Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 874: Hy vọng mọi người có thể nể mặt một chút (2)

Nhỡ đâu đến lúc sau tên này không có tiền, nhưng vẫn muốn đòi bảo vật thì sao chứ?
Vậy thì không ổn chút nào…
- Mang những thiên tài của Hoa Hạ học phủ đến ghế lô số chín đi!
Quản lí nói với một nhân viên phục vụ, hôm nay không thể đuổi người đi thì cũng chỉ có thể để mặc cho số phận thôi.
- Ghế lô?
Nhân viên phục vụ hơi ngẩn ra, ngay sau đó liền gật đầu.
- Chúng ta được ở phòng bao ư?
Sắc mặt Vương Tuyệt vô cùng hưng phấn, không ngờ bọn hắn lại được đối xử tốt như thế.
A Lương suy tư một chút, chỉ chỉ Trần Thư rồi nói:
- Ta đoán là do Trần Thư…
Tuy rằng địa vị của Hoa Hạ học phủ rất cao, thế nhưng lại có đến mấy nghìn học sinh, không có khả năng ai đến cũng được sắp xếp ghế lô riêng.
- Xem ra thiên phú của ta đã nổi danh khắp toàn thành phố rồi!
Trần Thư sờ sờ cằm, trong lòng âm thầm tự đắc.
Lúc này, quản lí ở cửa ra vào thở dài, lẩm bẩm:
- Ở trong ghế lô ít nhất vẫn an toàn hơn một chút, nhỡ đâu tên này gây sự ở trong đại sảnh thì sợ là sẽ phản ứng không kịp mất.
...
Bốn người đi tới ghế lô số chín ở tầng hai phòng bán đấu giá, bên trong trang hoàng tinh xảo,
Phía trước là một cửa sổ sát đất khá to, có thể dễ dàng nhìn thấy đài bán đấu giá phía dưới.
- Thật là thoải mái!
Trần Thư nằm ở trên ghế sa lon, không kìm được sung sướng.
A Lương quay đầu nhìn lại, nói:
- Trần Thư, ta hỏi này, ngươi sẽ không đánh cướp thật đấy chứ?
- Ngươi nói đùa gì vậy?
Trần Thư bĩu môi, nói:
- Ta đường đường chính chính là tội phạm, mẹ nó ngươi nghĩ ta sẽ làm ra việc này sao?
- ...
Trên mặt ba người đều hiện vẻ không còn gì để nói, nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ cũng không muốn trở thành đồng phạm đâu.
- Yên tâm đi, ta có chút tiền đây!
Vẻ mặt Trần Thư rất bình tĩnh. Trong thẻ của hắn còn hơn bốn tỷ Hoa Hạ, có thể mua được phần lớn tài liệu Bạch Ngân Cấp rồi.
Trong khi bốn người đang đàm luận thì hội đấu giá đã chính thức bắt đầu!
- Hôm nay có may mắn mời được các vị khách quý, quả thật là vinh hạnh của công ty Thiên Khải!
Một lão nhân tinh thần phấn chấn đi lên trên đài đấu giá, khóe miệng mang theo nụ cười bình tĩnh, nói:
- Chắc hẳn mọi người cũng không muốn nghe lão già này lải nhải nhiều đâu, đã thế thì hội đấu giá xin được chính thức bắt đầu!
Vừa dứt lời, vật đấu giá đầu tiên lập tức được đưa lên.
Một viên trái tim màu tím được bày ra, trên đó không ngừng có những tia sét tím chớp giật, sức mạnh kinh người.
- Quả nhiên là vật liệu trái tim của Lãnh Chúa Hoàng Kim Cấp!
Trong nháy mắt, bầu không khí của cả hội trường trực tiếp nóng lên, vô số người đều mang khuôn mặt kích động, thậm chí là tràn ngập tham lam.
- Hả? Vừa mở đầu đã đưa ra cái này?
Trần Thư hơi ngẩn ra, hắn chưa từng xem qua danh sách bán đấu giá, đương nhiên không biết vật phẩm đấu giá đầu tiên trân quý đến vậy.
- Tim của Thiên Lôi Mãng, có khả năng lĩnh ngộ kỹ năng Lôi Đình Huyễn Ảnh!
Lão nhân giới thiệu đơn giản một chút rồi nói:
- Giá quy định mười vạn Hoa Hạ tệ, hiện tại bắt đầu ra giá!
Hai mắt Trần Thư tỏa sáng, vội vã ra giá:
- Ta ra mười vạn! Tại hạ là tội phạm của Hoa Hạ học phủ ở Nam Giang, hy vọng mọi người có thể nể mặt một chút, nếu không…
Trong nháy mắt hội đấu giá trở nên yên tĩnh không một tiếng động.
Khóe miệng lão nhân đang chủ trì trên khán đài giật giật vài cái, nhìn về phía ghế lô.
Ngươi cũng có gan quá nhỉ!
Quản lý Vương ở bên cạnh gãi gãi đầu, cuối cùng thì chuyện xui xẻo vẫn xảy ra.
Không hổ danh là tội phạm Nam Giang, đúng là kiểu ăn cướp trắng trợn mà!
Ba người A Lương đều quay đầu nhìn lại, vẻ mặt vô cùng kỳ dị mà nói:
- Trần Thư, hình như đây là lời thoại của nhân vật phản diện thì phải…
- Vậy công dân tốt thì không nói được hả?
Trần Thư nhún vai, tỏ vẻ rất ngây thơ vô tội.
Ngay khi cả hội trường đều im lặng thì cũng đã có người phá tan cục diện bế tắc này:
- Một ngàn vạn!
Người đến tham gia hội đấu giá đều là thiên chi kiều tử, đã vậy đều là Bạch Ngân Cấp, tất nhiên sẽ không sợ Trần Thư.
- Xem ra không hù dọa được ai rồi!
Trần Thư lắc đầu chán nản, nhưng thực chất lại chẳng quan tâm cho lắm, coi như là hô chơi chơi thôi…
- Ta trả ba nghìn vạn, cứ hô trước đã không lát nữa lại không còn cơ hội!
- Ta ra năm nghìn vạn!
- Ngươi ra cái rắm ấy, ta trả một triệu!
- …
Trong khoảng thời gian ngắn mà giá cả của vật liệu Lãnh Chúa đã trực tiếp tăng lên tới hơn bốn triệu rồi, hơn nữa vẫn có xu hướng tiếp tục tăng.
- Mẹ nó, đắt vậy luôn hả?
Trần Thư tỏ vẻ kinh ngạc, không ngờ cái thứ đồ chơi này mà giá lại cao như vậy.
- Chứ ngươi nghĩ sao hả?
A Lương quay ngoảnh đầu lại, nói:
- Trong nước, thế lực có thể săn được Hoàng Kim Lãnh Chúa cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay thôi!
- Không đúng, giá trao đổi của học phủ không phải hơn 1000 tín chỉ sao?
Sắc mặt Trần Thư khó hiểu, không thể không mở miệng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận