Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1202: Nhặt cái mũ lên! Nhặt cái mũ lên!

- Đây chính là người đệ nhất vương quốc Bất Hủ sao?
Ánh mắt Trần Thư dừng lại, nhìn nam tử mặc áo bành tô trên đài tỷ thí.
Bởi vì trước đó Cơ Phong đã nhắc nhở nên bây giờ Trần Thư cũng có chút hứng thú với hắn ta.
Người đối chiến với hắn ta là người đứng thứ hai toàn quốc đến từ Tuyết Quốc!
Là một dân tộc chiến đấu trên Lam Tinh, sức chiến đấu của Tuyết Quốc không hề yếu, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu cũng phong phú vô cùng.
Không bao lâu sau, tỷ thí lại bắt đầu!
Hai bên ngay từ đầu đã dùng hết toàn lực, không có bất kỳ tiến hành thăm dò nào, toàn bộ đều là sát chiêu.
Nếu sơ sẩy một cái thì thậm chí có khả năng xuất hiện tình huống Khế Ước Linh ngã xuống.
Khi trận chiến bắt đầu, cả hai bên đều ngang hàng, không hề có sơ hở nào xuất hiện.
Về tổng thể sức chiến đấu thì Khế Ước Linh của vương quốc Bất Hủ thiên về tấn công, Tuyết Quốc thì thiên về khống chế, nhưng không có chênh lệch rõ ràng.
Nhưng dần dần, Ngự Thú Sư của Tuyết Quốc cũng xuất hiện chút suy yếu.
Thời gian chiến đấu kéo dài, người cũng sẽ xuất hiện sai lầm, không thể nào làm hoàn hảo được.
- Hả? Quả nhiên có vấn đề.
Trần Thư nhíu mày, hiện tại đã phát hiện ra đệ nhất vương quốc Bất Hủ có hơi không thích hợp.
Đối phương xử lý quá hoàn hảo, không đưa ra quyết định sai lầm, hơn nữa kỹ năng khống chế còn cao đến đáng sợ.
- Ngươi nhìn ra à?
Liễu Phong quay lại nhìn, trong mắt cũng có sự nghi ngờ và khó hiểu.
- Ta không chắc chắn.
Trần Thư lắc đầu, nói:
- Nhưng chung quy ta cứ cảm thấy khí thế Khế Ước Linh của hắn ta có hơi hung ác…
- Có ý gì?
Liễu Phong khó hiểu hỏi.
- Chỉ là cảm thấy có chút là lạ mà không nói ra được lạ chỗ nào.
Trần Thư nhún vai, mở miệng nói:
- Có lẽ là phải chờ ta đối đầu với hắn, sau đó mới có thể nhìn ra chỗ nào không thích hợp.
Thật ra thì không phải hắn nhìn ra được cái gì, chủ yếu là trông chờ vào hệ thống có thể phát động ra chút hạng mục tuyển chọn nào đó thôi…
Ngay đúng lúc này, thiên tài của Tuyết Quốc ở trên đài đã rơi vào thế yếu tương đối rõ ràng.
Cuối cùng, ta lại liên tiếp phóng ra kỹ năng, người đứng đầu của vương quốc Bất Hủ đã thành công giành được thắng lợi.
Đến tận đây, trong top4 của Tứ Cường của Bạch Ngân Tổ thì đều là các quán quân toàn quốc tới từ bốn đại quốc.
Vốn dĩ Lâm Hàn tới từ Lan Quốc là hắc mã, nhưng đáng tiếc lại gặp phải Trần Thư quá sớm, bằng không hắn ta thật sự cũng rất có khả năng sẽ giành được top4.
- Cách khi tổ chức thi đấu Tứ Cường còn một đoạn thời gian nữa, các ngươi có thể nghỉ ngơi cho thật tốt một phen.
Tần Thiên nhìn về phía đám người Trần Thư mà nói:
- Không cần huấn luyện thêm nữa đâu, điều chỉnh lại trạng thái của mình một chút là được rồi.
- Được rồi, hiệu trưởng.
Đám người A Lương gật gật đầu, nhưng trong lòng thì đã có một tia xúc động dâng trào.
Bọn hắn chỉ còn cách vô địch thế giới có hai trận chiến nữa thôi!
Tần Thiên mở miệng nói:
- Trần Bì, ngươi cứ thành thành thật thật mà chờ ở trong phòng đi, cũng đừng nên đi đến những vị trí khác ở trên đảo.
- Vì cái gì?
- Vì tình yêu và chính nghĩa!
- …
Trần Thư co rút khóe miệng. Cái này có liên quái gì đến ta đâu cơ chứ!
Hắn rủ xuống đầu, chuẩn bị quay trở về tự bế một đoạn thời gian.
Ngay đúng lúc này, một nam tử mặc áo bành tô ưu nhã đi tới, trên khóe miệng có một vệt ý cười không giải thích được.
Đây chính là mới tuyển thủ của vương quốc Bất Hủ vừa đạt được thắng lợi.
Hắn ta quan sát Trần Thư một chút, dùng tiếng Hoa lưu loát mà nói:
- Ngươi chính là Trần Thư đấy sao?
Trần Thư nhướng mày, hắn nói:
- Hửm? Ta là thúc của ngươi đấy, thế nào?
- ?
Tên nam tử sửng sốt, từ đầu đến cuối đều không cảm thấy thoải mái gì cho cam. Hình như hắn ta bị chiếm tiện nghi rồi đấy à?
- Hy vọng có thể gặp được ngươi trong trận đấu Tứ Cường!
Hắn ta mỉm cười, bình thản nói:
- Trận chung kết là trận chiến đấu giữa ta và Kiều Na, tuy rằng có chút không lễ phép, thế nhưng ta vẫn phải nói điều này. Ngươi… Dư thừa rồi!
- ?
Mọi người đều trừng lớn hai mắt, theo bản năng mà lui về phía sau một bước.
Mẹ nó chứ, ngươi thật sự không sợ túi phân hả?
Người vây xem cũng đồng loạt quay đầu nhìn lại. Không nghĩ tới hai thiên tài đứng đầu mà lại mở ra trận thi đấu solo offline sớm như vậy, điều này còn kích thích hơn cả trận đấu Ngự Thú luôn đấy!
Trong mắt của những người còn lại đều ánh lên tia chờ mong. So sánh với kỹ xảo chiến đấu cao siêu của Trần Thư thì túi phân của hắn hiển nhiên là càng được coi trọng hơn nhiều!
- Thế nào?
Nam tử thấy động tác của mọi người thì cũng đã ý thức được điều gì đó, khóe miệng của hắn ta khẽ cười một tiếng.
- Không phải người nào cũng đều sợ ngươi cả đâu!
Nói xong, hắn ta liền vô cùng bình tĩnh mà móc một chiếc mũ ra, nói:
- Thông qua khoảng thời gian nghiên cứu kỹ lưỡng của ta, ta trịnh trọng tuyên bố một chút, túi phân của ngươi… hỏng rồi!
Chỉ trong chốc lát sau, chỉ thấy hắn ta đè xuống một cái chốt mở, trên mũ thế mà lại bốc lên ngọn lửa cháy hừng hực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận