Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1512: Khế ước linh mới xuất hiện

Nam tử cưỡi một con đại ưng hắc sắc hai con ngươi tối đen, trên lợi trảo vẫn lưu lại vết máu, lộ ra vẻ vô cùng hung lệ..
- Tội phạm Nam Giang Trần Thư… Không nghĩ tới có thể gặp được loại việc này…
Hắn ta sờ dây chuyền màu trắng được làm bằng răng thú, trong mắt tràn ngập vẻ tham lam.
Thời điểm Trần Thư đột phá, liên minh quốc tế đã có hành động, lập tức ban bố treo thưởng nhiệm vụ.
Số tiền thưởng lên tới năm mươi tỷ! Đã là giá trị của Vương cấp tội phạm rồi!
Trừ Vương cấp Ngự Thú sư hắn ta ra, không ít hoàng kim Ngự Thú sư ào ào chạy tới, muốn kiếm một chén canh.
Bọn hắn đều hiểu bản thân không phải là đối thủ của Trần Thư, nhưng đợi lát nữa sẽ xuất hiện vây giết chi chiến, thế cục tương đối hỗn loạn, vạn nhất thu được lợi ích may mắn gì thì sao?
...
- Linh khí càng ngày càng đậm…
Mọi người nhìn phía tinh thần cự nhân trên vai Trần Thư, chỉ thấy xung quanh thân thể hắn sương trắng trở nên càng nồng nặc.
- Dường như có gì đó là lạ…
Phù Ninh nhíu mày, nói:
- Lão tạp, ngươi phát giác được không?
- Có chút vấn đề…
Tạp Kha gật gật đầu, nói:
- Hắn đột phá cần linh khí, dường như không phải tới từ thiên địa, mà là bản thân…
Theo lý mà nói, Ngự Thú sư tu luyện đều là hấp thu thiên địa linh khí hóa thành ngự thú lực, thời điểm đột phá cần lượng linh khí to lớn.
Nhưng bây giờ, Trần Thư không hấp thu chút thiên địa linh khí nào, giống như bản thân là một linh khí chế tạo cơ hội.
- Thật là quỷ dị không hợp thói thường tí nào!
Một tên Vương cấp khác cũng không hiểu phương thức đột phá của Trần Thư.
Một màn trước mắt đủ để đánh vỡ bất kỳ nhận thức gì của linh khí học gia, chưa từng gặp qua nhân loại có thể tự mình sản xuất linh khí?
Thời gian dần trôi qua.
Bốn phía Trần Thư đã có mấy chục người vây quanh, hơn nữa chí ít đều là Hoàng Kim cấp Ngự Thú sư.
Bọn họ chạy tới không phải để rút ngắn khoảng cách chứng kiến, mà là muốn trước tiên tham gia bắt bớ, có thể phân chia năm mươi tỷ tiền truy nã.
- Hả? Đột phá sắp kết thúc rồi…
Mễ Côn tự mình lẩm bẩm, hắn phát giác được tinh thần cự nhân không có sát cơ, hơi lớn mật một chút.
Trên thực tế, Thỏ Không Gian muốn xuất thủ, thế nhưng nghe theo lời chủ nhân, hiểu rõ đạo lý chém tận giết tuyệt.
Nhưng bốn phía Ngự Thú sư quá nhiều.
Nếu là treo lên tới, cho dù có thể thắng lợi, e rằng sẽ hao hết toàn bộ sức mạnh của Tinh Không di tích, đến lúc đó toàn bộ di tích đều sẽ sụp đổ…
Oanh!
Một đạo khủng bố oanh minh xuất hiện, linh khí sương trắng bốn phía Trần Thư nháy mắt bị cưỡng ép hấp thu, hóa thành ngự thú lực trong cơ thể hắn.
Mà bản thân hắn, bỗng nhiên mở hai mắt ra, vô luận là tinh thần hoặc là trạng thái thân thể, đều nhảy vọt đến một cảnh giới toàn mới.
- Hoàng Kim cấp…
Trần Thư nắm chặt song quyền, tố chất thân thể của mình nháy mắt vượt qua một cái đại giai tầng.
Cộng thêm ngày trước hắn cường hóa thân thể, e rằng vật lộn một hoàng kim tam tinh cũng không có một chút vấn đề.
- Hả?
Trần Thư ngơ ngác, liếc mắt nhìn thấy đám người chung quanh.
Bọn hắn hai mắt bốc lên quang mang, giống như đàn sói vây quanh, bất cứ lúc nào cũng có thể nhào lên xé nát hắn.
Hắn thoáng chốc nhìn thấy tinh thần cự nhân dưới chân, nháy mắt hiểu tới.
- Thỏ mập rõ ràng đã giấu diếm ta?
Trần Thư lẩm bẩm một tiếng, nháy mắt nhận lấy chưởng khống quyền của tinh thần cự nhân .
Hắn có thể phát giác được tinh thần di tích xa xôi, lực lượng không ngừng bị tiêu hao, rõ ràng sự xuất hiện của tinh thần cự nhân phải trả giá.
- Tiến hóa thật tốt cho ta thêm sức lực!
Trần Thư bây giờ đã đột phá đến Hoàng Kim cấp, phản hồi lực lượng nháy mắt truyền tới ba khế ước linh trên mình.
Bọn chúng đều nhắm hai mắt lại, chính thức bắt đầu đột phá cùng tiến hóa.
- Dường như cùng đột phá ngày trước có chút không giống nhau…
Trần Thư sờ cằm, kiên nhẫn chờ đợi khế ước linh tiến hóa hoàn thành.
Ngay lúc này, không gian bên cạnh Trần Thư bỗng nhiên phá vỡ, bên trong xuất hiện quang mang trong suốt, tản ra khí tức Hoàng Kim cấp.
- Khế ước linh mới?
Trong mắt Trần Thư tràn ngập chờ mong, thậm chí đặc biệt tiến tới không gian miệng, muốn nhìn sớm một chút, đáng tiếc quang mang quanh quẩn, hắn cũng nhìn không thấu.
Hiện tại hắn có loại cảm giác, chính mình dường như phụ thân ở ngoài phòng bệnh cả…
Đúng lúc này, điện thoại của Trần Thư vang lên.
- Hả? Liễu lão sư?
Trần Thư không chút do dự, nhận nghe điện thoại.
Thanh âm lo lắng của Liễu Phong truyền đến:
- Trần Bì, ngươi bị thương không?
Trong lòng Trần Thư ấm áp, Liễu Phong trước tiên không phải trách móc nặng nề, mà là quan tâm sự an nguy của hắn ta.
- Lão sư, ta không sao, đoán chừng là người khác
- Ngươi đừng kích động…
Trong lòng Liễu Phong nhẹ nhàng thở ra, vội vàng nói:
- Chúng ta đang chạy đến, tất cả vẫn có khả năng cứu vãn!
- Lão sư, không cần thiết vãn hồi, ta không làm sai chuyện gì cả…
Trần Thư mở miệng nói:
- Chờ sự tình kết thúc, ta giải thích với ngài…
Bạn cần đăng nhập để bình luận