Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1312: Hắc Ám Dược Tề cấp Tông Sư (2)

Ánh nắng ban mai chiếu vào, cảnh một người và ba con Khế Ước Linh trông hài hòa vô cùng.
Ánh mắt Trần Thư đầy vẻ suy tư, hắn lẩm bẩm.
- Tài liệu Lãnh Chúa trị giá một tỷ, giá trị của hung thú biến dị cũng là một tỷ, lại còn phải chia cho Tiểu Tinh một phần, coognj thêm giá trị của Hỏa Long Vương nữa.
Hắn dự đoán những gì mà mình sẽ thu hoạch được, chuẩn bị mua một lượng tài nguyên lớn.
Khi hắn đang suy nghĩ thì tiếng chuông điện thoại tự dưng reo lên.
- Alo, Kiều Nguyệt học tỷ sao?
- Trần Bì, ngươi có đang ở ký túc xá không? Hôm nay cần họp lớp, tiện thể bàn về chuyện tốt nghiệp nữa, ngươi có thời gian đến không?
Bây giờ, với năng lực và thiên phú của Trần Thư thì không cần phải đi học gì nữa, có thể nói hắn là người tự do nhất cả học phủ.
- Không thành vấn đề, ta đang rảnh đến mức đau cả bụng đây, đến ngay đây.
Trần Thư chuẩn bị một chút rồi rời đi một cách rất hào hứng.
Tòa nhà Ngự Thú 1, phòng học 503.
Hơn hai mươi con người của lớp Ngự Thứ 3 năm 4 đã lần lượt vào chỗ ngồi rồi, trông họ đều rất vui vẻ, thảo luận về những sự kiện hung thú, bài khảo hạch tốt nghiệp và nhiều chuyện khác.
Lúc này, sự kiện hung thú vừa mới kết thúc, rất nhiều người đều ở trong học phủ. Không chỉ có lớp bọn họ, những lớp khác cũng đều nhân cơ hội này để mở buổi họp lớp.
Khi mọi người đang bàn tán hăng say thì có một giọng nói truyền đến.
- Chào các vị nhé.
Một cậu nam sinh mặc một chiếc áo phông trắng đi vào, trên mặt hắn là một nụ cười tươi rói.
Ngay lập tức, cả phòng học trở nên yên lặng, sau đó, mọi người đều lần lượt trả lời lại.
- Chào Tội phạm ca.
- Chào Thư ca.
Bây giờ Trần Thư đã là một truyền kỳ rồi, có không ít người nhìn hắn với ánh mắt ngưỡng mộ.
Có thể học cùng lớp với một nhân vật như vậy, đây chắc chắn là một lợi thế sau này.
Trần Thư gật đầu, hắn thầm thở dài một cái.
Bây giờ có danh tiếng rồi, không còn ai dám chọc vào hắn nữa rồi, làm hắn có hơi không quen.
- Bị thế lực hắc ám làm mòn ý chí nhanh thế.
Hắn tự nói rồi về lại vị trí của mình.
- ...
Mọi người đều không nói gì, bây giờ đừng nói là một đám học sinh, dù có là cường giả nổi danh một phương cũng sẽ cố gắng giữ mối giao hảo với Trần Thư.
Mọi người đều là người bình thường, có bị mắc bệnh gì về thần kinh đâu mà động vào Trần Thư chứ…
- Lão Tạ, lâu lắm rồi không gặp.
Trần Thư ngồi vào chỗ ngồi, hắn quay sang nhìn Tạ Phong Ngữ, Giang Mặc và Tô Duy Vận một cái.
Đó chính là nhóm ba người Nam Thương trong cuộc Thi đấu Ngự Thú cấp tỉnh.
- Lâu lắm rồi không gặp.
Trông biểu cảm của Tạ Phong Ngữ rất phức tạp, hắn ta nhìn chằm chằm Trần Thư.
Tự dưng, hắn ta thấy đối phương có hơi lạ lẫm.
Bọn họ bây giờ học năm bốn rồi, nhưng ba người kia vẫn là Hắc Thiết Tam Tinh, đây mới là tốc độ phát triển bình thường của một sinh viên.
Ban đầu hai bên đều có sức mạnh ngang bằng nhau, thế nhưng mới ba năm trôi qua, bọn họ đã không nhìn thấy được bóng lưng của Trần Thư nữa.
- Cố lên nhé.
Trần Thư mỉm cười, gác tay lên vai Tạ Phong Ngữ, nói.
- Sau này câu lạc bộ túi phân Urea phải nhờ mọi người đấy.
- Bọn ta chỉ mang danh thôi.
Ba người họ cười, bọn họ đã là nhân vật cấp nguyên lão trong câu lạc bộ túi phân Urea rồi, thế nhưng thực lực thì không phải là mạnh lắm.
Trần Thư cười đầy ý vị.
- Mang danh thôi cũng có ích mà, quan hệ chính là tài nguyên mà.
Ba người họ hơi kinh ngạc, câu lạc bộ túi phân urea chỉ có thể đem lại danh tiếng cho hắn thôi, thực ra chẳng có tác dụng gì. Vì hắn cũng không cần cố gắng kết giao với những người khác.
Thế nhưng với Ngự Thú Sư bình thường thì đây là một kênh quan trọng để có thể giao lưu đấy.
Cho dù là thành lập Ngự Thú Đoàn hay là làm kinh doanh về Ngự Thú thì đây đều là một sự giúp đỡ không hề nhỏ.
- Các bạn học!
Đúng lúc này, Kiều Nguyệt mặc một bộ váy dài màu vàng nhạt đi tới.
Mặc dù nàng ta là chủ nhiệm lớp nhưng thật ra cũng không gặp các học sinh được nhiều.
Văn hóa trường đại học đa số đều như vậy, lại càng không cần nói đến đại học Ngự Thú chú trọng thực chiến.
- Thoáng cái đã trôi qua ba năm rồi.
Trong mắt Kiều Nguyệt là vẻ cảm khái, nói:
- Tháng sáu năm sau, các ngươi có thể chính thức rời khỏi trường, bước lên hành trình mới của cuốc sống.
- Suốt thời gian dài như vậy, ta đã theo dõi sự trưởng thành của tất cả mọi người và ghi lại chúng.
Kiều Nguyệt di chuyển con chuột, chỉ thấy trên màn hình xuất hiện một bảng tính, trên đó ghi lại sự thay đổi của mỗi một người.
Từ lúc bắt đầu là Ngự Thú cơ sở đến bây giờ là Hắc Thiết Nhị Tinh, Tam Tinh, thậm chí là Bạch Ngân Cấp.
Trong đó bắt mắt nhất là Trần Thư, ngay từ bước đầu tiên đã là Hắc Thiết Nhất Tinh cho đến hiện giờ đã là Bạch Ngân Tam Tinh, có thể nói là dẫn trước rất xa.
Những người còn lại đương nhiên không biến thái như hắn nhưng cũng đạt được bước phát triển rõ ràng.
Mà đẳng cấp Ngự Thú thật ra chỉ là một phần, kiến thức lý thuyết, kinh nghiệm chiến đấu đều có những thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận