Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1190: Ta đã theo dõi hắn ta từ khi còn nhỏ (2)

Kỹ năng ngập trời đập vào mặt, Lâm Hàn thoáng run lên, vô cùng quyết đoán thu hai Khế Ước Linh về.
Đến bây giờ, trên đài tỷ thí chỉ còn lại ba Khế Ước Linh của Trần Thư!
- Thắng rồi?
Khán giả phía dưới tự động thốt lên, trong mắt vẫn còn vẻ khó tin.
Đa số bọn họ đều tin rằng Trần Thư sẽ thắng nhưng không ngờ lại thắng nhanh đến vậy.
- Thế mà ta lại thua…
Trong mắt Lâm Hàn có vẻ không cam tâm, nhưng hắn ta vì Không Gian Thần Kỹ mà tới nếu không thì cũng sẽ không tham gia thi đấu thế giới.
Vốn cho rằng Kiều Na của Liên minh Tự Do mới là đối thủ của hắn ta, kết quả là mình lại bị loại sớm như vậy…
Ngay từ lúc bắt đầu hắn ta đã bị áp chế, thậm chí kỹ năng của ba Khế Ước Linh còn chưa phóng thích xong thì đã thua mất trận đấu, thật sự có chút uất nghẹn.
Hai người rời khỏi đài tỷ thí.
Lâm Hàn vẫn là bộ dạng ngơ ngác, tín niệm vô địch trong lòng đã bị đánh nát…
Trần Thư vỗ vai hắn ta, bình thản nói:
- Cố lên, khoảng cách giữa ta với ngươi chỉ là một Kiều Na mà thôi.
- ?
Kiều Na ở phía dưới lập tức ngẩn người, ngươi đặt điều hại ta làm cái gì?
Trong lúc nhất thời, tuyển thủ của Liên minh Tự Do và người Lan Quốc đều lần lượt ném ánh mắt căm hận đến.
- Kỹ năng trào phúng lại tăng cao!
Khóe miệng A Lương giật giật, không ngờ con hàng này chỉ nói đơn giản một câu đã trực tiếp đắc tội với hai thiên tài tuyệt thế…
Lúc này, toàn bộ khán giả cũng đều sôi trào.
- Mẹ nó, Husky này không bình thường chút nào, không giống Husky nhà ta cả ngày chỉ biết phá nhà!
- Của người ta là súng máy Nguyên Tố, của ngươi là Husky thật, có thể so sánh sao?
- Chỉ mỗi ánh mắt của nó thôi cũng khiến ta cảm thấy áp lực rồi, không ngờ còn mạnh như vậy.
- Ôi ~~ bất chấp tất cả, đầu tiên hít sâu một hơi đã rồi nói…
Mặc dù thủ đoạn này của Trần Thư có hơi tàn bạo nhưng mọi người đều thích loại chiến đấu đơn giản thô bạo này.
Trong lúc nhất thời, Husky đã trở thành Chiến Thần trong lòng mọi người!
Mặc dù phương diện trí thông minh có hơi thiếu hụt nhưng tổng thể không có vấn đề lớn…
- Will, trước đây không phải ngươi rất kiêu ngạo sao?
Vương Tuyệt nhìn về phía Will của Liên minh Tự Do, nói:
- Trước đó khi Trần Thư chưa trở về, ngươi hình như còn khiêu khích nữa mà.
- Cái gì?
Trần Thư cung quay đầu lại nhìn, trong mắt đã lóe lên tia sáng của tội phạm.
- Ta…
Cơ thể Will run lên, chỉ cảm thấy mình đã bị tội phạm khống chế…
Vương Tuyệt trừng mắt lườm hắn ta một cái, nói:
- Bây giờ biết sợ chưa?
- Bỏ đi, bỏ đi.
Trần Thư liếc hắn ta, không có thời gian đi bắt nạt người khác.
Hai mắt hắn sáng lên nhìn Khế Ước Linh Vương Cấp trong tay A Lương, mở miệng nói:
- Hôm nay làm tiệc lớn!
- Nhất định phải làm!
Mọi người cũng gật đầu theo, dáng vẻ bụng đói ăn quàng hung tàn.
- Thế nào, Jack thiếu, ngươi có muốn ăn chút không?
Trần Thư nhìn về phía Jack ở một bên, nói:
- Muốn gia nhập với chúng ta không?
- Không…
Jack phất tay áo, mẹ nó đây là Khế Ước Linh của gia gia hắn ta, sao có thể ăn nổi?
Mặc dù nhìn qua cũng không tệ…
Hắn ta nuốt một ngụm nước miếng, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
- Đi thôi!
Đoàn người rời khỏi đài tỷ thí, trở về nơi ở của mình.
Trần Thư để lại cho mọi người một bóng lưng, trong mắt vẫn còn vẻ chấn động.
Con hàng này thật sự có thể giết một Vương Cấp.
Khán giả toàn cầu chỉ nghĩ là hung thú bình thường, hoàn toàn không ngờ sẽ là ba Khế Ước Linh Vương Cấp.
- Tên này quá mạnh…
Will nhìn đám người Trần Thư rời đi, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không tìm mình gây phiền phức là được.
- Ta còn tưởng rằng Lâm Hàn là một con ngựa ô đấy, kết quả lại như vậy…
Ánh mắt hắn ta nhìn về phía Lâm Hàn của Lan Quốc, nhếch miệng nói:
- Từ nhỏ ta đã theo dõi hắn ta, kết quả là… từ nhỏ đã nhìn lầm.
- Trần Bì, đã hai phút đồng hồ ta vẫn chưa nghe tới sự cố ở Hắc Ám Sâm Lâm!
Vương Tuyệt nhìn về phía Trần Thư, nói:
- Kể lại cho mọi người nghe một lần đi!
Tất cả mọi người ngồi vây quanh thành một vòng, ở chính giữa treo một cái nồi to, bên trong đựng đủ loại gia vị và thịt Khế Ước Linh Vương Cấp.
Một hương vị đậm mùi thịt tản ra, trực tiếp làm một nồi thịt thú hỗn hợp như vậy!
Lúc này, Vương Tuyệt nhìn về phía Trần Thư, trên mặt tràn đầy sự sùng bái.
- Được rồi Ta sẽ kể lại một lần nữa!
- Tình huống lúc đó đúng thật là cực kỳ nguy hiểm! Lão Liễu trọng thương, bốn Khế Ước Linh của hắn ta chỉ còn lại nửa cái mạng!
- Tên Vương Cấp Ngự Thú Sư kia vẫn không chịu từ bỏ ý đồ! Nhưng ta có thể để cho hắn ta phách lối sao?
- Lúc đó ta trực tiếp phóng ra Khế Ước Linh, sau một hồi Makka Pakka liền giải trừ phong ấn của bọn họ!
- Được rồi, cũng không có gì khác biệt lắm…
Tần Thiên thật sự không chịu nổi, trực tiếp cắt ngang.
Chỉ trong một giờ, lão đã nghe bảy, tám lần, hơn nữa đều giống như đúc, đến tính từ cũng chưa từng thay đổi.
Nghe tới Makka Pakka, bọn họ cũng đã hiểu ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận