Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 256: Nhân sinh không tuân theo chuẩn mực không cần giải thích (2)

- Ta có cảm giác là hành động cố ý của người nào đó thì phải?
- Nói chuyện vớ vẩn không, như thế nào sẽ có người nhóm lửa bên trong ngự thú đạo trường chứ!
Những người còn lại đều thảo luận ầm ĩ, không rõ nguyên nhân gây ra lửa lớn.
Chỉ có ánh mắt của học sinh lớp ngự thú cứng đờ nhìn chằm chằm Trần Thư muốn tìm kiếm một lời giải thích.
Trần Thư cũng là hoàn toàn không hoảng hốt, hai tay hơi nắm, dáng vẻ ngay thẳng vô cùng .
- Thật là đáng ghét! Đừng để ta bắt được tên phóng hỏa đó!
- ...
Ngươi vậy mà còn có thể giả bộ à!
- Tiểu Vũ, nói cho ta nghe một chút chuyện gì đã xảy ra.
Thẩm Vô Song nhìn phía Hứa Tiểu Vũ.
Bỗng nhiên, ánh mắt của hắn cứng lại, hiền lành cười nói:
- Trần Bì, nếu như ngươi dám chạy trốn, ta sẽ đem ngươi chôn ngay bây giờ!
- A…A…
Trần Thư cười khan một tiếng, dừng lại bước chân.
Mười phút sau, vẻ mặt Thẩm Vô Song đã không còn cách nào để diễn tả được nữa, hắn cười như không cười lại giống như giận nhưng lại không giống như đang tức giận.
- Mẹ nó, ngươi vậy mà lại nướng đồ trong ngự thú đạo trường nướng? Sao ngươi không làm tại trạm xăng dầu luôn đi?
Ánh mắt Thẩm Vô Song gắt gao nhìn chằm chằm Trần Thư, trong mắt tràn ngập khó có thể tin.
Trần Thư phảng phất đạt được dẫn dắt, mở miệng nói ra:
- A… Ta đã nướng tại dị không gian, cũng nướng trong nhà vệ sinh công cộng rồi, chỉ duy nhất ở tại bên trong trạm xăng dầu là chưa nướng quá, cảm ơn lão sư đã nhắc nhở ta, bây giờ ta phải đi!
Nói xong, Trần Thư liền hấp tấp chạy ra phía bên ngoài.
- Đứng lại!
Thẩm Vô Song ngay lập tức bắt được Trần Thư đang muốn trốn thoát.
- Thẩm lão sư, ta bồi thường! Bao nhiêu tiền ta cũng bồi thường!
trong lòng Trần Thư đã biết là chạy không được, chỉ có thể nhận thua.
- Hừ! Tất cả phí tổn thất đều tính ở trên đầu của ngươi!
- Không có vấn đề!
Trần Thư quyết đoán đáp ứng, chỉ cần có thể giải trừ tai họa, dùng bao nhiêu tiền cũng không quan trọng.
Nửa giờ sau, ngự thú đạo trường đã xử lý tốt tất cả.
Cuối cùng, Trần Thư bỏ ra khoảng ba mươi vạn tiền chi phí bồi thường, trong đó đề cập đến thiết bị hấp thu thiên địa linh khí nên giá cả tự nhiên là rất cao.
Mà hắn cũng thành công bị trường ngự thú đạo tốt nhất thành phố cho vào trong danh sách đen…
- Mẹ nó! Một bữa ăn đồ nướng tốn ba mươi vạn! Thật là quá đáng mà!
Trần Thư nhịn không được oán trách một tiếng.
- Ngươi cũng biết quá đáng?
Khóe miệng Thẩm Vô Song giật một chút, nhiều năm như vậy, hắn thật sự chưa từng thấy có người nướng đồ ở trong phòng Tu Luyện.
Chỉ đi nhà vệ sinh một lát mà trường ngự thú đạo trực tiếp bị đốt cháy, mẹ nó việc này tìm ai để nói rõ lí lẽ?
- Trần Thư, đi ra ngoài với ta một chút! Những người còn lại tiếp tục tu luyện!
Trần Thư gục đầu xuống, rời khỏi phòng tu luyện.
Thẩm Vô Song mở miệng hỏi:
- Ngươi thật sự không muốn tu luyện?
- Ta không có thiên phú, ngay cả nhập định cơ bản nhất ta đều làm không được.
- Vậy đẳng cấp ngự thú của ngươi từ đâu ra?
- A… là tìm đường chết mà có được…
- Còn đùa cái gì?
Khóe miệng Trần Thư giật một chút, hắn cũng không biết nên giải thích nguồn gốc lực lượng ngự thú của bản thân thế nào nữa.
- Thẩm lão sư, ta bảo đảm! Nhiều nhất năm nay, ta nhất định sẽ trở thành Ngự Thú sư cấp chín! Thả ta có được hay không?
Thẩm Vô Song sờ cằm nói:
- Vậy hai tháng này ngươi chuẩn bị làm gì?
Hắn không thể vì một mình Trần Thư mà thay đổi kế hoạch dạy học được, huống chi dốc lòng tu luyện là quá trình mỗi học sinh đều phải trải qua.
- Ta có tính toán của mình, bảo đảm hai tháng sau, ta chính là Ngự Thú sư cấp chín!
Thẩm Vô Song suy tư chốc lát, nói:
- Ta sẽ tin tưởng ngươi một lần nữa!
- Mặt khác, ở bên ngoài nếu xảy ra việc gì đều không cho phép báo tên của ta!
Thẩm Vô Song lại hơi nhắc nhở hắn một chút nói, hắn cũng không muốn chính mình đang ở trên lớp dạy học, lại bị Trấn Linh cục mang đi.
- Hoàn toàn không có vấn đề!
Trần Thư lập tức quả quyết mở miệng, làm ra bảo đảm.
- Mở khóa tân đồ giám: Kháng lực dược tề!
Tuy rằng tình tiết vô cùng quanh co, nhưng kết quả vẫn là như ý muốn…
Thật ra Thẩm Vô Song không muốn để Trần Thư dễ dàng rời đi như vậy,
nhưng vấn đề là đối phương đã ở bên trong danh sách đen của trường ngự thú đạo.
Nếu là một mực giữ đối phương lại, mỗi ngày cần phải giao nộp một vạn đồng phí mạo hiểm…
Trần Thư thu hồi ba lô, nhanh chân bước ra khỏi ngự thú đạo trường.
- Mẹ nó. Thật đúng là một nhân vật truyền kỳ!
Thẩm Vô Song chỉ quen biết Trần Thư được hơn hai tháng.
Nhưng nó đã khắc sâu trong trí nhớ, chỉ sợ cả đời đều quên không được…
Mặc dù tổn thất ba mươi vạn, nhưng Trần Thư lại tăng thêm một chút màu sắc cho cuộc sống của hắn.
- Hôm nay là một ngày tốt lành…
Trần Thư huýt sáo, chỉ cảm thấy cả người đều được hơi thở tự do bao phủ.
- Thoải mái! Quá sung sướng! Thích chết đi được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận