kết thúc đi!
Hắn ta phủi tay, nhìn về phía người chủ trì, đồng thời bảo nhân viên mở phát sóng trực tiếp hiện trường ra lại.
Người chủ trì gật gật đầu, bình thường tố chất nghề nghiệp cũng không tệ, thế nên trên mặt nàng ta vẫn treo nụ cười mà nói:
- Vừa rồi có lẽ tín hiệu có hơi không tốt, tạm thời tắt phát sóng trực tiếp một chút!
Lúc này, mắt thấy Trần Thư lại hấp tấp muốn chạy tới, sắc mặt của nàng ta mới chấn động rồi vội vàng nói:
- Thi đấu Ngự Thú toàn quốc lần này kết thúc mỹ mãn! Cảm ơn mọi người!
Khán giả ở hiện trường đều giật giật khóe miệng. Đây chỉ sợ là tiết mục hạ màn qua loa nhất từ trước tới nay.
Vẻ mặt Trần Thư cứng đờ lại, chỉ thấy toàn bộ mỗi một thiết bị phát sóng ở xung quanh đều bị đóng lại hết.
- Không!
Hắn nắm chặt lấy tờ quảng cáo ở trong tay mà ngửa đầu hô to, một bộ dạng cực kỳ bi thương.
- …
Mọi người đi ngang qua đều trố mắt ngoác mồm mà nhìn hắn, thật sự là có chút không kềm chế được.
- Được rồi! Được rồi mà!
Liễu Phong trực tiếp cưỡng ép mà xách hắn rời đi. Mẹ nó chứ, đây không phải hoàn toàn là phát bệnh rồi đó chứ?
Mười phút đồng hồ sau đó, một đoàn người đi lại trên con đường nhỏ của hòn đảo, chuẩn bị tiến về Thiên Kiêu Thạch Bi ở phía Bắc của hòn đảo.
- Tiểu tử ngươi muốn chết à?
Trong mắt Liễu Phong có ý cười, nhưng trong miệng thì lại quát lớn:
- Hơn mười một tỷ người khắp toàn quốc đều đang tập trung xem kia kia, trong thời khắc thế này mà ngươi lại còn muốn quảng cáo sao?
- Ta sai rồi!
Trần Thư rủ xuống đầu, trong mắt tràn ngập hối hận.
- Bây giờ biết sai rồi sao?
Liễu Phong trừng mắt liếc hắn một cái, hắn ta nói:
- Sau này nhất định phải chú ý hơn nữa!
Trần Thư gật đầu nói:
- Sớm biết nhiệt độ cao như vậy, hẳn là ta phải kiếm chút tiền phí quảng cáo mới đúng…
- ?
Đám người Phương Tư quay đầu trông lại. Ngay trước mặt Liễu Man Tử mà ngươi lại còn nhây như thế, tiểu tử ngươi bây giờ đúng là không sợ chết mà!
- Đây chính là thái độ hối lỗi của ngươi đấy sao?
Quả nhiên, vẻ mặt Liễu Phong trở nên hung ác, vô cùng nghiêm khắc mà nói:
- Ý của ta là, lần sau nhất định phải nhớ kỹ… phải quảng cáo cho cửa hàng bán hủ tro cốt cho ta nữa.
- ?
Những người còn lại đều trố mắt ngoác mồm. Đúng thật không hổ là hai ngươi, chẳng trách lại là thầy trò…
Một đoàn người đi thẳng tới phía dưới Thiên Kiêu Thạch Bi.
- Đây là muốn lưu lại tiếng thơm muôn đời đấy à?
Trần Thư nhìn về phía tấm bia đá lớn tầm trăm mét ở đằng trước kia, trong mắt có một chút xúc động.
- Cái từ này không thích hợp với ngươi! Muôn đời quá ít rồi!
Liễu Phong vô cùng nghiêm túc mà nói:
- Ta cảm thấy vạn năm càng thích hợp hơn một chút đó!
- Đồng ý!
Những người còn lại đều tán đồng mà gật gật đầu.
A Lương mở miệng nói:
- Trần Bì, thật ra ngươi có khắc danh tự thì mọi người đều có thể nhớ kỹ về ngươi!
Trần Thư có thực lực cường đại, Khế Ước Linh thì lại hết sức kỳ hoa.
Chủ yếu nhất là dựa vào một loạt những chuyện vô lý mà hắn đã làm ra, tùy tiện chọn một cái thôi cũng đều có thể nổi danh toàn quốc đấy.
Bây giờ nhiệt độ của hắn đã không đơn thuần là xưa nay chưa từng có nữa, đoán chừng trong tương lai cũng chẳng có ai như vậy cả.
- Cũng có đạo lý!
Trần Thư sờ sờ cằm, nghiêm túc nói:
- Vừa hay có một công ty bệnh vảy nến muốn hợp tác với ta, nếu không chuyển nhượng cơ hội đi vậy?
- ?
Tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn sang. Mẹ nó ngươi thật đúng là cả gan mà!
- Vậy chắc chắn ta sẽ hoả táng ngươi!
Liễu Phong mặt mũi tràn đầy vẻ nghiêm túc mà nói:
- Ngươi xem đây là cột điện dán bảng quảng cáo rồi đúng không?
Trên tấm bia đá đều tên của những thiên kiêu trong những thời đại, nhìn ra toàn cầu đều có đại nhân vật nổi tiếng cả.
Tiểu tử ngươi lại đột nhiên yêu cầu một số tiền lớn làm ra cái “Bệnh vảy nến” gì đó, e rằng chỉ trong thoáng chốc là đã có thể khiến cho toàn cầu bàn tán sôi nổi rồi…
- Nếu ngươi mà dám làm như thế thì ta sẽ trực tiếp hủy diệt nhân đạo của ngươi ngay!
Xa xa, một giọng nói bình tĩnh truyền đến.
Mọi người quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một con Khế Ước Linh Vương Cấp đang chạy nhanh đến.
Trần Thanh Hải mở miệng nói:
- Mẹ nó chứ, ta vừa mới đến thôi là đã nghe thấy tên tiểu tử ngươi lại muốn đi kiếm chuyện rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận