Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 867: Quy củ của tội phạm mới gọi là quy củ

- Trần Bì, đạo sư ta trở về rồi, còn hứa cho miễn phí thực đơn Bạch Ngân cho ngươi nữa!
- Thật hay giả vậy?
Trần Thư ngạc nhiên, không ngờ có thể không cần mặt dày đi xin nữa rồi.
Nhất thời hắn lại cảm thấy có chút…mất mát.
- Ta đã nói với đạo sư, ngươi một đuốc đốt cháy Đỗ Gia rồi, cô ấy đã rất thích thú, thậm chí còn muốn nhận ngươi làm đồ đệ nữa!
- ...
Trần Thư không ngờ tới đối phương lại hận Đỗ Gia đến vậy, xem ra bản thân đã đưa ra một quyết định sáng suốt vậy.
- Thực đơn có thể sẽ cần một thời gian nữa mới gửi tới nơi.
- Không sao, thứ ta có nhiều nhất là thời gian mà.
Trần Thư gật gật đầu, ngược lại không có vội vàng.
- Đúng rồi, hiện tai phần lớn người nhà Đỗ Gia đều đã trốn sang ngoại quốc rồi. Đạo sư ta nói, nếu ngươi có thể đốt sạch nhà Đỗ Gia, thực đơn Hoàng Kim cũng đều có thể làm giúp ngươi miễn phí.
Trương Đại Lực cười cười, mở miệng nói:
- Hơn nữa có thể giới thiệu cho ngươi nguồn nguyên liệu nấu, chắc chắn rẻ hơn rất nhiều đó.
- Được! Ta nhớ rồi!
Ánh mắt Trần Thư toát ra vẻ hưng phấn, lại hỏi tiếp:
- Cái đó, nếu ta dùng bom nổ tung, thì cũng được đúng không?
Trương Đại lực trả lời ngay lập tức:
- Được! Quá được ấy chứ!
Trần Thư tắt máy, lúc đang chuẩn chị giành Khẩu Phục Dịch thì lại có một tin tức truyền tới:
Hướng dẫn Cuộc thi đấu Ngự Thú toàn quốc
Vốn dĩ Trần Thư không có để ý, nhưng hắn lại thấy mộ quy tắc trên đó:
Không được sử dụng bất kỳ Dịch Tề tăng trưởng tạm thời thời nào cả! Toàn bộ quá trình đều sẽ có Khế Ước Linh Vương Cấp giám sát, nếu xảy ra trường hợp gian dối sẽ huỷ tư cách tham gia thi đấu, đồng thời chuyển giao cho Cục Trấn Linh xử lý! Hy vọng các vị tuyển thủ nắm rõ!
- Quy tắc này?
- Trần Thư sững người lại, đây là đang nhắm vào hắn ta đúng không?
Hắn không chắc Khế Ước Linh Vương Cấp có thể điều tra ra hệ thống Dược Tề hay không, nhưng chắc chắn là đã doạ được hắn rồi.
Ngộ nhỡ thật sự bị điều tra ra, đến lúc đó không có chút nước tiểu trong thuốc kích thích, vậy không phải là xong đời con nghé rồi à…
- Không thể tuỳ tiện sử dụng Dược Tề rồi!
Trần Thư tự nhủ một câu, nhưng lại không quan tâm lắm.
Dựa vào thực lực của hắn, những người đồng cấp làm sao có thể tranh đoạt được vị trí quán quân chứ.
- Thân ca của ta, ngươi có giành Khẩu Phục Dịch không đây?
Lúc đó, Vương Tuyệt ghé lại gần, ánh mắt hiện lên vẻ mong đợi.
- Ôi… vội vàng gì chứ!
Trần Thư bĩu môi, đóng quy tắc thi đấu lại, bắt đầu xem giỏ hàng mua sắm.
Quả nhiên, một phần cũng không có bán nổi, người bình thường ai lại ương thứ này chứ?
Hắn ta bình tĩnh đặt đơn, mở miệng hỏi:
- Hai ngươi giành được chưa?
- Nói thừa, hai mươi năm độc thân, tốc độ tay của ta người thường sao có thể so bì được chứ?
Vẻ mặt A Lương đầy kiêu ngạo nói:
- Hệ thống trực tiếp đánh giá ta gian lận rồi!
- …

Thời gian năm này trôi qua.
- Trần Thư, ngươi thi đấu đầu tiên à!
Ánh mắt hai người A Lương và Vương Tuyệt vô cùng ngưỡng mộ, có thể làm người thi đấu đầu tiên xuất trận, chắc chắn có thể thu hút ánh nhìn của toàn quốc!
- Là một đệ nhất thiên tài của học phủ, ta là người đầu xuất trận, là điều hoàn toàn không có gì bất ngờ cả!
Trần Thư bĩu môi, đồng thời trong thâm tâm có chút tự đắc.
Xem ra tài năng của bản thân đã được ban tổ chức công nhận rồi!

Tại phòng làm việc của Liễu Phong.
- Giáo sư Liễu, người sắp xếp Trần Thư là người đầu tiên xuất trận là có ý nghĩa sâu xa gì sao?
Trong ánh mắt một nhân viên công tác của cuộc thi có chút nghi hoặc.
Trận đấu hạng hải tuyến của Kinh Đô, Hoa Hạ học phủ đương nhiên là một trong những nhà tổ chức.
- Lão đệ, ngươi không hiểu!
Liễu Phong lắc đầu, nói:
- Ta sợ hắn ta chờ sốt ruột, lại trực tiếp ném bom hay gì đó…
- ?
Nhân viên công tác có chút hoang mang, không thể hiểu nổi.
- Được rồi, chuyện này cũng là ý của Hiệu Trưởng Tần , không cần lo lắng đâu!
Liễu Phong mở miệng nói, đuổi đối phương đi luôn.
Ánh mắt của lão hướng ra ngoài cửa sổ, tự mình nói:
- Sáng hôm nay là trận đấu đầu tiên, tên tiểu tử đó có thể mang tới cho ta chút bất ngờ không đây?

Buổi sáng ngày hôm sau.
Tại quán mì Ngưu Bức gần Trường Đấu Linh Kinh Đô.
- Hôm nay, chính là ngày đầu tiên ta biểu diễn rồi!
Thần thái của Trần Thư phấn khởi nói:
- Không ngờ là nhanh thế đã phải nổi danh cả nước rồi!
- Nếu ngươi thua, thì chắc chắn sẽ nổi danh cả nước đó!
A Lương thấy Trần Thư kiêu ngạo như vậy, nhịn không nổi mở miệng đả kích một câu.
- Ta mà thua á?
Trần Thư bĩu môi, trạng thái thoải mái, nhàn nhã.
Nhưng khi trận đấu thật sự bắt đầu, hắn ra nhất định sẽ dùng hết sức lực.
Ngay cả đối phó với Hắc Thiết Cấp, tội phạm Nam Giang muốn đánh lén, sao lại có thể xảy ra chuyện không đáng có chứ?
- Sắp bắt đầu rồi, chúng ta chuẩn bị đi thôi!
Trần Thư nhanh chóng uống sạch canh thịt bò trong bát, trên mặt lộ ra nụ cười thoả mãn.
- Tới ngay!
A Lương cũng uống một hớp canh lớn, vỗ vỗ bụng thoả mãn.
- Chuyện kinh doanh của quán mì này tốt bất ngờ đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận