Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 833: Vậy thì ta nên thắng hay nên thua đây?

Hạ Viêm mở to hai mắt mà nhìn, hoàn toàn không đoán trước được bạn tốt của mình lại chạy đi dứt khoát đến mức như thế này…
- Được rồi, Hạ Viêm, chúng ta có thể nói chuyện được rồi chứ?
Trần Thư nhích lại gần rồi vỗ vai của Hạ Viêm.
Hạ Viêm thận trọng mà nói:
- Đại ca, ngươi đã là Bạch Ngân Cấp rồi, hơn nữa ta cũng không chọc ngươi mà, ngươi không cần phải đánh ta nữa đúng không…
- Ta đánh ngươi làm cái gì chứ?
Trần Thư nhếch miệng rồi nói:
- Ngươi thật sự nghĩ ta là tội phạm đấy à?
Khóe miệng Hạ Viêm giật giật:
- Không… Không phải là như vậy sao…
- Bớt nói nhảm đi!
Trần Thư trực tiếp nói:
- Ngày mai có người muốn đấu với ngươi một trận, ngươi nhớ nhận lời thách đấu đấy!
- Đấu với ta ư?
Hạ Viêm hơi sững sờ, mặc dù trước đây hắn ta cũng đã từng là thiên tài, nhưng cho đến khi vào học ở Hoa Hạ Học Phủ thì hắn ta cũng chỉ thuộc dạng bình thường mà thôi, ai mà lại đặc biệt đến thách đấu hắn ta cơ chứ?
Hắn ta thử thăm dò mà nói:
- Ừm, ta có thể từ chối được không…
- Cho ngươi hai lựa chọn này!
Trần Thư cười cười rồi ôn hòa mà nói:
- Hoặc là đấu với nàng, hoặc là đấu với ta!
- Ta chấp nhận!
Thân thể Hạ Viêm lập tức chấn động, vô cùng quả quyết mà nói:
- Ta thích nhất là thi đấu với người khác mà!
- Thế này thì còn tạm được đấy!
Trần Thư gật đầu rồi nói:
- Một giờ chiều ngày mai, Ngự Thú Quán số hai, Tỷ Thí Trường 003!
Hạ Viêm gật đầu biểu thị chính mình đã nhớ rồi.
Trần Thư nhìn bóng lưng đang rời đi của hắn ta thì lại nhắc nhở tiếp:
- Nếu ngươi không dám đến thì ta cho nổ luôn ký túc xá của ngươi đấy!
- ...
Hạ Viêm lảo đảo, suýt chút nữa thì đã ngã sấp xuống rồi. Thật sự là không nói lý mà…
Buổi chiều ngày hôm sau, Trần Thư đã chờ sẵn ở bên trong Tỷ Thí Trường.
Lúc này, cửa bị đẩy ra, Hạ Viêm cũng tới sớm.
Lỡ mà hắn ta đến trễ một phút thì không khéo ký túc xá tan tành mất, đến lúc đó hắn ta biết tìm ai nói lý lẽ bây giờ đây?
Hạ Viêm nhìn xung quanh Tỷ Thí Trường nhưng lại không thấy những người còn lại ở đâu nên mới nói:
- Đại ca, không phải là đấu cùng với ngươi đấy chứ?
- Đương nhiên không phải rồi, bạn của ta còn chưa tới đâu!
Trần Thư bình thản mà nói:
- Chờ lát nữa nhớ đánh cho tử tế đấy, không được nhường nghe chưa!
- Bạn của ngươi?
Hạ Viêm lập tức nắm bắt được thông tin mấu chốt, hỏi dò:
- Không phải ngươi đang nói ngược lại đấy chứ?
Trần Thư nhíu mày mà nói:
- Bảo ngươi đánh tử tế thì ngươi cứ đánh tử tế đi!
- Vậy thì ta nên thắng hay nên thua đây?
Hắn ta vẫn có chút không rõ thái độ của Trần Thư lắm.
Trần Thư nói:
- Con mẹ nó, thắng hay thua thì ngươi tự biết đi chứ, hỏi ta làm cái gì hả?
Đúng lúc này, cửa bị đẩy ra, Hạ Băng đeo ba lô bước đến.
- Hả? Tỷ… tỷ…
Hạ Viêm giật mình, lập tức hiểu ra đối thủ của mình là ai.
- Nếu đã đến cả rồi thì có thể bắt đầu thi đấu luôn!
Trần Thư làm trọng tài, trực tiếp mở miệng nói.
Hai tỷ đệ không có giao lưu gì, ánh mắt đều trở nên sắc bén.
Cả hai người bọn họ đều muốn thắng!
Hạ Băng đi thẳng đến vị trí chiến đấu của mình rồi triệu hoán hai Khế Ước Linh ra.
Gào!
Một con Hàn Băng Lang cấp A xuất hiện, thân hình cao khoảng bốn mét, toát ra khí tức băng giá.
Mà điều đáng chú ý chính là Khế Ước Linh còn lại!
Chỉ thấy một con Tiểu Hồ Ly trắng tinh khôi đang đứng ở bên trên đầu Lang, con ngươi chuyển động, trông vô cùng gian xảo.
- Khế Ước Linh Thánh Quang Hồ Ly cấp S ư?
Trần Thư nhướng mày, không ngờ khi Hạ Băng trở thành Hắc Thiết Cấp sẽ thức tỉnh một con cấp S luôn đấy.
- Xem ra ngươi rất muốn thắng ta nhỉ!
Khóe miệng Hạ Viêm mỉm cười, hắn ta đang định ra vẻ chút, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Trần Thư thì lập tức dừng lại.
Hắn ta triệu hồi hai Khế Ước Linh của chính mình ra. Một con Liệt Diễm Bạo Hổ cấp S+ xuất hiện, đôi mắt như đang cất giấu ngọn lửa, khí thế vô cùng đáng sợ.
Mà Khế Ước Linh còn lại chính là Thanh Sắc Tiểu Điểu cấp A.
Bốn Khế Ước Linh nhìn nhau, dường như cảm nhận được tâm trạng của chủ nhân nên bọn chúng đều tràn đầy thù địch với nhau.
- Hiện tại bắt đầu!
Trần Thư ngồi dưới đất, ra hiệu cho hai người chính thức bắt đầu so đấu!
Hạ Viêm ra chiêu trước!
Chỉ thấy Thanh Sắc Tiểu Điểu hót lên một tiếng, đôi mắt chứa đầy ánh sáng màu xanh lam.
Vụt vụt!
Một dây Đằng Mạn màu xanh lam đột nhiên xuất hiện bên người hắn ta rồi đánh úp về phía Hàn Băng Lang với tốc độ vô cùng nhanh.
- Gào!
Bốn chân của Hàn Băng Lang đạp mạnh, một vòng khí tức màu xanh lam bùng nổ ra từ cơ thể nó. Đây chính là Băng Vực, kỹ năng thiên phú của nó!
Đằng Mạn đang tấn công lập tức bị làm cho chậm lại rồi bị dễ dàng tránh thoát.
- Ngao ~
Ngay lập tức, tiếng kêu lanh lảnh của Thánh Quang Hồ Ly vang lên, trên đuôi nó xuất hiện ánh sáng kỹ năng.
Mấy chùm ánh sáng màu trắng bồng bềnh bay ra rồi nhanh chóng đánh úp về phía Liệt Diễm Bạo Hổ.
- Hả? Muốn đánh trúng ta à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận