Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1579: Thiên phú mới của Thỏ Không Gian

Thời gian một ngày dần trôi qua.
Biến dị Lôi Điểu khí thế càng đáng sợ, mặc dù đẳng cấp không có biến hóa, nhưng huyết mạch dường như xuất hiện biến chất.
Li!
Ngay lúc này, hai cánh biến dị Lôi Điểu chấn động, toàn thân kim quang rạng rỡ, lộ ra thần tuấn phi phàm.
- Kết thúc rồi!
Từ Tinh Tinh vô cùng kích động, chỉ thấy Lôi Điểu trực tiếp bay lượn thượng thiên, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, tuyệt đối là trình độ của hoàng kim khế ước linh!
- Lão sư, di tích nói địch đến, không phải là quân vương của 【 Vô tận đầm lầy 】 đấy chứ?
- Ta nhớ hình như không phải là kim điểu gì đó đâu .
Trần Thư cùng Liễu Phong ngồi trên đỉnh núi, nhìn hải vân phía xa xa.
Hai người suy đoán kẻ địch đánh nổ di tích rốt cuộc có lai lịch gì…
Lúc này, cự đản nhìn Lôi Điểu phía bầu trời, trong lòng đáng tiếc nói:
- A… Huyết mạch vẫn là quá kém… Tiếp nhận không được…
Trong cơ thể của nó vẫn còn sót lại kim quang, hơn nữa không ngừng tán loạn…
Tiếp theo, nó quan sát Trần Thư cùng khế ước linh của Liễu Phong.
Cuối cùng nhìn về phía thỏ mập đang cõng cà rốt khổng lồ!
Trong chốc lát, kim quang còn sót lại của cự đản nháy mắt tràn vào trong người nó, mang theo Thiên không chi lực của di tích.
Nhưng mà, một giây sau.
Thân thể Thỏ Không Gian nháy mắt biến mất, thoải mái tránh thoát kim quang…
- . .
Cự đản thoáng chốc giật mình.
Bây giờ cho Khế ước linh sức mạnh mà cũng không cần sao?
Một giây sau, kim quang đột nhiên điều chuyển phương hướng, lại lần nữa chỉ về phía Thỏ Không Gian.
Nhưng vẫn rơi vào khoảng không…
Trong lúc nhất thời, kim quang vẫn theo đuổi, Thỏ Không Gian vẫn chạy…
Một lúc lâu.
Cự đản rốt cục không kìm chế được, gầm thét một tiếng:
- Ngươi mẹ nó có phải bị bệnh hay không ?
Mặc dù trí nhớ của nó tương đối khuyết tổn, nhưng vẫn có thể chắc chắn, loại tình huống này tuyệt đối không bình thường!
Cho không thuộc tính cũng không cần?
Mẹ nó ngươi ngông nghênh đúng không!
- Vù vù…
Thỏ Không Gian gánh cà rốt, hướng về phía cự đản thè lưỡi, thân thể lại lần nữa thuấn di rời đi, bén nhạy tránh thoát khỏi kim quang.
- Tình huống như thế nào?
Trần Thư nghe thấy tiếng gào thét của cự đản, quay người nhìn tới.
- Khế ước linh của ngươi có bệnh…
Cự đản hơi rung nhẹ, kim quang trong thể nội vẫn không ngừng trôi qua, giải thích nói:
- Sức mạnh còn sót lại của di tích vẫn còn một chút,con thỏ kia của ngươi có thể hấp thu…
Không bao lâu, Trần Thư hiểu rõ ra.
- Biến dị Lôi Điểu hấp thu không hết thì để khế ước linh của ta tới sao?
Trần Thư nhướng mày, nói:
- Cái này mẹ nó không phải để thỏ ăn đồ thừa sao?
- Ô ô ~~
Thỏ Không Gian vội vàng gật đầu, không nghĩ tới chủ nhân của mình lại ủng hộ nó như vậy.
- Nói như vậy, ngươi không cần?
Cự đản dời ánh mắt nhìn về phía khế ước linh của Liễu Phong, nhưng bởi vì đẳng cấp quá cao, thực ra tác dụng không lớn.
Dứt lời, kim quang của cự đản đột nhiên chảy trở về, không tiếp tục đuổi theo Thỏ Không Gian.
Nếu đối phương đã không muốn, vậy coi như dẹp đi …
Nhưng mà, một giây sau, Thỏ Không Gian cũng thuấn di biến mất, vừa vặn ngăn chặn phía trước kim quang thụt lùi.
- ? ? ?
Trong lòng cự đản thoáng chốc ngây ngẩn cả người, có ý gì đây?
Trần Thư nghĩa chính ngôn từ nói:
- Không cần!
- Ô ô…
Thỏ Không Gian mở to hai mắt nhìn, ngươi nha không phải nói không cần sao, thế nào cưỡng ép khống chế ta hấp thu chứ? !
- ...
Không khí nháy mắtcó chút quỷ dị.
Hạch tâm hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có Thỏ Không Gian vẫn luôn ô ô ô, không ngừng hấp thu kim quang…
Ánh mắt của hắn dần dần có chút biến hóa, từ bắt đầu không khuất phục trở nên vui vẻ.
Đã không thể phản kháng thì chỉ có thể yên lặng tiếp nhận…
Thời gian thoáng chốc trôi qua.
Năng lượng kim sắc trong cơ thể Cự đản dần dần tiêu hao hết, mà Thỏ Không Giang vẫn có cảm giác căng chặt.
Vù vù vù vù ——
Một tia kim quang cuối cùng biến mất, bên trong cự đản trở nên trống rỗng.
- Wuhu ~~
Thỏ Không Gian nháy mắt biến mất tại chỗ, gánh cà rốt khổng lồ vung vẫy, uy thế kinh người.
Trong lúc nhất thời, độ nhạy, tốc độ phản ứng của nó tăng lên trên diện rộng, sức chiến đấu nháy mắt tăng vọt không ít.
Oanh ——
Trong chốc lát, hạch tâm hơi hơi chấn động, giống như sắp vỡ nát.
Thiên Không di tích đã đi tới hồi cuối rồi…
- Hết rồi?
Trần Thư cùng Liễu Phong liếc nhìn nhau một cái, đỉnh núi dưới chân đã lung lay sắp đổ.
- Các ngươi mau rời khỏi đi…
Trong chốc lát, bên trong cự đản lại lần nữa xuất hiện một vệt kim quang, trong đó đang có một Ứng Long cỡ nhỏ.
Li!
Kim quang dung nhập vào trong đầu biến dị Lôi Điểu, qua trong giây lát biến mất không thấy gì nữa.
Rầm rầm rầm ——
Hạch tâm đột nhiên sụp đổ, hải vân trong nháy mắt tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Mà bên cạnh ba người, xuất hiện một không gian thông đạo, trực tiếp thông hướng 【 Vô tận đầm lầy 】 .
- Đi thôi!
Trần Thư không có thời gian hỏi thăm chuyện kim quang vừa rồi, cùng Tiểu Tinh, Liễu Phong rời khỏi Thiên Không di tích.
Hắn quay đầu nhìn một cái, chỉ thấy toàn bộ di tích đều đang bị nghiền nát, sụp đổ…
Tầm mắt xoay một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận