Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1121: Tội phạm Nam Giang ta nhất định sẽ làm Ngự Long Vệ cho thật tốt

Lão cười nói, sau đó lấy ra một cái ba lô.
Bên trong là hai bình dược tề, một hòn đá màu xanh lam và một băng tay!
- Hai bình Dược Tề cấp 1 số 003, có thể giảm thời gian hồi kỹ năng của Khế Ước Linh!
Lão chỉ vào dược tề trong đó, nói tiếp:
- Một Ngân Cấp Chân Bảo gia tăng hình thể, ta nghĩ sẽ có ích cho ngươi.
Trần Thư gật đầu, một cái là cho Husky sử dụng, một cái là cho Slime dùng.
Quả nhiên chính phủ có cân nhắc của riêng mình, sau đó mới phát phần thưởng
Nhưng ánh mắt Trần Thư lại nhìn chằm chằm băng tay, chẳng lẽ muốn hắn trở thành Ngự Long Vệ?
- Đây là băng tay Thanh Đồng của Ngự Long Vệ!
Vẻ mặt Lý Kiến Quốc nghiêm túc, nói:
- Hi vọng ngươi có thể sử dụng nó thật tốt!
Dựa theo phân chia đẳng cấp của Ngự Long Vệ, băng tay Kim Sắc là đại diện cho thành viên chính thức, Ngân Sắc là đại diện cho thực tập sinh, mà Thanh Đồng là chỉ thành viên bên ngoài, chỉ có trải qua tầng tầng khảo hạch mới có thể trở thành Ngự Long Vệ.
- Không thể làm một cái màu vàng sao?
Trần Thư cúi đầu, nói:
- Ta một lòng muốn làm Ngự Long Vệ!
- Mọi người đã cố gắng hết sức…
Lý Kiến Quốc vỗ bờ vai hắn, nói:
- Có một cái băng tay thanh đồng cũng không tệ!
- …
Khóe miệng Trần Thư giật giật, khó khăn như vậy sao?
- Băng tay chủ yếu là cho ngươi một thân phận!
Tần Thiên giải thích:
- Thanh Đồng Ngự Long Vệ về cơ bản thì không có nhiệm vụ bắt buộc, sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của ngươi.
- Hơn nữa nếu như sau này ngươi làm chuyện gì cũng coi như là người của chính phủ, không bị ai nói xấu!
- Như vậy à…
Trần Thư gật đầu, ngược lại cũng không từ chối. Điều này cũng tương đương với việc chính phủ cho hắn một đặc quyền, khi gặp phải tình huống nguy hiểm cũng có thể áp dụng phương thức xử lý của mình.
Lý Kiến Quốc nghiêm túc nói:
- Hy vọng ngươi sử dụng cẩn thận, nhưng nếu như làm ra chuyện gì gây nguy hiểm cho quần chúng thì ta sẽ tự tay thu hồi lại!
- Lý lão, yên tâm đi!
Trần Thư gật đầu thật mạnh, nhận lấy băng tay đeo vào tay phải.
Sắc mặt hắn kiên định, nói rõ ràng từng chữ:
- Tội phạm Nam Giang ta nhất định sẽ làm Ngự Long Vệ cho thật tốt!
- ?
Sắc mặt ba người lập tức trở nên vô cùng kỳ quái, chỉ cảm thấy nghe có chút không ổn lắm.
Trần Thư cất giọng nói:
- Lý lão, hiện tại ta đeo băng tay lên, có thể rời khỏi học phủ bất cứ lúc nào không?
- Hả?
Lý Kiến Quốc khó hiểu hỏi:
- Sinh viên không phải đều có thể rời khỏi sao?
- Ngài có điều không biết!
Trần Thư thở dài, lập tức bắt đầu tố khổ:
- Ta bị giam cầm trái phép! Muốn rời khỏi học phủ nhất định phải có được sự đồng ý của bọn họ, đã hoàn toàn coi ta trở thành tù nhân!
Tần Thiên vội vàng giải thích:
- Lý lão, chúng ta chỉ vì hòa bình của thế giới thôi…
- …
Lý Kiến Quốc nhìn ba người, chỉ cảm thấy vô cùng kỳ quặc, đây là quan hệ thầy trò bình thường sao?
Lão tự hỏi một chút rồi nói:
- Tiểu Trần, thật ra hiện tại có một cơ hội ra khỏi trường, có muốn không?
- Muốn! Ta muốn!
Trần Thư vội vàng gật đầu, thật sự là có hơi nhàm chán.
Bây giờ năm ba đại học không có khóa học, học sinh trên lớp hoặc là đi tìm công việc thực tập hoặc là đi thám hiểm Dị Không Gian.
Chỉ có hắn giống như một tên tội phạm ở lại, cả ngày không có việc gì làm, loanh quanh trong trường…
Mấu chốt là không thể kích hoạt các lựa chọn của hệ thống!
- Lý lão, nghĩ lại đi!
Tần Thiên và Liễu Phong đồng thời nói, đã bị Trần Thư làm cho sợ hãi rồi.
- Thật ra vẫn có liên quan đến tổ chức Ám Dạ!
Lý Kiến Quốc ngồi xuống, nói:
- Hiện giờ căn cứ đã bị diệt nhưng vẫn còn một nhóm sát thủ thực hiện nhiệm vụ bên ngoài còn sống!
Trần Thư gật đầu, cũng không bất ngờ lắm.
Loại tình huống này, cho dù làm thế nào cũng không tránh được, trong quá trình chắc chắn vẫn sẽ có sát thủ thi hành nhiệm vụ.
- Hiện tại hình như đã nhận được mệnh lệnh của tổng bộ Ám Dạ, đám sát thủ này chẳng những không rời khỏi nước mà bắt đầu xác nhận các đơn hàng lớn, tiến hành trả thù!
Nét mặt Lý Kiến Quốc lạnh lẽo, nói:
- Lăng Trần đã bị sát thủ Ám Tổ để mắt tới!
- Lăng Trần?
Sắc mặt Trần Thư giật mình, hỏi:
- Không có gì đáng ngại chứ?
Lăng Trần chính là yêu nghiệt đời trước của Hoa Hạ học phủ, tất nhiên là thiên phú kém hơn Trần Thư không ít nhưng vẫn là thiên tài đứng đầu ở thế hệ đó.
- Tên làm bộ mà cũng bị để mắt tới sao?
Trần Thư chớp chớp mắt, nhớ tới tên nam tử tóc đỏ kia.
- …
Ba người quay đầu nhìn lại, ngươi có thể đừng đặt biệt danh bừa bãi không?
- Chỉ bị thương nhẹ thôi!
Lý Kiến Quốc nói tiếp:
- Lăng Trần hiện tại đã là Hoàng Kim Ngự Thú Sư nhưng vẫn không né tránh được tập kích, những người còn lại đều có thể tưởng tượng được.
Trần Thư gật đầu, lúc trước hắn cũng bị thương vì sát thủ Ám Tổ.
Ám Tổ chỉ là người thường nhưng lại có thể giấu đi sát ý của mình một cách hoàn mỹ, có thể nói là tương đối khó nhằn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận