Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1449: Bọn hắn dường như cảm nhận được niềm vui của tội phạm…

Tinh hải vốn dĩ đang yên lặng xuất hiện chấn động, từng sợi tinh quang xuất hiện, bao phủ trên người đám người A Lương.
Di tích yên lặng lại lần nữa mở ra!
- Đừng chống cự!
Trần Thư trầm giọng nói:
- Hiện tại đang truyền tống, lập tức sẽ tiến về phía cửa ải của các ngươi.
Vì để cho bốn người đạt được sự gia tăng lớn nhất, hắn suy nghĩ bốn, năm tiếng cuối cùng mới quyết định cửa ải.
Đầu tiên là không thể tiến hành chống lại loại hình, bằng không tất nhiên sẽ có một người không chiếm được phần thưởng.
Trong nháy mắt, thân thể bốn người biến mất không thấy gì nữa.
Tay phải Trần Thư vung lên, phía trước xuất hiện bốn màn sáng, có thể nhìn thấy cửa ải của mỗi người.
Sức chiến đấu của A Lương gần với hắn, đương nhiên là an bài cho hắn chiến đấu cửa ải loại hình.
Tiểu Tinh sở trường tốc độ, cửa ải mở ra thuộc loại lánh nạn.
Mà sở trường của Trùng Diệp Tạ Tố Nam là điều tra, loại cửa ải là tìm kiếm.
Về phần Vương Tuyệt…
- Lão Vương à, ca cố gắng hết sức rồi…
Trần Thư thở dài, con hàng này chủ khế ước linh là Không Gian Điểu, loại trừ có thể giả bộ thì không làm được bất cứ thứ gì.
Hắn gần như đã xem qua tất cả cửa ải của di tích, thật sự không tìm được cửa ải nào Vương Tuyệt có thể thoải mái thông qua.
- Nhất định phải thắng…
Lúc này Vương Tuyệt dấn thân vào trong cửa ải, bên cạnh có một hung thú, mà trước mắt cũng ngưng tụ thành một con hung thú.
Nhiệm vụ của hắn ta là phụ trợ chiến đấu, trợ giúp hung thú phía bên mình giành được thắng lợi.
Mặc dù phần thưởng không lớn, nhưng ít ra tương đối nhẹ nhõm.
Gần như cùng lúc, cửa ải của bốn người đồng thời mở ra.
- Đáng tiếc, ta không thể tham gia…
Trần Thư nằm ở trên tinh hải, giống như người đứng xem, chỉ có thể nhìn bọn hắn tham gia.
Nhưng mà Thỏ Không Gian mỗi phút mỗi giây đều có thể đạt được tinh quang tăng phúc, tốc độ trưởng thành ngược lại so người tham gia còn nhanh hơn.
Nếu là người thừa kế còn không bằng người tham gia di tích, đó mới gọi không có thiên lý…
Ngay lúc này, tinh đoàn xuất hiện ở bên cạnh Trần Thư.
- Tiểu Lan, sao thế?
Trần Thư nhíu mày, mặc dù tinh đoàn không có mắt, nhưng hắn lại có thể phát giác được u oán trong ánh mắt.
Tinh đoàn nhìn bốn màn sáng trước mắt, sâu kín nói:
- Ngươi rõ ràng có thể trực tiếp cho bọn hắn tinh thần lực, nhưng vẫn đi đến bước này…
- ...
Trần Thư nhún vai, hoàn toàn không để ý, di tích của hắn thì do hắn làm chủ…
- Có ăn thịt nướng không?
- ...
Thời gian thoáng chốc trôi qua, rất nhanh đã tới tháng sáu.
Lại một mùa tốt nghiệp đến…
Trên tinh hải, trong mắt đám người A Lương tràn ngập hưng phấn, lần đầu tiên cảm thấy di tích chẳng qua cũng chỉ có vậy mà thôi…
- Có thể kết toán rồi.
Trần Thư tự nói một tiếng, lập tức ra mệnh lệnh.
Chỉ thấy tinh hải chấn động, tinh quang chói mắt rủ xuống trên người đám người A Lương.
Tinh thần lực bọn hắn góp nhặt có thể trực tiếp đổi thành bất kỳ thuộc tính nào.
Tất nhiên, số lượng cụ thể căn cứ thuộc tính chủng loại cùng cá nhân thực lực mà định ra.
Đám người A Lương đều chỉ là Bạch Ngân cấp, đương lên tăng lên to lớn, có thể nói là hoàn thành một tiểu biến chất.
- Thoải mái quá.
Bốn người vô cùng hưng phấn, thuộc tính khế ước linh của mình được tăng vọt.
Từ Tinh Tinh tự lẩm bẩm:
- Thì ra đây chính là cảm giác gian lận ư…
Ba người khác vội vàng gật đầu, bọn hắn dường như đã cảm nhận được niềm vui của tội phạm…
Một lúc sau, tinh quang tiêu tán không thấy gì, sự cường hóa của bốn người đã hoàn thành.
Trần Thư mở miệng hỏi:
- Cảm giác thế nào?
- Coi như không tệ!
A Lương nhếch mép cười một tiếng, nói:
- Lần tiếp theo chừng nào bắt đầu?
- Thời điểm này của năm sau.
Trần Thư mở miệng nói:
- Chỉ cần thực lực của các ngươi không vượt qua hoàng kim nhất tinh, hàng năm đều có thể tới.
Danh ngạch năm thứ hai là hai mươi, có thể nói là cực kỳ giàu có.
Hắn mở miệng nói:
- Đi, lập tức phải chuẩn bị chuyện tốt nghiệp rồi.
Một giây sau, bên cạnh hắn xuất hiện một cửa vào, cất bước đi ra ngoài.
Đám người A Lương lưu luyến nhìn tinh hải, đồng thời rời khỏi di tích.
Trần Thư mở miệng hỏi:
- Các ngươi còn có chuyện gì nữa không? Ta muốn trở về học phủ.
- Không có, chúng ta cũng đang bận làm bài kiểm tra tốt nghiệp.
- Vậy trước tiên trở về thôi.
Năm người ngồi lên Slime, đi thẳng đến kinh đô phương bắc.
Vương Tuyệt mở miệng hỏi:
- Trần Bì, sao người không dùng con thỏ kia trực tiếp thuấn di đi qua?
- Đại ca, cái này mẹ nó là phương nam! Tương đương với vượt ngang hơn phân nửa Hoa quốc.
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, nói:
- Ta chỉ là một Bạch Ngân cấp…
Nếu như chỉ có một mình hắn một, quả thực có thể dùng Thỏ Không Gian gấp rút lên đường, nhưng năm người thì không được.
Thời gian xế chiều ngày hôm đó.
- Sắp đến rồi!
Trần Thư ngắm nhìn xa xa, mơ hồ có thể nhìn thấy cửa chính của học phủ.
Bây giờ trên đầu Tiểu Hoàng chỉ còn lại có bốn người bọn họ, Tạ Tố Nam về tới trường học của mình trước rồi.
Ngay lúc này, Trần Thư thần sắc hơi động, để Slime thả ra thần kỹ 【 Cự đại hóa].
Trong chốc lát, một viên cầu khổng lồ gần hai trăm mét xuất hiện, mang theo cảm giác áp bách chết tiệt tới gần học phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận