Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1140: Muốn quà gặp mặt gì (2)

- Người của vương quốc Bất Hủ các ngươi chết bất đắc kỳ tử là chuyện bình thường.
- Ngươi!
Nữ tử cao quý tới từ vương quốc Bất Hủ mang vẻ mặt lạnh lẽo.
- Được rồi!
Nam tử Liên minh Tự Do quát lên bảo hai người dừng lại:
- Có thể vẫn đang ở trên đường, chờ một chút.
Hắn ta nhìn nữ tử kia, cho một ánh mắt ra hiệu nàng ta đừng xung đột nữa.
Nữ tử gật đầu, cưỡng ép nuốt cơn giận này xuống.
Tuyết Quốc được xưng là dân tộc chiến đấu, tính cách luôn nóng nảy, nói là làm.
Hơn nữa bây giờ đang trực tiếp toàn cầu, như thế không phải là làm trò cười ư?
Mấu chốt là đối phương là Vương Cấp Nhị Tinh, đến mình cũng đánh không lại…
Vào lúc ba người đang im lặng, Thủ Vọng Giả của Liên minh Tự Do chợt giật mình, dường như phát hiện ra gì đó.
- Tới rồi!
Vừa nói xong, hắn ta liền triệu hoán ra Khế Ước Linh, bay thẳng đến phía bắc hòn đảo.
Hai tên Vương Giả của Tuyết Quốc và vương quốc Bất Hủ thấy vậy, vội vàng đuổi kịp đối phương.
Rất nhanh, ba người đã tới phía bắc hòn đảo, nhìn về phía xa.
- Là Song Đồng Linh Phượng!
Đôi mắt tráng hán Tuyết Quốc lóe lên, lập tức nhận ra Hồng Sắc Đại Điểu của Tần Thiên ở phía xa xa.
- Hoa Hạ học phủ Tần Thiên ư?
Thủ Vọng Giả của Liên minh Tự Do lẩm bẩm một tiếng, trong mắt có vẻ kiêng kỵ.
Hí!
Không bao lâu sau, đoàn người Tần Thiên đi đến bên ngoài kết giới của hòn đảo.
- Hiệu trưởng Tần, tốc độ của ngươi không phải quá chậm đấy chứ?
Nữ tử vương quốc Bất Hủ cười nói:
- Toàn cầu đều đang chờ các ngươi!
- Xin lỗi, gặp chút phiền phức nên lãng phí ít thời gian.
Sắc mặt Tần Thiên bình thường, đồng thời ném ra mọt con chip bay về phía trước kết giới.
Vù vù.
Kết giới run rẩy rồi dần dần xảy ra biến hóa, hình như muốn ngưng tụ ra một cánh cửa.
Lúc này, nữ nhân kia nhẹ nhàng bật cười một tiếng, nói:
- Toàn bộ Lam Tình vẫn còn có phiền phức mà Hiệu trưởng Tần ngươi không giải quyết được ư?
- Cái gì?
Tần Thiên nhìn nàng ta một cái, thản nhiên nói:
- Breen, nếu ngươi lại âm dương quái khí như vậy thì ta sẽ đánh ngươi!
- …
Đám người Trần Thư ở sau lưng lập tức giật mình, không ngờ hiệu trưởng hiền lành lại trực tiếp như vậy.
Nhưng cũng tốt cho khẩu vị của bọn hắn…
Nhất là Trần Thư đã sáng bừng đôi mắt lên, hận không thể đánh nhau ngay lúc này.
- Tần Thiên…
Nữ nhân kia đang muốn mở miệng thì Tần Thiên đã cưỡi Khế Ước Linh bay lên đảo.
Sắc mặt ba người biến đổi, lập tức đánh hơi ra một mùi máu tươi nồng đậm ngập trời.
- Ngươi?
Sắc mặt Thủ Vọng Giả chấn động, chỉ thấy trên người Hồng Sắc Đại Điểu có vết máu thẫm lại.
Bởi vì gần như cùng màu với màu lông của nó nên lúc đầu ba người không phát hiện ra được.
Quan trọng nhất là trên huyết dịch có mùi vị Vương Cấp!
- Nhìn ra được Tần huynh đúng là gặp phải chút phiền phức…
Thủ Vọng Giả của Liên minh Tự Do cười nói, nỗi kiêng kỵ trong mắt càng lớn hơn, có thể đánh bị thương Khế Ước Linh đồng cấp thì đã đủ thể hiện ra thực lực rồi.
Breen của vương quốc Bất Hủ cũng ngậm miệng lại, không lên tiếng nữa.
Phần thực lực này dường như có thể đánh được nàng ta…
Nàng ta và Tần Thiên là Ngự Thú Sư cùng một thời đại, bởi vì trận thi đấu thế giới năm đó mà kết thù hận.
Tần Thiên ngược lại không nhớ rõ, nhưng lòng dạ Breen nhỏ nhen, vẫn luôn nhớ đến tận bây giờ.
- Lão Tần, đã lâu không gặp!
Tráng hán Tuyết Quốc nhếch mép cười một tiếng, giang hai tay ra, cho Tần Thiên một cái ôm.
- An Đông, ngươi cũng vậy, lại mạnh lên rồi!
Tần Thiên cũng mỉm cười, trong mắt hiện lên chút vui mừng.
Lão nhìn về phía đám người Trần Thư nói:
- Đây là tiền bối An Đông đến từ Tuyết Quốc, cũng là một trong những trọng tài của trận thi đấu thế giới!
- Chào tiền bối An Đông!
Mọi người đồng thanh chào hỏi, cười một tiếng, hiển nhiên là hiểu rõ Tần Thiên có quan hệ tốt với đối phương.
- Đều là người kế tục không tệ!
An Đông cười, nhìn tuyển thủ Hoa Quốc một cái, nhất là dừng ánh mắt lại trên người Trần Thư không ít thời gian.
Khí chất của con hàng này có điểm là lạ…
- Muốn quà gặp mặt gì?
Ngay lúc này, Trần Thư cau mày, nhìn Cơ Phong bên cạnh nói:
- Tiểu Phong, tiền bối An Đông người ta ngàn vạn dặm xa xôi tới đây, nào có thời gian chuẩn bị quà gặp mặt cho ngươi?
- ?
Cả người Cơ Phong thoáng cái bị làm cho ngẩn ngơ.
Đại ca, mẹ nó ta không nói gì mà! Ngươi xuất hiện ảo giác à?
Trần Thư không thèm để ý phản ứng của Cơ Phong, lại nói tiếp:
- A Lương, ngươi còn muốn bảo vật Vương Cấp gì? Ngươi như vậy không phải khiến người khác khó xử sao?
- …
Khóe miệng A Lương giật giật, đã hiểu rõ tên tội phạm này từ lâu nên lúc này chỉ có thể thầm cảm thán một câu:
- Mẹ nó ngươi đúng là một nhân tài đấy!
- Được rồi! Đây là Dolly của Liên minh Tự Do và Breen của Vương quốc Bất Hủ.
Sắc mặt Tần Thiên cũng chấn động như vậy, chỉ hai người khác mà giới thiệu, sau đó nói tiếp:
- Chúng ta nghỉ ngơi một chút, có hơi mệt mỏi.
Nói xong, lão cưỡng ép đưa đám người Tần Thiên rời khỏi đây, đến thẳng phía đông hòn đảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận