Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 494: Tiềm Long vào biển mà không nói chí, xú cá nát tôm sao có thể biết được? (2)

- ?
Đầu dây bên kia điện thoại im lặng một lúc lâu, cuối cùng dường như muốn nói điều gì đó.
Nhưng lại sợ bị Vương Tuyệt nhớ tới, nên chỉ có thể cúp máy.
Ngươi đây đã ăn cướp trắng trợn rồi!
- Lại còn có hoạt động như vậy sao?
Trần Thư khóe miệng giật giật, ngươi thật là dám nói ra!
- Đùa chút thôi…
Vương Tuyệt cười nói, nếu như đối phương thật sự gửi tiền tới, hắn ta chỉ có thể miễn cưỡng nhận.
- Không có cách nào, cuộc sống ép buộc, vất vả lắm mới có thể thi đậu vào Hoa Hạ học phủ, đây chính là một tấm biển chữ vàng!
Trần Thư chỉ là kiêm chức một chút, con hàng này xem như là nghề nghiệp.
- Tội phạm ca, buổi tối ta sẽ liên lạc với ngươi!
Vương Tuyệt vẫy tay, rời khỏi cửa ra vào công ty.
- Được!
Trần Thư không từ chối, ai lại có thể từ chối một bữa tối miễn phí chứ?
- Tiểu Vũ, ngày 1 tháng 9 là ngày ngươi khai giảng đúng không?
- Hả? Sao vậy?
Trần Thư vỗ ngực nói:
- Đến lúc đó đi cùng nhau đi, có ta hộ tống, ngươi sẽ an toàn!
Vẻ mặt của Hứa Tiểu Vũ có chút xấu hổ, cùng đi Trần Thư trên một con đường, nàng ta lo lắng sẽ bị đưa thẳng tới Trấn Linh Cục…
Đến lúc đó, những người khác bắt đầu khai giảng, còn bọn họ vào tù, đó không phải là chuyện nhảm nhí sao?
- Vậy thì vui vẻ quyết định vậy đi!
Trần Thư mở miệng nói, cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Lại có thêm bữa tối miễn phí, vé xe miễn phí, cuộc sống lại tươi đẹp như vậy sao?
Vào buổi tối, Trần Thư cùng Vương Tuyệt ăn một bữa cơm.
Cả hai nói chuyện thoải mái, lên kế hoạch cho tương lai của Lam Tinh…
Vương Tuyệt vì muốn trực tiếp nhận lệnh, vội vàng rời thành phố Nam Giang.
Trần Thư trở lại trạng thái nghỉ hè chán chường, không cần nghĩ ngợi bất cứ chuyện gì, nhưng điều đó khiến hắn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Thời gian hạnh phúc luôn ngắn ngủi.
Trong nháy mắt đã tới ngày 25 tháng 8.
Trần Thư nằm trên sô pha, chán nản lướt xem điện thoại, xem tin tức trong nhóm. Lúc này, một nhóm chiến đấu ‘Hoa Hạ học phủ 981’ liên tục lên tiếng.
- Các đồng học, sắp đến khai giảng rồi, nghĩ lại có chút xúc động!
- Đóng đó, nghe nói năm nay chúng ta có rất nhiều thiên tài.
- Các ngươi có nghe nói chưa? Trạng Nguyên thành phố Bắc Nguyên có Khế Ước Linh cấp SS, hình như hắn không tham gia nhóm, bằng không có thể ôm đùi sớm.
- Đây là cái gì vậy? Thành phố Đông Đường chúng ta cũng có cấp SS, hơn nữa còn sắp tiến đến Hắc Thiết Cấp ngay lập tức.
- Áp lực năm nay thực sự rất lớn, xem ra bọn họ đều là thiên tài…
Trần Thư sờ lên cằm, trong lòng nghĩ tới cái gì đó.
Hắn ngay lập tức dùng tài khoản phụ xin gia nhập nhóm, hơn nữa ghi chú còn đổi thành Trương Đại Lực.
Trương Đại Lực:
- Các ngươi còn tính toán cái gì nữa? Nghe nói thành phố Nam Giang có ngoan nhân tên Trần Thư, lúc tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học đã trở thành Hắc Thiết Cấp!
Trần Thư:
- Đồng học, quá khen rồi! Mọi người đều là thiên tài cả, ta chẳng là gì cả.
Hắn liếm môi, lại chuyển sang bên tài khoản phụ.
Trương Đại Lực:
- Trần Thư ca, không cần khiêm tốn như vậy, nghe nói rằng ngươi vừa giành được quán quân cuộc thi đấu Ngự Thú, ngươi còn suýt đã giết chết Hắc Thiết Cấp Quân Vương lúc tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học!
Trần Thư:
- Không có gì đáng để nói! Đồng học! Đừng nói nữa! Ta thực sự ghét khoe khoang!
Trương Đại Lực:
- Không được, ta muốn nói! Không ai có thể ngăn cản ta!
Trần Thư hài lòng gật đầu, lúc này trong nhóm đều trở nên im lặng, đây chính là hiệu quả mà hắn muốn.
Tiềm Long vào biển mà không nói chí, xú cá nát tôm sao có thể biết được?
Đúng lúc này, một người yên lặng gõ chữ và nói:
- Học trò Trần, đạo lý ta đều hiểu, nhưng tại sao hai tên trên mạng của ngươi, một cái là ngàn năm Trần Bì, một cái là vạn năm Trần Bì…
- ?
Trần Thư mở to con mắt, nhìn thấy những cái tên lớn nhỏ, thoáng cái cả người sững sờ.
Trong chốc lát, cả hai ảnh đại diện tài khoản của hắn bị biến thành màu xám.
Nửa giờ sau, Trần Thư lên mạng, lại đánh chữ: :
- Các bạn học cũng nên cảnh giác về an ninh mạng, đừng duyệt các trang web nguy hiểm, tài khoản của ta vừa mới bị đánh cắp, các ngươi cũng không muốn bị lừa đúng không?
-...
Cả nhóm lại trở nên im lặng lần nữa.
Mặc dù Trần Thư thất bại trong việc giả vờ, nhưng không thể không nói, học sinh trong nhóm đều đã nhớ kỹ hắn.
- Quên đi, trên mạng khó mà tiếp tục giả bộ, ta vẫn phải đích thân đến Hoa Hạ học phủ để nói chuyện về nó!
Trần Thư lắc đầu, khóe miệng nở một nụ cười xấu xa.
Hắn muốn làm cho Hoa Hạ học phủ chìm trong bóng tối!
- Sắp rời thành phố Nam Giang, ta phải làm gì đó, bằng không mọi người sẽ nhớ ta chết mất!
Trần Thư đứng dậy, vận động xương cốt, rời khỏi nhà.
Rầm rầm rầm!
- Đại Lực, mở cửa ra! Ta là a thúc đội trưởng của ngươi!
- Trần Bì, chiều nay ngươi không có chuyện gì làm hả?
Dáng vẻ Trương Đại Lực buồn ngủ mông lung, hiển nhiên là bị đánh thức. .
Bạn cần đăng nhập để bình luận