Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 594: Luôn cảm thấy có hơi không bình thường… (2)

【 Phương án một: Trực tiếp bỏ mặc mọi người, chạy trốn về phía nội thành của thành phố Lam Hải! Phần thưởng hoàn thành: Đại lượng Ngự Thú Lực, + kỹ năng Trùng Phong thêm một 】
【 Phương án hai: Mở điện thoại ra, bắt đầu phát sóng trực tiếp! Phần thưởng hoàn thành: Hỏa Diễm Dược Tề Hắc Thiết Cấp x5 】
【 Phương án ba: Vì đám đông mà đấu tranh kéo dài thời gian, tỉ lệ bảo đảm sinh tồn ở 90% trở lên. Phần thưởng hoàn thành: Thu được cơ hội trực tiếp đột phá cấp bậc! Giới hạn đột phá từ Hoàng Kim Cấp trở xuống! 】
- Bà mẹ nó, phần thưởng này!
Thoáng cái, đôi mắt của Trần Thu đã đỏ lên, từ trước đến nay chưa bao giờ xuất hiện loại phần thưởng như thế này cả.
Trực tiếp đột phá một đẳng cấp là khái niệm gì?
- Mẹ kiếp, lão tử liều luôn!
Hắn hít thở sâu một hơi, cố gắng duy trì sự bình tĩnh, mở miệng nói:
- Tiểu Tinh, triệu hồi ra Lôi Điểu của ngươi đi!
- Lão Tạ, ngươi gọi điện thoại cho Trấn Linh Cục, để bọn hắn thông báo cho Ngự Long Vệ của thành phố Lam Hải! Đúng rồi, nói ngươi là học sinh của Hoa Hạ học phủ!
Người bình thường muốn để Trấn Linh Cục nhận ra mối nguy cũng không dễ dàng gì, nhưng nếu là người của Hoa Hạ học phủ thì lại khác.
Trong chốc lát, một con Lôi Điểu có dáng dấp anh tuấn xuất hiện, trên cơ thể bao phủ lôi quang lấp lánh, cực kỳ bắt mắt.
Tạ Tố Nam lấy điện thoại ra, trực tiếp báo tình hình cho Trấn Linh Cục biết.
- Ta chuẩn bị đến phía trước đánh lén hung thú, các ngươi thì sao?
Hắn mở miệng hỏi, cũng không thể vì hoàn thành tùy chọn của hệ thống mà đưa ba người họ vào cảnh nguy hiểm được.
Từ Tinh Tinh hơi giật mình, không ngờ rằng Trần Thư vậy mà có thể nói ra được những lời như vậy.
Hắn cười nói:
- Tất nhiên phải đi rồi! Điểu của ta nhanh không thể tưởng tượng được! Không có vấn đề gì!
- Ngươi cũng muốn đi, ta chắc chắn cũng phải đi!
Tạ Tố Nam cùng Trương Đại Lực đều gật đầu đồng ý. Ngoài Trần Thư ra, thực ra bọn hắn cũng đều nhận thức được, ở thời điểm tất yếu có thể vì người bình thường mà hy sinh.
Trần Thư mở miệng nói:
- Hai người vô dụng, phụ trách sơ tán đám đông là được rồi!
- …
Khóe miệng Tạ Tố Nam và Trương Đại Lực đều giật giật, vậy mà lại bị khinh thường.
- Được thôi…
Cuối cùng hai người chỉ có thể thỏa hiệp, một người là người bình thường còn một người chỉ có thể tung ra Ái Quang Mang, tác dụng thật sự không lớn.
- Được, vậy làm luôn đi!
Ánh mắt của Trần Thư kiên định, cùng với Tiểu Tinh bước lên Lôi Điểu.
Đúng vào lúc này, đám đông nhìn về phía Lôi Điểu ở trên bầu trời, tất cả đều đã nhận thức được sự không bình thường.
Ngự Thú Sư trong thành phố sẽ không dễ dàng triệu hoán ra Khế Ước Linh, trừ khi gặp phải tình huống đặc biệt.
- Ta nói lại một lần nữa, có hung thú tới! Còn không chạy thì chờ chết đi!
Trần Thư ở trên nhìn xuống đám đông phía dưới, lớn tiếng hô lên.
Hắn cần phải bảo đảm tỉ lệ sống sót của đám đông, chỉ có thể để bọn họ rút lui trước, nếu không có hung thú lên bờ thì sẽ hoàn toàn là một trận thảm sát.
Dứt lời, hai cánh của Biến Dị Lôi Điểu chấn động, bay về phía trước với tốc độ cực kỳ nhanh.
Những gì hắn có thể làm đều đã làm rồi, nếu như còn có người không tin vậy thì không còn cách nào khác.
Lão Tạ và Trương Đại Lực thì ở lại trên bờ, nghĩ cách để khiến đám đông rời khỏi bãi biển.
- Hy vọng không có kỹ năng khống chế…
Trần Thư lặng lẽ cầu nguyện, Biến Dị Lôi Điểu của Tiểu Hoàng có tốc độ cực nhanh, thậm chí còn có thể so sánh với Bạch Ngân Lãnh Chúa bình thường nữa. Nhưng nếu như bị khống chế được thì về cơ bản là hết rồi.
- Tiểu Tinh, cầm lấy cái này!
Trần Thư mở miệng nói, lật tay phải ra, lấy hai bình dược tề.
Trong đó có một bình là Tàng Hình Dược Tề không màu, còn một bình khác thì là Phi Hành Dược Tề màu trắng ngà.
Đây là hai bình dược tề mới mà hắn đã phải hạ dược vào nguyên liệu nấu ăn của Đỗ Thanh mới lấy được.
Nếu như Lôi Điểu bị khống chế lại thì Tiểu Tinh cũng chỉ có thể thu hồi Khế Ước Linh về, hai người lại nuốt dược tề xuống và chạy trốn…
- Tàng hình cộng thêm phi hành, hẳn là có thể bảo toàn mạng sống.
Trần Thư sờ lên cằm, đáng tiếc không biết rõ tốc độ phi hành có nhanh không. Nếu như tốc độ quá chậm thì hai người rất có thể sẽ bị hung thú vô ý nghiền nát. Cơ thể của bọn hắn không thể gánh được sự công kích của hung thú Hắc Thiết, thậm chí Bạch Ngân đâu.
Trần Thư mở miệng nói:
- Nếu như xuất hiện mối nguy thì trực tiếp uống hết, sau đó chạy ngay, nhất định không được quay đầu chụp ảnh!
Hắn san sẻ một phần Tàng Hình Dược Tề và Phi Hành Dược Tề.
- Cái thứ này của ngươi…
Sắc mặt Từ Tinh Tinh cổ quái, nhìn chằm chằm vào Phi Hành Dược Tề màu trắng ngà, cứ luôn cảm thấy có gì đó hơi bất thường…
- Giờ mẹ nó đã là lúc nào rồi, có thể nghĩ về điều gì đó tích cực hay không?
Trần Thư khóe miệng giật một cái, nói:
- Có điều có sao nói vậy, quả thật có chút không thích hợp. . .
Ngay tại lúc này, Lôi Điểu đã cách xa các hung thú vài trăm mét.
- Ôi Mẹ ơi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận